Ngày Nào Cũng Lên Hot Search

Chương 37





Tài khoản Showbiz Chuyện Chưa Kể có gần tám triệu người theo dõi. Thu hút không ít lượt follow nhờ săn tin đời sống cá nhân nghệ sĩ. Tung ra vài tin đồn hư hư thực thực nhằm hấp dẫn sự chú ý của cộng đồng mạng.

Sáng sớm hôm nay, tài khoản này đột ngột đăng ảnh tuyên bố ám chỉ Thương Ngôn và Trình Cận có quan hệ mờ ám khiến fans hai nhà cùng dân mạng ăn dưa sôi nổi bình luận:

“Chúc mừng Cận ca nhé, mỗi lần đóng phim đều lên hot search với bạn diễn. Từ Bạch Chỉ đến Chu Thấm hiện tại là Thương Ngôn.”

“Bài phỏng vấn gần đây của Thương Ngôn tôi có đọc, cô ấy nói không quan tâm đến hào môn thế gia. Vậy mà giờ lại định hai chân bước vào hào môn à? Quả nhiên là gặp được con trai đại gia bất động sản có khác, lật mặt ngay được.”

“Mấy người nói Ngôn Ngôn nhà chúng tôi tiếp cận Trình Cận vì tiền? Động não lên đi, đúng là anh ta có tiền nhưng gần đây Ngôn Ngôn nhà chúng tôi tham gia không ít phim điện ảnh đâu. Chị ấy không thiếu tiền.”

“Chỉ mình tôi tò mò hai người ở trong phòng nghỉ hai tiếng làm cái gì à? Lúc ra khỏi phòng nghỉ Thương Ngôn còn đeo khẩu trang nữa, vì sao phải đeo thế?”

Hai diễn viên ở trong phòng nghỉ có thể làm gì?

Đương nhiên là khớp lời thoại rồi!!!

Vì muốn đẩy nhanh tiến độ mà cảnh quay dày đặc, nếu không đối thoại trước chắc chắn không thể kết thúc công việc trước mười hai giờ đêm.


Còn về phần đeo khẩu trang vì lúc đó cô chưa trang điểm, che đi gương mặt mộc có gì sao trái?

Thương Ngôn đè nén tức giận khi đọc mấy cái bình luận vớ vẩn này. Đầu tiên là phải tìm ra ai là người chụp đống ảnh này rồi gọi Chu Sổ cho người đè chuyện này xuống.

Giờ đây việc cô lo lắng nhất là khi Tần Mục nhìn thấy hot search đó, cô sợ anh hiểu lầm giữa mình và Trình Cận có gì.

Thương Ngôn buồn rầu ngồi trên giường, còn đang suy nghĩ thế nào để giải thích thì anh gọi đến.

“Thầy Tần …” Cô do dự gọi anh một tiếng, không biết nên nói gì. Bản thân vừa đến đoàn phim không lâu đã cùng bạn diễn truyền ra tiếng xấu, bạn trai nghe xong hẳn là không vui đi.

Cô mím môi, qua một lúc lâu mới lấy dũng khí giải thích, “Mọi chuyện không giống như Weibo viết đâu, em với Trình Cận đúng là ở trong phòng nghỉ hai tiếng. Nhưng anh đừng … đừng hiểu lầm!”

“Anh tin tưởng em.”

Câu nói của anh ngắn gọn nhưng đủ để khiến Thương Ngôn tâm tình ổn định.

Đầu giây bên kia, ngữ khí Tần Mục dịu dàng, không có một tia trách cứ hay chất vấn tựa như không hề bị hot search này ảnh hưởng.

“Em quên rồi à? Anh là người trong giới hơn chục năm nay. Đối với loại chuyện không chính thống sẽ không tin.”

“Đúng, đúng vậy. Bọn họ đều là mấy kẻ tung tin loạn.” Thương Ngôn không ngừng gật đầu, thật sự muốn khóc bởi sự tín nhiệm anh dành cho mình quá nhiều.

“Sáng nay xem hot search em đều sợ anh sẽ hiểu lầm, suy nghĩ nên giải thích với anh thế nào. Giờ nghe anh nói, em an tâm rồi. Vậy em đi nói cho Chu ca một tiếng, xem nên giải quyết thế nào.”

“Được.” Anh khẽ cười, “Cần anh giúp không?”

“Không cần, đây đâu phải lần đầu em lên hot search, đối với loại chuyện này Chu ca có nhiều kinh nghiệm. Hơn nữa em nghe nói gần đây anh đang bận thảo luận kịch bản với đạo diễn Hằng. Em không muốn làm chậm trễ thời gian của anh.”

Thương Ngôn từ chối đề nghị, sau đó tắt máy gọi cho Chu Sổ.

Biết rõ Tần Mục không hiểu lầm mình nên cô không còn lo lắng. Trước đây Thương Ngôn lên hot search không ít, các thể loại hắt nước bẩn, hãm hại cô đều từng trải qua do vậy giờ khắc chế được tâm tình ít nhiều.

Kết thúc trò chuyện với cô, Tần Mục thu hồi ý cười, cau mày hỏi Lâm Tín, ngữ khí không hề ôn hòa: “Cậu liên hệ với tài khoản Weibo kia xem, tra rõ ai là người chụp.”


Ảnh chụp ở trong trường quay mà nhân viên nhập đoàn đều kí bản cam kết giữ bí mật. Thông thường bọn họ sẽ không dám chụp lại ảnh gửi cho báo mạng.

“Em đã liên hệ rồi Mục ca.” Lâm Tín sơ lược lại việc nói cho anh, “Ban đầu chủ tài khoản không chịu nói nhưng em nói anh là người điều tra mới chịu tiết lộ vài câu. Tuy rằng anh ta ấp úng nhưng em đoán là mấy tấm này do đạo diễn chủ động gửi cho anh ta.”

Tần Mục nhàn nhạt “Ừ!” một tiếng, quả nhiên anh nghĩ không sai, đạo diễn muốn mượn chuyện này tăng độ hot bộ phim.

“Cậu thu dọn hành lý giúp tôi đi, ngày mai chúng ta đi đến chỗ Thương Ngôn một chuyến.”

Khi Thương Ngôn cùng Chu Sổ gọi điện thì Chu Sổ đã tìm người quản lý của Trình Cận. Bọn họ cùng nhau giải quyết vấn đề này, khoảng mấy tiếng sau hot search biến mất thay bằng một tin tức khác.

Nghe anh ta nói vậy, Thương Ngôn không để ý nữa cầm quyển kịch bản lên xem qua. Buổi chiều khi tới đoàn phim, trong mắt nhân viên đều lóe lên tia bát quái nhìn Thương Ngôn và Trình Cận.

Bởi vì tránh tạo thêm scandal, ngoài tiếp xúc khi quay Thương Ngôn cố gắng không nói câu dư thừa với Trình Cận.

So với ngày hôm qua thì cảnh quay hôm nay nội dung đơn giản, quay trong vài tiếng là xong. Hơn mười giờ đêm, đạo diễn Trương hô kết thúc ngày quay.

Thương Ngôn nán lại vài phút cùng đạo diễn Trương trao đổi cảnh quay sắp tới. Một lúc sau mới cùng Tiểu Nhã chuẩn bị rời đi thì gặp phải Trình Cận chặn cửa.

Cậu ta nhìn cô chằm chằm, người mặt anh tuấn có chút buồn rầu, “Cậu bởi vì hot search mà trốn tránh tôi, một câu cũng không muốn nói?”

“Hả? …” Thương Ngôn còn chưa nói được câu gì đã cảm thấy mọi người xung quanh nhìn về hướng này. Cô vốn định qua loa nhưng nhìn tới sắc mặt anh ta rầu rì đành chậm rãi lên tiếng: “Ra ngoài rồi nói.”

Hai người rời khởi trường quay, ai cũng không lên tiếng, đi được vài phút thấy xung quanh không có người mới dừng lại.

Dưới ánh trăng, sắc mặt Trình Cận thoạt nhìn không mấy vui vẻ, “Tối qua bởi vì tôi mà cậu đứng đầu hot search, còn bị nhiều người mắng chửi, tôi thấy rất có lỗi. Nhưng cậu không thể vì thế mà trốn tránh tôi, từ chối nói chuyện được.”

Thương Ngôn bình thản nhìn anh ta, “Nếu trao đổi kịch bản thì được còn nói chuyện khác thì thôi đi. Tôi thấy giữa chúng ta không có điểm chung để nói.”

“Nếu tôi nói tôi thích cậu?” Trình Cận mím môi, ánh mắt chuyên chú vào cô gái trước mặt , “Nói tôi tham gia bộ phim này vì cậu?”

Thương Ngôn vốn luôn cúi đầu nhìn xuống mặt đất, nghe thế vội vàng ngẩng đầu, đổi mắt mở to, ngoài trừ bất ngờ không hề xen lẫn cảm xúc dư thừa.

Trình Cận trầm mặc, thu hết biểu cảm kia vào mắt thật lâu sau mới đột ngột cười.

“Đùa cậu thôi, đừng tỏ ra sợ hãi như thế. Cứ như tôi rất tệ không bằng.”


Thương Ngôn thở phào nhẹ nhõm, vỗ ngực liếc nhìn cậu ta: “Cậu đừng nói lung tung, tôi bị bệnh về tim đều do cậu.”

Cô hiện tại tức giận, không biểu hiện dáng vẻ lạnh lùng nữa khiến khóe môi cậu ta nhếch lên, “Nghĩ lại hot search kia thì tôi thấy hai chúng ta cũng xứng đôi đấy. Một người là nghệ sĩ nam chuyên lên hot search người kia là nữ nghệ sĩ chuyên lên hot search. Cậu không thấy hot search Weibo liên tục bị chúng ta nắm giữ à?”

“Ai muốn cùng cậu lên hot search, sáng nay tôi bị mắng còn chưa đủ à?”

Qua một lát cô mới chầm chậm bổ sung, “Hơn nữa, hiện tại tôi có bạn trai rồi.”

Trình Cận thu lại ý cười, nhíu mày: “Tôi còn tưởng rằng …”

“Quên đi.” Anh ta lắc đâu, giọng nói hơi chần chừ, “Tôi có thể hỏi người đấy là ai không?”

“Tôi …” Thương Ngôn mở miệng hà hơi, không biết nên nói cho cậu ta hay không.

Lúc trước cô quyết định chuyện mình và Tần Mục hẹn hò càng ít người biết càng tốt. Bây giờ nói với Trình Cận, sợ rằng anh ta sẽ nói cho người khác.

Đang lúc khó xử thì đột nhiên có một bàn tay sau lưng ôm lấy eo cô. Thương Ngôn nhất thời kinh ngạc, vội vàng quay lại bắt gặp gương mặt quen thuộc. Đôi mắt cô sáng lấp lánh ngập tràn vui vẻ.

“Thầy Tần, sao anh lại đến đây?”

“Đi ngang qua đây nên vào xem em có ổn không.” Tần Mục mỉm cười, sau đó liếc nhìn Trình Cận một cái: “Tôi nghĩ có lẽ cậu hẳn đã biết.”

Ngữ khí anh không chút để ý, lại mang theo vài tia áp bức.