Ngã Lão Ma Thần

Chương 8: Vào Ma Đạo Quán (3)



Ma Đạo Giáo có Lục Đại Môn, hàng trăm Môn phái và gia tộc nhỏ khác. Mà Võ Quán được mở mười năm một lần để đào tạo một lớp nhân tài mới. Võ Quán lần này có sự tham gia của cả 6 tiểu Giáo chủ, vì vậy mọi người đã gán cho Võ Quán lần này một cái tên đó là cuộc chiến quyền lực giữa các tiểu Giáo chủ. Và đây là cơ hội tuyệt vời để nhiều gia tộc, môn phái nhỏ tìm được chỗ dựa đó là những tiểu Giáo chủ có khả năng tương lai giữ chức vị Giáo chủ.

Hàng ngàn thiếu niên và cả thiếu nữ đều tập trung để tham gia Võ Quán. Thao trường rộng lớn thật hoành tráng nằm ngay phía bên kia cổng vào của Võ Quán đủ rộng để có thể chứa tất cả võ đồ bên trong. Tất cả họ đều trông rất hào hứng và hồi hộp về những gì sắp xảy ra. Vì đây là cơ hội để nhìn thấy chính Giáo chủ, người sẽ tới dự dự buổi lễ khai mạc ngày hôm nay.

- Nhìn kìa! Đó là Hameng hộ pháp!

- Nếu ông ta ở đây, chắc chắn Giáo chủ sắp xuất hiện.

- Tôi sẽ được nhìn thấy khuôn mặt của ngài ấy lần đầu tiên trong đời!

Một người đàn ông trung niên với mái tóc dài màu đỏ bước ra từ phía bên trái của võ đài, trong lòng ông thì đang chế giễu những đứa nhóc dưới kia.

''Lũ đần độn. Đại hội năm nay của Võ Quán chỉ toàn lũ ngốc, chúng thật hỗn loạn khiến ta không thấy được một chút tinh thần quyết tâm nào. Chúng không biết đây là lần đầu cũng là lần cuối chúng tới đây sao?.''

Người đàn ông trung niên là Hameng Hộ pháp, Hỏa Vương Lee Hameng, một trong những người thân cận nhất của Giáo chủ. Giáo chủ có ba người hộ vệ luôn đi cùng ông. Đại hộ pháp, Hộ Pháp Trái và Hộ Pháp Phải chỉ hành động theo lệnh của Giáo chủ. Họ là 3 trong 10 người mạnh nhất Thiên Ma Thần Giáo.

''Hừ. Đó có phải là mấy tiểu Giáo chủ từ lục đại môn không?. ''

Hameng liếc nhìn những thiếu niên đang đứng hàng đầu tiên trước mặt tất cả những đứa trẻ khác. Tất cả võ sĩ khi vào Võ Quán đều được cấp một bảng tên kèm số. Họ phải đứng xếp hàng theo các con số dựa trên thứ tự mà võ quán đã nhập, nhưng những vị tiểu Giáo chủ này là ngoại lệ.

''Chúng là một tồn tại khác với những tên khác.''

Những đứa trẻ khác đều xếp hàng ngay ngắn, nhưng sáu vị tiểu Giáo chủ này ngạo nghễ đứng ở phía trước như thể đang nói với mọi người rằng chúng đứng trên tất cả. Không giống như những người khác có thẻ màu trắng với các số màu đen được khắc lên, những vị tiểu Giáo chủ này có thẻ màu đen với các số màu đỏ theo cấp bậc của họ để kế vị.

1. Huyền Ma Tông - Chun Muyeon.

2. Kiếm Ma Tông - Chun Kungwun.

3. Phúc Ma Tông - Chun Mukeum.

4. Độc Ma Tông - Chun Jongsum.

5. Đao Ma Tông - Chun Yuchan.

6. Âm Ma Tông - Chun Wonryou.

Chúng chỉ có những con số trên thẻ, nhưng Hameng biết tên của chúng. Lần trước theo danh sách có hai nữ tiểu Giáo chủ, nhưng lần này chỉ có một nữ tiểu Giáo chủ tới tư Âm Ma Tông, Điều đó là quá bình thường và Hameng không quan tâm lắm.

''Chúng đều đã ở đây?, Khoan còn một đứa nhóc nữa.''

Hameng quét mắt qua mọi người, nhưng ông không thể tìm thấy người mình đang tìm. Một vị tiểu Giáo chủ được toàn Ma Đạo Giáo chú ý..

''Ồ, đây rồi.''

Hameng cuối cùng đã tìm thấy người cần tìm. Ông ta sẽ không tìm thấy cậu nhóc đó nếu không nhờ chiếc thẻ đen. Ở ngay lối vào, phía cuối hàng, Chun Yeowun đứng đó một mình.

''Ứng cử viên thừa kế Giáo chủ không phải từ lục đại môn.''

Yeowun vẫn là con của Giáo chủ , nhưng cậu không thể ra mặt. Và có vẻ như những đứa trẻ khác xung quanh đang tránh xa cậu. Vì vậy, cậu đứng đó một mình.

''Ngươi thật biết cách gây chú ý, một đứa nhóc thú vị.''

Hameng biết rằng Yeowun không được đào tạo về võ thuật, vì vậy ông chắc chắn cậu ta sẽ trượt Khảo Hạch Đệ Nhất.

''Đông quá.''

Chun Yeowun có thể nhìn thấy hàng nghìn đứa trẻ đang đứng trước mặt mình. Cậu không đến muộn, nhưng cậu được thông báo rằng thẻ của cậu không tìm thấy và phải đợi cho đến lúc cuối. Vì vậy, ngay cả với chiếc thẻ đen, cậu cũng không thể đi lên phía trước. Việc lấy sĩ diện là của lục đại môn, nhưng điều đó không quan trọng với cậu.

''Tốt nhất là mình nên tránh rắc rối với chúng ngay từ đầu.''

Chun Yeowun biết điều đó. Chúng muốn giết cậu ngay cả trước khi gia nhập Võ Quán, vì vậy tốt hơn hết là đừng gặp chúng.

Tiếng tù và vang khắp thao trường, và mọi người bắt đầu xôn xao.. Hàng ngàn thiếu niên và thiếu nữ bắt đầu hò reo. Một người đàn ông với bộ quần áo lụa đen tiến tới và ngồi xuống ngai vàng trên võ đài. Đó là Giáo chủ, và là một trong năm người mạnh nhất Võ Lâm, Chun Yujong. Ngay cả khi ông không lên tiếng, sự hiện diện của ông vẫn tạo uy áp hàng nghìn người.

- Ta thậm chí không thể nhìn trực tiếp vào ngài ấy.

Những thiếu niên, thiếu nữ không dám nhìn lên. Bên cạnh Giáo chủ là Đại Hộ pháp, Marakim. Ông ta đeo một chiếc mặt nạ đặc biệt trên mặt để không ai nhận ra.

- Ây da.

Và bên phải ngai vàng là một người đàn ông ăn mặc rách rưới, có vẻ rất khó đứng vững như thể ông ta đang say rượu. Ông ta là Submeng Hộ pháp, Lưỡi Đao điên cuồng. Mặc dù hành động thật ngớ ngẩn, nhưng ông ta được xếp hạng trong mười người đàn ông mạnh mẽ nhất Ma Đạo Giáo.

- Chậc chậc.

- Ngươi đang nhìn cái gì vậy?.

Submeng nhổ nước bọt vào Hameng, người đang nhìn ông với ánh mắt ghê tởm và nhấp một ngụm từ chai rượu. Marakim sau đó bước lên võ đài và hét lên,

- IM LẶNG!

Đó là một giọng nói đầy nội lực lan tỏa đến mọi người. Sân tập lập tức im bặt.

- Thưa Giáo chủ, đã chuẩn bị xong.

Marakim quay lại nói nhỏ, Giáo chủ Chun Yujong đứng dậy khỏi ngai vàng.

- Hoan nghênh tất cả những nhân tài dưới đây đã tham gia vào Võ Quán, các ngươi sẽ là tương lai của giáo phái.

Không giống như Marakim hét lên, Giáo chủ nói nhẹ nhàng. Tuy nhiên, giọng nói của ông ấy vẫn trong như pha lê và lọt vào tai của từng người. Đó là bằng chứng về sức mạnh tuyệt đối của Chun Yujong.

- Hãy rèn luyện võ công của các ngươi tại đây mà nâng chúng lên một tầm cao mới. Ta hy vọng các ngươi tập luyện và góp phần xây dựng Thiên Ma Thần Giáo.

Chun Yujong quay lại và Đại Hộ pháp Marakim nói với ông ta.

- Đó là một bài phát biểu tuyệt vời thưa Giáo chủ.

Giáo chủ sau đó rời khỏi võ đài với Marakim. Nó nhanh đến mức khiến võ đồ bên dưới không biết nói gì hơn, nhưng ngay sau đó chúng đã hét lên và hô vang.

- THIÊN MA THẦN GIÁO THIÊN THIÊN TUẾ, VẠN VẠN TUẾ!

Chun Yeowuncảm xúc lẫn lộn. Cậu chưa bao giờ gặp cha mình trong mười lăm năm, đây là lần đầu tiên cậu chạm mắt với ông. Giáo chủ đã thấy Chun Yeowun đang đứng ở nơi xa nhất của sân tập ngay khi ông rời võ đài, nhưng ánh mắt của ông thật lạnh lùng.

- Dù sao thì ta cũng không quan tâm.

Ông ta đã không xuất hiện khi mẫu thân cậu, Phu nhân Hwa, qua đời. Không có gì thất vọng khi ông ta không quan tâm cậu ngay từ đầu.

Mọi người im lặng khi Hỏa Vương Hameng đứng lên trên võ đài.

- Với bài phát biểu tuyệt vời của Giáo chủ, chúng ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ.

- Rầm lầm bầm…

- Đứng nghiêm hết cho ta!

Giọng của Hameng xé toạc không gian khiến các võ đồ im lặng.

- Ta sẽ nói ngắn gọn. Hãy chú ý.

Hameng bắt đầu giải thích về hệ thống của Ma Đạo Quan.

- Võ Quán sẽ tồn tại trong bốn năm và sáu giai đoạn.

Mọi người đều biết Võ Quán tồn tại trong bốn năm.

- Các người đều có thể tham gia thi các giai đoạn nhưng mỗi giai đoạn chỉ được thi một lần, nếu trượt các ngươi sẽ bị trục xuất khỏi Ma Đạo Quan.

Võ sĩ bắt đầu lầm bầm về việc chỉ được bắn một lần ở mỗi giai đoạn. Một thất bại có nghĩa là họ sẽ bị loại.

Chỉ có một cơ hội duy nhất để vươn lên. Một Thiếu niên ăn mặc gọn gàng, mặt mũi khôi ngô đứng ở hàng ghế đầu giơ tay.

- Ta có một câu hỏi.

Đó là thiếu niên với số 2 trên thẻ đen của mình. Vị tiểu giáo chủ thứ hai, đó là Chun Kungwun của Kiếm Ma Tông. Hameng đang ở giữa bài phát biểu của mình, nhưng Kungwun đã can đảm ngắt lời ông.

Tuy nhiên.

- Ai cho phép ngươi đặt câu hỏi?.

- Gì?.

Khuôn mặt của Chun Kungwun nhăn nhó. Cậu luôn được mọi người xung quanh đối xử tôn trọng vì cậu là con của Giáo chủ, nhưng đây là lần đầu tiên có người dám hỗn xược với cậu.

- Oh?. Ngươi có ý gì với ta?. ''Tiểu giáo chủ''?. Ngươi muốn bị loại ngay cả trước khi khảo hạch diễn ra?.

Hameng Hộ pháp Lee Hameng giận dữ nhổ nước bọt. Chun Kungwun tức giận, nhưng cậu ta không thể nói gì. Cậu đã được nhắc nhở bởi những Hộ vệ của cậu ngày hôm trước.

[Một khi Công tử đã ở trong Võ Quán, mọi đặc ân mà người có được để trở thành con trai của Giáo chủ sẽ bị xóa bỏ. Và không phải ai cũng được bổ nhiệm làm chức vụ trong Võ Quán, đừng bao giờ cố gắng vượt mặt một ai.]

Cậu đã không để những lời đó vào tai, nhưng giờ cậu đã nhận ra điều đó sau khi trải nghiệm. Cậu đã chống lại một trong những người mạnh nhất trong Ma Đạo Giáo.

- Ta xin lỗi, thưa ngài.

Chun Kungwun cúi đầu và năm người thừa kế còn lại nhếch mép.