Ngoại Tình Vô Số Lần

Chương 23: Anh hy vọng em lớn lên nhưng lại không muốn em lớn lên



Âm thanh lạnh lùng của Cố Dĩ Nguy vang lên, từng chữ như con dao đâm vào tim cô.

Cô nhịn không được, ngồi xuống, gục đầu khóc thành tiếng.

Đúng vậy, cô biết cô chưa trưởng thành, cô không thể nào bày mưu tính kế anh được, mọi chuyện đều không theo ý của cô.

Cô không nắm được bất kì thứ gì, nguyên tắc, xấu hổ, sở hữu, trước mặt anh , cô đều vứt bỏ sạch sẽ.

Cô giống như trẻ con vậy, cố chấp tranh giành đồ chơi , không có được sẽ khóc, nếu không được sẽ quậy, cho dù dùng biện pháp gì , cho dù biện pháp đó có hèn hạ, vô sỉ nhường nào , cô cũng sẽ dùng miễn là đồ chơi thuộc về cô.

Đây chính là Tiết Linh, bộ dáng vì tình yêu mà điên cuồng.

Nhưng mà, cô rất yêu anh của cô, toàn tâm toàn ý, tất cả chỉ vì nam nhân trước mặt này.

Cố Dĩ Nguy đến gần Tiết Linh, thân hình cao lớn bao phủ cô.

Tiết Linh ngẩng đầu, khuôn mặt đều là nước mắt, run rẩy kêu hắn:"Anh..."

Ngay sau đó, cả người cô bị hắn kéo, ném lên sofa, tiếp đến thân hình của nam nhân đè trên người cô.

Hành vi của hắn xảy ra quá đột ngột, cô có chút sợ hãi, theo bản năng ngừng khóc, tay nhỏ chống ở lồng ngực hắn.

Âm thanh nặng nề của Cố Dĩ Nguy vang lên.

"Tiết Linh, em có biết ân ái là gì không?".

"Đó là chuyện giữa những người trưởng thành, là chuyện không có quan hệ huyết thống, yêu hay không yêu đều không sao cả".

"Em kêu anh chơi em, nó không phải là ân ái"

"Là loạn luân".

Thân thể của hắn ép lấy thân thể run rẩy của cô, bàn tay to vuốt ve eo của cô.

Hắn nói:"Anh làm vậy, em thấy sợ hãi hay thoải mái?".

Tiết Linh không nói lời nào.

"Vậy thế này thì sao" Cố Dĩ Nguy mở cổ áo của Tiết Linh, muốn bỏ tay vào trong.

"Anh!" Tiết Linh vội càng che lại cổ áo của mình, chảy nước mắt,lắc đầu nói:"Không......không.....không thoải mái.....".

Cô muốn chính là anh sẽ ôn nhu âu yếm, mà không phải là trần trụi thô bạo.

Như dã thú lộ ra mặt tối, muốn đem tất cả nuốt hết vào trong.

Cố Dĩ Nguy thu tay, xoa tóc cô.

"Tiết Linh, chuyện hôm nay , em phải làm như không thấy".

" Thế giới của người trưởng thành không đơn giản như vậy. Yêu một người,làm tình với một người, không có sự liên hệ với nhau" Ánh mắt Cố Dĩ Nguy mê mang,"Anh hy vọng em lớn lên, nhưng lại không muốn em lớn lên".

"Về sau, đừng nói những lời như vậy".

Cố Dĩ Nguy nghe Tiết Linh khóc, không buồn là giả.

Đứa em gái này từ nhỏ đã luôn đi phía sau hắn, hắn không có em gái, nhưng lại coi cô như em gái ruột vậy.

Lúc cô bước vào thời kì trưởng thành, hắn phát hiện ra manh mối, vì thế nhanh chóng cắt đứt, không cho cô bất kì cơ hội nào để ảo tưởng.

Hắn cảm thấy, cô nhận thức không rõ về tình cảm của mình, hiểu lầm ỷ lại thành yêu say đắm, sau khi lớn lên chắc sẽ nghĩ thông suốt.

Nhưng mà về sau, cô vẫn cố chấp như vậy, cố chấp muốn có được.

Cố Dĩ Nguy nặng nề thở ra.

Tự nhiên , ngoại tình lại bị cô biết, nhưng mà chắc sẽ không có chuyện gì, hắn hiểu tính tình của Tiết Linh, cô sẽ không nói ra.

Vấn đề quan trọng nhất vẫn là tình cảm của Tiết Linh.

Tiết Linh ngồi trên sofa, làm một cái tư thế bảo hộ.

Không biết cô suy nghĩ gì.

Cố Dĩ Nguy có chút đau đầu, trở về vị trí của mình, xoa huyệt Thái Dương.