Ngộ Không Chuyển Thế

Chương 5: Đại Thánh Xuất Thế 2



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

ành cho những ai thắc mắc về vẻ đẹp của main... ^.^

![:123123]

Hải nhếch mép cười tà, khẽ lắc người, bàn tay chộp lấy binh khí của một tên sau đó kéo hắn lại gần, đoạn tung ra một đạp.

•Hự..

Tên đó lập tức kêu thảm, bị đạp bay ra ngoài va vào ba bốn tên khiến chúng ngã ngửa.

Hắn tiếp tục di chuyển, thân hình nhỏ nhắn luồn xuống dưới nách của một tên khác mà vung ra một quyền. Lần này có kèm theo pháp lực. Tên kia chưa kịp kêu lên đã bị hất bay khỏi vòm trời.

•Sảng khoái...

Hải hú dài, thân hình như sóc nhảy qua nhảy lại, đấm bên trái, đá bên phải. Những tên cướp kia chưa kịp đụng vào hắn đã bị đấm bay như bóng.

•Hợp sức lại, nghiền chết hắn...

Tên cầm đầu tức giận ra lệnh, lập tức những tên còn lại đồng loạt xông vào, dùng thân thể giữ lấy Hải. Mới đầu hắn còn vẫy thoát nhưng số lượng quá đông, dần dần bị chế trụ, bị mấy chục tên đè bẹp như chuối.

Sau một lúc thấy Hải không lên tiếng. Bọn chúng liền tưởng hắn đã bị chế trụ, lập tức vẻ mặt của mỗi tên đều tràn ngập đắc ý. Nhưng mà....

•Đậu Móa... Thúi quá... 😠

Hải bỗng dưng hét lớn, cả người vùng dậy. Một luồng sức mạnh khủng khiếp hất tung mấy chục tên cướp bay tứ tung.

•Con bà nó, là tên nào bị hôi nách, bỏ mẹ cái mũi ta rồi...

Hải không hề để tâm đến bọn chúng đang rơi lộp độp như chim sa, vừa bụm mũi vừa giận mắng.

•Ngươi, ngươi, ngươi là thứ gì....

Tên cầm đầu bị dọa sợ nói năng lắp bắp.

•Thứ mẹ ngươi...

Hải lập tức trút giận lên cầm đầu, thẳng tay đấm vào mồm hắn, đánh đến hắn đầu lún xuống đất.

•Hừ, một lũ gà công nghiệp...

Đánh xong Hải đứng giữa đàng phủi phủi tay, khịt mũi nói. Đoạn hắn chạy đi gom tất cả những tên cướp lại một chỗ sau đó dùng dây thừng trói lại, để ở giữa sân lớn.

•Phù.. Mệt chết ta...

Khi buông tay ra Hải mới ôm hông đứng thở hộc hạch.

Lúc này dân chúng còn sống mới bắt đầu tụ tập ra sân lớn, tất cả túm tụm lại một chỗ, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi.

•Đa tạ Thần Tượng, đa tạ Thần Tượng...

Đoạn tất cả quỳ rạp xuống, trăm người một miệng gào lớn. Hải hiện tại trong lòng của mọi người đều không còn là Thần Tượng nữa mà chính là chúa cứu thế.

•Mọi người đừng đa lễ, đứng lên đi.... Lũ cướp đã bị ta bắt giữ, muốn sử lý như thế nào là tùy vào mọi người..

Hải đứng thẳng lưng, một bộ đức cao vọng trọng nói. Trong lòng thật ra rất là đắc ý cười đến rớt cằm.

•Giết chúng, trả thù cho những người đã chết..

•Thiêu chết chúng đi..

•Không được, phải dùng thiên đao vạn quả, lăng trì xử tử chúng ta...

Nâng lên lũ cướp dân chúng lập tức phẫn nộ cùng cực, thi nhau hò hét.

Hải nghe xong khóe miệng giật giật. Những người này đã bị căm phẫn thù hận ăn vào não rồi.

•Được rồi tùy các người, ta phải đi nghỉ ngơi đây...

Hải mệt mỏi duỗi lưng, cũng lười quản những người dân này. Dù sao thì vẫn là người thân của họ bị giết nên họ mới phẫn nộ như vậy.

•Cung tiễn Thần Tượng...

Dân chúng không quên tiễn hắn đi.

•À ! Có chỗ nào cho ta ở được không, ta như vầy mà đi ngủ ngoài đường thì...

Đi được một đoạn Hải bỗng dưng quay lại xoa đầu cười.

•Để ta, nhà trọ của ta còn chỗ..

Một tên trung niên mặc đồ chưởng quầy lập tức đứng lên đáp.

•Không, Thiên Hương Lâu của chúng ta còn phòng thượng hạng....

•Không chỗ ta mới tốt...

•Không là chỗ ta...

•Mẹ nó, các ngươi muốn giành với ta sao...

Tiếp đó là bốn năm người hùa theo, vài ba lời không hợp liền lao vào ẩu đả.

Hải nhìn sang trên trán lập tức chảy xuống một vệt hắc tuyến, thầm lắc đầu. Những người này thật sự hết thuốc chữa.

•Được rồi, đừng cãi nữa...

Hải cao giọng quát làm những người đang quần ẩu phải dừng lại.

•Ngươi, dẫn ta đi...

Hắn tiện tay chỉ vào một ả phụ nhân ăn mặc lòe loẹt bảo.

Ả phụ nhân lập tức vui mừng tung tăng chạy qua.

•Thần tượng, xin đi theo ta...

Ả bước đến cung kính cúi người, đoạn mừng rơn rơn như nhặt được bảo vật dẫn đường đi trước.

Hải khóe miệng co giật, nhìn thái độ này sao hắn đột nhiên cảm thấy bất an. Tuy nhiên vẫn là nhanh chân bước theo.

Thiên Hương Lâu.

Đây là chỗ mà bọn họ đến. Hải cũng bởi vì cái tên này mới cố tình gọi ả phụ nhân này. Trong đầu hắn cái tên này cứ như là ...😏

•Thần tượng, đã tới nơi. Xin mời người vào trong nghỉ ngơi...

Ả phụ nhân kia đi đến trước cửa rồi khom người mời chào hắn như thể phục vụ Khách sạn mời khách. Hải lập tức khoan thai đi vào, nội tâm hắn đột nhiên có cảm giác như xuyên trở về thời kỳ trung cổ.

Vừa đi vào Hải đã thấy một cảnh tượng đổ nát ập vào mặt, rõ ràng nơi này cũng bị bọn cướp quét qua.

•Các con đâu rồi...

Ả phụ nhân đột nhiên cao giọng gọi. Lúc bấy giờ bên trong mới vang lên âm thanh yếu ớt đáp lại lời ả. Từ trong vài ngóc ngách đi ra hơn mười cô gái, đều là mỹ mạo như hoa làm Hải nhìn đến thẩn thơ.

•Còn những đứa còn lại đâu...

Sau khi đếm qua một lượt ả phụ nhân liền hỏi.

Mấy cô gái nhẹ nhàng lắc đầu, biểu lộ không biết.

•Haizzzz.. Được rồi, chuyện này tính sau đi. Hiện tại mấy đứa mau mau lên trên dọn ra một phòng thượng hạng cho Thần Tượng đại nhân nghỉ ngơi, nhanh lên...

Ả nghe vậy có hơi ảo não xua tay, đoạn giục.

Mấy cô gái nhìn qua Hải. Tuy không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng các nàng rất nghe lời lập tức đi đến dắt tay hắn đưa lên lầu.

•Thôi rồi lượm ơi, chết rồi lượm ơi. Lọt vào ổ nhện tinh cmnd..

Hải trong lòng la hét, hắn rốt cuộc cũng biết chỗ này là chỗ nào rồi.