Ngoại Lệ Của Anh

Chương 19: Nhớ em



****************

cô đi gần đến liều trại, muốn vào nghỉ ngơi một lát thì, Có giọng nói phát ra từ đằng sau và cổ tay cô bị nắm lại.

Hoá ra là Huy chấn, thấy được sự lỗ mãn của mình nên vội vàng buông cổ tay cô ra và nói: "xin lỗi, nhưng anh có việc cần nói với em"

Giữa trưa nắng khó chịu quá đi mất!!!!!

Cô khó chịu trong người, liền nói cau mày nói: "Chuyện gì vậy?" nén lại một đợi câu trả lời

Huy chấn thấy, cô cau mày biết cô đang khó chịu liền nhanh chóng đáp: "khu rừng phía tây có giấu vết của kẻ đã giết Đô Kinh và Thanh Tịnh"

Nghe đến đây gương mặt cô, trầm hẳn xuống nỗi đau ấy được khơi lên người bạn đã hi sinh Vì trận chiến năm đó nhưng lại không bị giết bởi kẻ địch mà chính là kẻ phản bội là người của họ đào tạo ra quay lưng lại đâm cho họ một phát chí mạng

Nay lại xuất hiện, có mục đích gì???

Liệu thanh nhi và yến tuyền có trong tay của họ?????

Cả trăm câu hỏi hiện lên trong đầu cô, khiến cô buồn bực không Thôi

Thấy vậy Huy chấn liền chấn an cô: "anh sẽ sai người đi tìm, không cần phải lo lắng"

Cô dần trở lại bình tĩnh, dơ tay lên xoa huyệt thái dương, thở dài nói: "ừm, có tin báo em"

Quay người đi một mạch vào liều.

nhìn cô rời đi, Huy hắn muốn kêu lại nhưng không biết phải làm thế nào, giây phút cô buồn bực muốn ôm cô vào lòng an ủi, nhưng lại chần chừ không biết nên làm thế nào cho đúng.

Nhìn vào khoảng không một lúc lâu, Hắn thở dài và rồi cũng rời đi khỏi doanh trại.

.........

cô vào liều đặt lưng xuống giường, Bao nhiêu tâm sự ập đến thành cơn buồn ngủ, cô bỏ luôn bữa ăn trưa đánh một giấc tới chiều.

Đang ngủ mơ màn thì, có tiếng chân gấp gáp. đứng trước liều gọi cô: "thưa cô hai, có người đàn ông đang đứng trước cổng muốn gặp cô"

Nghe được tiếng báo cáo cô thắc mắc ai, ngoài huy chấn biết cô đã về biên giới lào.

Vén chăn đi xuống giường, thẳng ra cửa dần dần hiện lên bóng dáng một người đàn ông cao lớn, mặc sơ mi sắn tay và quần tây gương mặt chưa hiện rõ nhưng từ xa có thể thấy vẻ đẹp trai cực hạn của hắn ta

Cô thắc mắc chàng trai này là ai, Đi càng gần cô đã thấy được dung mạo của hắn

Aaaaaa là Tư lục Đình bạn trai của cô!!!!!!

Cô bỗng chôn chân, tại chỗ cứng ngắt người chăm chăm nhìn Tư lục đình cảm giác khó tả.

Tư lục đình, nhìn thấy cô gái của mình, mặc đồ dã chiến, bó sát vòng eo con kiến quyến rũ đến lạ thường vô thức yết hầu trượt lên trượt xuống

Hắn không nhịn nỗi, liền bước chân nhanh tiến lại, ôm chầm cô gái trước mặt, Hai tay siết chặt eo, tựa cằm lên đình đầu cô

Nguyệt anh còn đang, hoang mang tại sao anh ấy biết cô đang ở đây



Thì bỗng bị ôm chầm chặt đến nỗi, cô không thở được vùi mặt vào ngực anh ngửi được mùi hương mát lạnh từ anh nhưng hôm nay lại có mùi thuốc lá nhàn nhạt

Bị ôm một lúc lâu, cô cựa quậy vì khó chút khó thở.

Biết được cô gái trong lòng mình đang khó thở, nên thả lỏng người cô cúi đầu xuống nâng nhẹ nhàng cằm cô, cả gương mặt xinh đẹp cô, buộc phải đối diện với gương mặt của hắn

Thấy mí được mí mắt, hắn có chút quầng thâm chắc do từ tối qua đến giờ hắn không ngủ mà đi thẳng đến đây tìm cô

trái tim cô thắt lại, đau lòng giơ tay lên sờ gương mặt của Tư lục đình, nhẹ nhàng cất giọng nói: " anh không ngủ cả đêm à?"

Nghe câu hỏi của cô chân mày anh đang cau lại, liền giãn ra bắt lấy bàn tay đang sờ soạng mặt anh đặt bàn tay đó trước ngực

Giọng nói trầm thấp, cúi mắt nhếch môi: "đau lòng sao?"

Cô vội gật đầu, Tay cô đặt trên ngực anh cảm nhận, nhịp tim mạnh liệt từ anh, khiến bao nhiêu mệt mỏi dần tan biến cảm giác an toàn đó khiến cô muốn mãi mãi, dựa dẫm vào người đàn ông này cả đời...

cô nghiền ngẫm một lúc lâu, chưa trả lời anh đã đặt trên lên đỉnh cô xoa nhẹ nhàng, giọng nói không còn trầm như lúc nãy: "có tâm sự?" mỉm cười nhìn thẳng vào mắt cô

Anh ấy đã đoán ra, được cô rất rất nhiều tâm sự muốn kể cho anh.

Cô chủ động vòng tay, ôm thắt lưng anh vùi đầu vào lòng ngực ấm áp của anh khẽ đáp: "vâng"

Lần đầu anh thấy sự chủ động này của cô, cũng đoán ra tâm trạng không mấy thoải mái trong ánh mắt của cô khi nhìn anh

Tim của tư lục đình, co thắt lại đau nhói, khi nhìn cô gái bé nhỏ của mình buồn khiến anh khó chịu tột cùng

Cất giọng khàn khàn lo lắng: "chúng ta về nhà thôi" dứt lời bế ngang, cô lên chiếc xe đang đợi sẵn

Ngồi trong xe, có Phi dược và Phi long lén nhìn trộm cô gái nhỏ nằm trong lòng thiếu gia vẻ mặt buồn bực

Cô ngồi trên đùi anh, áp mặt vào ngực tay đùa ngịch với cúc áo của anh cất giọng làm nũng không còn vẻ kiêu ngạo như trước: "anh đến tìm em à?" bĩu môi nhìn vào gương mặt đẹp trai ấy

anh cúi mắt rồi đáp lời cô: "ừm, nhớ em" nhấc tay lên sờ gương mặt nhỏ nhắn của cô

cúi đầu xuống, đặt môi lên đôi môi của cô hôn sâu, lần này lại dịu dàng không còn thô bạo như bữa trước nhẹ nhàng sâu lắng

Cô cũng nhiệt tình đáp lại, há miệng ra cho anh đẩy nhanh tiến độ, thấy cô phối hợp anh cũng nhanh chóng quấn lấy lưỡi cô, muốn lấy hết tinh túy trên khoang miệng của cô

Hôn đến khi cô sắp nghẹn thở thì anh, đành buông tha cho cô, tay chân cô mềm nhũn vì nụ hôn sâu này

Bỗng cô vô tình liếc mắt lên hàng ghế trên, thì nhớ sức lại có sự hiện diện của Phi dược và Phi Long

Nhưng cô quên mất, ngại ngùng vùi mặt vào ngực anh, đánh nhẹ lên vai anh

ôi ngại chết mất!!!!!!!!

Anh thấy được sự ngại ngùng, của cô liền cười nhạt, vỗ nhè nhẹ lên eo cô trêu chọc, lau vệt nước bọt trên môi, rồi đặt nụ hôn lên trán cô.

Nụ hôn này là, anh trừng phạt cô vì đến nơi nguy hiểm như này lại không báo trước anh mà vội vàng đi trong đêm...

Phi dược và Phi Long chứng kiến màn rãi cơm của, hai người này ngại giùm



Hai người này không biết xấu hổ mà!!!!!!!

***********************

Tầm 15 phút lái xe

Thì xe của bọn họ đậu trước cửa biệt thư, có người canh giác nghiêm ngặt vừa xuống xe

Tư lục đình chặt lấy bàn tay cô, Cảm nhận rõ được vết chai sần trên gang bàn tay anh

Anh dắt cô đi vừa, nhà bếp ấn vai cô ngồi xuống, bàn ăn và khẽ nói vào tai cô: "em vẫn chưa ăn gì đúng không?"

Cô liền gật đầu hướng ánh mắt, mong chờ nhìn anh

Tư lục đình biết nấu ăn ????

Anh nhận được cái gật đầu từ cô, xoay lưng về hướng tủ lạnh lấy nguyên liệu có sẵn, đi vào bếp nấu

Cô theo dõi anh, Không rời mắt bình thường con người này đã đẹp trai rồi, bây giờ vào bếp nấu ăn lại càng cực cực đẹp trai

Cô không nhịn nỗi, nuốt nước bọt liên tục, nói cô biến thái cũng được,

vì Bạn trai cô quá quyến rũ mà!!!!!

Khói bóc lên từ nhà bếp, mùi thơm của mì ý và sốt thịt xọc vào mũi của cô không kiềm được

Ngồi bật dậy, tiến vào nhà bếp ôm anh từ phía sau, mỉm cười hài lòng nói: "sắp xong chưa, đói chết mất"

Anh cười nhạt, quay người lại, véo lấy má, mềm mịn của cô rồi đáp: "em ra ghế đợi, sắp xong rồi"

Cô cụp mắt, ngoan ngoãn đi ra ghế ngồi đợi anh, ở trong bếp sợ sẽ cản trở anh nấu

Kiên nhẫn chờ đợi một lúc lâu, thì đĩa mì ý cũng được mang ra, đặt trước mặt cô

Anh thấy vẻ hứng thú, của cô dịu dàng xoa đầu cô, trầm ấm dặn dò: "còn nóng" rồi đi đến bình lọc nước gót cóc nước ấm, mang lại cho cô

Ngồi xuống cạnh cô, vắt chéo chân ngắm nhìn cô ăn, móc trong túi ra bao thuốc lá, châm một điếu, khói mù toả ra từ môi anh phả vào gương mặt lạnh lùng góc cạnh của anh khiến vẻ đẹp mơ hồn và bí ẩn

Cô Nhìn anh ngẫm nghĩ, hình như anh có thói quen hút thuốc thì phải, nhưng lại không khó ngược lại có mùi mát lạnh, thoải mái

món anh nấu rất ngon, Miệng phù hợp với khẩu vị của cô ngon hơn gấp mấy lần, đầu bếp nhà hàng 5 sao cô từng ăn

Thắc mắc nên cô liền, hỏi anh: "anh thường hay nấu ăn à"

anh đáp với giọng lười nhác: "Không, chỉ nấu duy nhất em ăn"

Nói trắng ra thì cô là, người duy nhất thưởng thức được món anh tự nấu

Vinh hạnh quá đi mất!!!!

Chắc sau này phải, đòi anh nấu cho ăn mới được....