Mỹ Thực Gia Tại Tu Tiên Giới

Chương 9: Chuyện Cũ Của Diêm Vương.



Một ngày mới lại đến, Ngô Đồng tỉnh lại khi bị ánh nắng mặt trời phản chiếu xuống khuôn mặt, hắn cơ thể giờ phút này có chút mệt mỏi, nhưng tinh thần lại cực kỳ sản khoái.

"Ông chủ... đêm qua ngủ có vẻ rất ngon!" Diêm Vương trời vừa sáng đã có mặt tại Thanh Giang Lạc.

Tuy rằng sau một đêm Thanh Giang Lạc sẽ trôi đi chỗ khác, không còn ở tại vị trí cũ, nhưng mà nó vẫn nằm ở trên Thanh Giang Hà hắn muốn tìm cũng không quá khó.

Ngô Đồng vừa mới tỉnh dậy, đã nhìn thấy Diêm Vương xuất hiện trước mặt mình, hắn có chút lắc đầu thở dài, người khác thấy Diêm Vương như thấy sinh tử, Diêm Vương làm chủ Địa Phủ, nắm trong tay sinh tử luân hồi của tất cả chúng sinh, cho dù là Tiên Nhân cũng không thoát khỏi được tay Diêm Vương.

Nắm trong tay sổ sinh tử, siêu thoát hết thảy thế gian chúng tiên, không nhập Đại La vẫn còn bị sinh tử ràng buộc vẫn chưa có thể thoát khỏi luân hồi.

Chỉ có khi trở thành Đại La Kim Tiên mới có tư cách rời khỏi Luân Hồi, thoát khỏi khổ hải, sổ sinh tử cũng sẽ tự động xóa bỏ tên của người kia.

Nhưng nói Đại La Kim Tiên không nhập Luân Hồi cũng không đúng, chỉ đơn giản là Đại La Kim Tiên có tư cách rời khỏi luân hồi mà thôi.

Mà Ngô Đồng đã hai ngày liên tục gặp được Diêm Vương, hắn không phải là Đại La Kim Tiên cũng không phải là Tiên Nhân chỉ là một Phàm Nhân nhỏ bé trên trần thế mà thôi.

"Diêm Vương đại nhân đến sớm như vậy? Đây là muốn ăn bữa sáng sao?" Ngô Đồng khởi động tay chân một chút, hắn cũng không có vì Diêm Vương ở đây mà bỏ đi những việc thường ngày hắn hay làm.



"Không phải, ta buổi sáng không ăn cơm, chỉ uống sương mai buổi sáng mà thôi, nhưng hôm nay ngược lại được thưởng thức trà này của ông chủ, khiến ta cảm thấy thoải mái vô cùng!" Diêm Vương ngồi ở trên bàn, uống cạn chén Trà Ngô Đồng của Ngô Đồng.

"Trà Ngô Đồng của ta... chỉ còn lại một chén!" Ngô Đồng đã để lại cho hôm nay, nhưng không ngờ chén trà cuối cùng đã bị Diêm Vương uống hết.

"Trà này quý giá lắm sao? Ta có thể đền cho ông chủ!" Diêm Vương lúc này nhìn thấy khuôn mặt của Ngô Đồng, hắn biết bản thân hắn đã uống một thứ mà Ngô Đồng rất yêu thích.

"Thôi, thôi, ngài không đi lấy được nó đâu!" Ngô Đồng thở dài, bước vào trong bếp nấu bữa sáng.

Nếu Diêm Vương đã không ăn sáng, vậy thì hắn cùng Tiểu Hắc sẽ lại ăn món chay, cho dù Diêm Vương có muốn ăn cũng phải ăn chay giống với hắn.

Vẫn là một nồi Canh Đồng Tâm, một đĩa Măng Tây Xào, hôm nay Ngô Đồng lười biến, không muốn làm thứ gì khác, chỉ nhanh chóng làm Canh Đồng Tâm cùng Măng Tây Xào dùng bữa sáng là được rồi.

Diêm Vương lúc này ngửi được mùi hương của hai món ăn mà Ngô Đồng vừa nấu, miệng của hắn rất là thèm, muốn lại cùng Ngô Đồng dùng bữa.

Nhưng hắn là người có nguyên tắc, từ trước đến nay chỉ uống sương mai hoặc là uống trà chứ không ăn sáng, đã mấy ngàn năm như vậy, hôm nay hắn sẽ không phá vỡ nguyên tắc của mình.



Ngô Đồng cũng không để ý đến Diêm Vương, ăn xong bữa sáng cùng Tiểu Hắc hắn vào bên trong bếp nấu một bình trà Ô Long bình thường, sau đó ra bên ngoài cửa Thanh Giang Lạc bày ra một cái bàn, nhìn ngắm mặt nước buổi sáng.

"Ông chủ thật có nhã hứng, ta có thể cùng uống trà cùng ông chủ hay không?" Diêm Vương ngồi xuống bên cạnh, nhìn Ngô Đồng hỏi.

"Được, nhưng ta chỉ là phàm nhân, không có quá nhiều chuyện cùng với Diêm Vương đại nhân nói đâu!" Ngô Đồng tuy rằng kiếp trước đọc rất nhiều tiểu thuyết, từ Tây Du Ký cho đến Hồng Hoang hắn đều đọc rất nhiều.

Điển tích hắn biết cũng không ít, kể cho Diêm Vương nghe thì cũng được thôi, nhưng hắn lại không muốn kể, dù sao ở kiếp trước hắn của hắn, những câu chuyện hắn nghe đơn giản chỉ là thần thoại mà thôi.

"Ông chủ có muốn nghe chuyện của ta, trước khi ta trở thành Diêm Vương hay không?" Diêm Vương tự mình rót một chén trà, uống vào trong miệng, tuy rằng trà này không ngon bằng trà buổi sáng hắn uống, nhưng cũng là một loại trà ngon hiếm thấy.

"Chuyện của ngài sao? Vậy được ta cũng muốn nghe thử chuyện của Diêm Vương đại nhân!" Ngô Đồng lúc này tò mò vô cùng, muốn biết Diêm Vương trước khi trở thành Diêm Vương là người như thế nào.

Lúc này Diêm Vương bắt đầu nhìn lên bầu trời, thở dài một hơi, nhớ lại chuyện cũ, nhớ lại mấy ngàn năm trước khi Địa Phủ chưa lập, Tiên Giới Thiên Đình chỉ mới thành lập không bao lâu.

Đây là chuyện trước khi Minh Phủ được lập, lúc này Thiên Đình vừa mới thành lập không được bao lâu, vạn quỷ xâm chiếm nhân gian, thương sinh đau khổ cực độ.



Thiên Đế lúc đó còn rất trẻ tuổi tuy rằng đã chiêu mộ được rất nhiều nhân tài trẻ tuổi để dẹp loạn yêu ma, nhưng Thiên Đình mới thành lập không được bao lâu, công việc rất là bận rộn, nhân tài tuy rằng nhiều nhưng vẫn không thể tiêu diệt hết tà ma.

Các chúng thần có địa vị lại rất bận rộn công việc của mình, bọn họ lại khinh thường nhân gian, rất ít người chịu đứng ra giải quyết chuyện này, hơn nữa việc trấn áp tà ma ác quỷ không phải chuyện đơn giản, không chỉ phải chịu mệt mỏi, mà còn phải chịu ảnh hưởng đến bản thân, thậm chí có thể tẩu hỏa nhập ma hóa thành ác quỷ.

Chính vào lúc này Phục Hy một vị Đại Thần ở cư ở Côn Lôn sơn tiến cử một thiếu niên áo đen cho Thiên Đế.

Thiếu nên mang theo một thanh kiếm màu đen toàn thân tỏa ra khí tức cực kỳ kinh khủng không rõ lai lịch, vừa âm lãnh, vừa quỷ dị, lại vừa khiến cho Tiên Khí của Thiên Đình bị ngưng trệ, khiến cho toàn bộ chúng Tiên đều e ngại, ngay cả các chúng Thần có địa vị đều cách xa thiếu niên ba bước.

"Đây là đệ tử của một vị cố nhân của ta, tuy rằng hắn còn trẻ, nhưng tu vi rất không tệ, có thể giúp ngươi được chuyện ở nhân gian!" Phục Hy nhìn sang Thiên Đế nói.

"Chẳng lẽ là đệ tử của vị Thượng Cổ Thượng Thần đó?" Thiên Đế kinh ngạc nhìn thiếu niên áo đen, cả người của hắn giờ phút này tựa như hòa mình vào bóng tối, khuôn mặt âm trầm không hé nửa lời, là một người lạnh lùng ít nói.

"Đúng vậy, đứa trẻ này rất căm ghét Ác Quỷ, ghét cay ghét đắng tà ma, ngươi có thể yên tâm việc trấn áp Ác Quỷ của nhân gian cho nó! " Phục Hy lại nhẹ nhàng trả lời, đánh giá rất cao người mà hắn giới thiệu cho Thiên Đế.

Thiên Đế lúc này cũng biết thiếu niên áo đen không phải người tầm thường, tuy rằng không phải Thần ở Thiên Đình, nhưng dù sao cũng là Đại Thần Phục Hy tiến cử cho hắn, hắn cũng không thể phớt lờ, chưa kể nếu người này có thể giải quyết chuyện ở nhân gian thay Thiên Đình thì xem như người này công đức cũng sẽ không thấp, lại giúp được hắn một chuyện đau đầu.

"Được! Phục Hy Đại Thần thế thì chuyện Yêu Ma Ác Quỷ ở nhân gian ta sẽ giao lại cho người này!!" Thiên Đế nhìn sang thiếu niên áo đen gật đầu một cái, lại nhìn sang Phục Hy Đại Thần trả lời.

Phục Hy lúc này nhìn sang thiếu niên áo đen, không thấy hắn nói gì, cũng chẳng thấy hắn vui mừng hay ưu sầu, Phục Hy chỉ có thể thở dài một hơi, giao thiếu niên áo đen cho Thiên Đế, tương lai của thiếu niên áo đen hắn phải tự mình quyết định rồi.

Cứ như vậy, chuyện Yêu Ma Ác Quỷ ở nhân gian liền giao cho thiếu niên áo đen, từ đây câu chuyện của Diêm Vương chính thức bắt đầu, hắn làm thế nào để mở tạo ra Địa Phủ, làm thế nào trở thành người đứng đầu Minh Giới, làm thế nào mà khiến cho Vạn Quỷ Chúng Yêu Ma đều sợ hãi khi nghe đến tên của hắn.