Nghịch Thiên Cải Mệnh Phá Mệnh Người

Chương 41: 41




Biển lửa bên dưới bỗng nhiên truyền đến một trấn động lớn.

Tiếp đó, một trận rít gào phẫn nộ cũng từ xa xa truyền đến.
Trong nháy mắt, biển lửa cuồn cuộn dâng lên, hơi nóng ngập trời liên tục bốc lên cao, thẳng hướng đến chỗ cao nhất trong bóng tối, nhất thời những thứ ẩn dấu trong bóng đêm lập tức được chiếu sáng.
Từng con Lam Biên Bức đang treo ngược hiện ra, trong bóng đêm tất cả bọn chúng đều nhắm mắt lại, nhưng khi hỏa diễm bốc lên đó, độ ấm nóng rực cùng ánh sáng chói mắt lập tức khiến chúng đồng loạt mở mắt!
Hiện tại thân hình bọn họ mới vừa động, lam quang trong mắt đám Lam Biên Bức này sâu kín lóe lên, sau đó thanh âm vỗ cánh hỗn độn vang lên, vô số Lam Biên Bức từ phía trên bay xuống.
Hai người còn sống ở trước mắt, mùi vị máu tươi tràn ngập hấp dẫn như vậy, trong nháy mắt những Lam Biên Bức càng thêm hăng máu, điên cuồng đuổi theo phía sau bọn họ.
Cũng bởi vì Linh Tôn tức giận mà trên mặt biển lửa từng cơn sóng gió động trời cuồn cuộn dâng lên.
Chiến Dã ko chậm chễ lập tức triệu hồi Tử Diễm Hỏa Kì Lân ra, xoay người, lập tức trong tay xuất hiện một thanh bảo kiếm lóe ra tử quang, kiếm khí ngưng tụ vung về phía sau, phóng ra một trận liệt hỏa màu tím, trong nháy mắt thiêu chết một đám lớn Lam Biên Bức!
Nhưng một đám Lam Biên Bức chết cháy thì càng có nhiều Lam Biên Bức đuổi theo.
" Mặc kệ bọn chúng, mau tiến lên phía trước! "

Hoàng Bắc Nguyệt hô to một tiếng, thúc dục Băng Linh Huyễn Điễu bay lên phía trước.
Chiến Dã hiểu ý, cũng không ham chiến, bảo kiếm quét về sau một cái, sau khi một đám Lam Biên Bức chết cháy liền không dám quay đầu mà chạy đi.
Đột nhiên phía trước hỏa diễm nhảy lên, ùn ùn kéo đến.

Hoàng Bắc Nguyệt lập tức khống chế Băng Linh Huyễn Điễu hướng một phương hướng khác bay đi, Chiến Dã ứng biến cũng nhanh, cùng nàng chia một trái một phải mà chạy.
Trong nháy mắt tách ra, kiếm của Chiến Dã đã tạo ra một trận tử diễm thật lớn, hướng đến phía tường lửa đang kéo đến kia.
Một đỏ một tím, đột nhiên va chạm cùng một chỗ, sinh ra hiệu quả thực sự quá kinh người!
Song phương giằng co nhau trong chốc lát, tử diễm đã chống giữ ko được, bị tường lửa màu đỏ xuyên thủng, cùng lúc đó Chiến Dã liền hướng về phía sau bay đi.
Sau khi qua một chiêu kinh tâm động phách, tường lửa màu đỏ nhanh chóng hướng lên trên, vặn vẹo xoay tròn, cuối cùng biến thành một hỏa long thật lớn, điên cuồng hét lên một tiếng, cả biển lửa luyện ngục đều bỏ bị trấn động không thôi.
Hoàng Bắc Nguyệt liền khống chế Băng Linh Huyễn Điễu lại giúp Chiến Dã, đánh về phía Linh Tôn mặc cho Yểm gào thét trong lòng.
" Băng thuẫn, mở! "
Dưới áo choàng, thanh âm của thiếu nữ kiên định vang lên, trong hỏa diễm thiêu đốt hừng hực cùng âm thanh rít gào của Linh Tôn, có vẻ lạnh lẽo động lòng người.
Nhìn thấy thân ảnh gầy yếu nhưng kiên định của nàng đứng trên lưng Băng Linh Huyễn Điễu, một khắc trong tâm tình có lo âu, lại có chút hỗn loạn vui sướng.
Kề vai chiến đấu, chiến hữu dựa vào nhau, chưa bao giờ sẽ bỏ lại đối phương!
Theo thanh âm của nàng, từng đạo tường băng cường đại chắc chắn không thể phá vỡ ở trong hỏa diễm dựng thẳng lên.
Liên tục mười hai đạo băng thuẫn, đem biển lửa cùng Linh Tôn che ở một bên!
"Đi! "
Hoàng Bắc Nguyệt hô to với Chiến Dã một tiếng, xoay người bay đi.
Từng đàn Lam Biên Bức ko ngừng đuổi theo phía này, triển khai công kích đối với bọn họ một cách hung hãn.
" Muốn chết! "

Quang mang trong mắt Hoàng Bắc Nguyệt chợt lóe, cả người sát khí mạnh mẽ quỷ dị vờn quanh, lãnh huyết, sức uy hiếp lập tức làm đám Lam Biên Bức kia sợ hãi lùi xa, không dám tiến lên đối mặt người áo choàng đen này.
Hoàng Bắc Nguyệt cùng Chiến Dã liền nhanh chóng rời đi.
Băng thuẫn của nàng hiện tại rất mạnh nhưng cũng không thể giữ Linh Tôn lâu được.

Hoàng Bắc Nguyệt trong đầu nhanh chóng suy nghĩ biện pháp để nghĩ cách thoát ra, theo nàng nhớ thì.....
"Có rồi! "
Hoàng Bắc Nguyệt bỗng nhiên hô nhỏ một tiếng.
" Thái tử, bên này! "
Đối Chiến Dã hô một tiếng rồi nàng khống chế Băng Linh Huyễn Điễu bay nhanh về phía bên trái.
Bên trái biển lửa, từng đợt hỏa diễm dâng lên càng cao, Hoàng Bắc Nguyệt nhanh chóng đảo mắt xung quanh biển lửa, sau đó liền cho Băng Linh Huyễn Điễu dừng lại.
Chiến Dã khó hiểu nhìn nàng, thời khắc sống chết trước mắt, vì sao đột nhiên dừng lại?
" Thái tử, lát nữa ta làm cái gì thì ngươi lập tức làm theo như vậy! "
Hoàng Bắc Nguyệt quay sang Chiến Dã nói.
Chiến Dã tuyệt đối tin vào thực lực của nàng, bởi vậy cũng không có chút nghi ngờ nào đối với biện pháp chạy trốn khỏi đây của nàng.

Nghe xong Hoàng Bắc Nguyệt nói, hắn liền gật đầu.
Hoàng Bắc Nguyệt hít sau một hơi, trong miệng chậm rãi đếm
" Một.....!Hai.....!"
" Hoàng Bắc Nguyệt ......"
Yểm khó hiểu đang muốn mở miệng hỏi nàng thì lập tức bị tiếng hô của Hoàng Bắc Nguyệt che lấp.
" Ba! "
Hoàng Bắc Nguyệt lập tức khống chế Băng Linh Huyễn Điễu lao xuống dưới.
Chiến Dã sửng sốt một chút, trên khuôn mặt tuấn tú lãnh khốc lần đầu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Mặc dù không hiểu ra sao nhưng Chiến Dã cũng khống chế Tử Diễm Hỏa Kì Lân lao xuống.
Trong lúc bọn họ lao xuống, một đợt hỏa diễm bốc lên cao, trong hỏa diễm thiêu đốt loáng thoáng lộ ra một cửa hang động tối đen như mực!.