Ngoại Tình Vô Số Lần

Chương 29: Dừng ở đây đi



"Muốn đi vào" Nữ nhân liếm môi.

Sau đó thân thể dần dần chìm xuống, điều chỉnh lại vị trí, quy đầu vội vã đi vào miệng huyệt.

Lỗ thịt nhăn nheo bị một tầng một tầng kéo mở, Cố Dĩ Nguy cảm nhận được côn thịt đi vào động huyệt ấm áp, chậm rãi nuốt côn thịt hắn, toàn bộ chú ý đến nơi giao hợp của hai người, đầu óc trống rỗng.

Cô ở trên người hắn, bắt đầu lên xuống, mỗi lần côn thịt bị rút ra rồi sau đó ngậm vào, thẳng đến chỗ mẫn cảm của cô.

"Ân.......a...ân...." cô kêu la dâm đãng, liều mạng lắc lư cặp mông, cảm giác mỗi lần côn thịt xuyên qua, giống như là muốn cắm đến tử cung non nớt của tiểu huyệt.

Thân thể hai người cực kì phù hợp, cho dù cô không có phương pháp gì, chỉ cần vặn vẹo cũng mang đến khoái cảm.

"Thích quá.....a....a.....vì sao....cắm vào....lại thích như vậy.....a...."

Cố Dĩ Nguy cũng sướng không kém, mắt chỉ toàn một màu đen, khóe mắt đều là mồ hôi, thế giới lâm vào hắc ám, nhưng cảm giác lại rõ ràng.

Tiếng rên rỉ của cô, cùng tiếng của thân thể hai người va chạm vào nhau , tai Cố Dĩ Nguy đều nghe hết.

Hai người thao nhau một lúc, cô đã dùng hết toàn bộ sức lực, xụi lơ ngã vào trên người nam nhân, tiểu huyệt gắt gao bao bọc côn thịt hắn, không chịu nhả ra.

Cố Dĩ Nguy bị tiểu huyệt chèn ép, có chút khó chịu mà vặn vẹo.

"Không còn sức đi...kia tới lượt của tôi".

Chưa dứt lời, côn thịt liền đi vào chỗ sâu nhất của tiểu huyệt.

Hắn bị bịt mắt, đầu óc trống không, chỉ biết hung hăng thao cô, cắm vào động thịt mềm mại, thân thể cô rung lắc, cặp vú rung rung rũ xuống mặt hắn.

Như cảm giác được,Cố Dĩ Nguy đưa đầu lưỡi ra, miệng ngậm vào vú cô.

"Ân......a....ân...a....nhẹ một chút...." Cô khó chịu rên rỉ, âm thanh bị máy móc loại bỏ, cũng có thể nghe ra tình dục.

Hắn đỏ mặt, phía dưới càng dùng sức, ánh mắt bị che lại, đồng thời che lại suy nghĩ và lí trí của hắn, trong đầu, chỉ biết hung hăng thao huyệt dâm thèm thao này.

"Thao chết cô! Đồ dâm đãng! Trói tôi đến đây rồi câu dẫn tôi, không phải là tìm người thao sao?".

"Mẹ nó, biết tôi có vợ rồi, còn trói tôi, cô thấy cô dâm đãng không?".

"Thao cô, cô hài lòng không? Cô thích không?".

"Có thể thả tôi không, tôi sẽ đổi tư thế thao cô".

"Tôi có thể chơi cô từ phía sau, cô thích không?, tôi muốn sờ mông của cô, nhất định nó sẽ mập và trắng , tôi vừa mới cảm nhận được, rất mềm, còn mềm hơn vợ tôi..".

"Tôi sẽ ôm cô lên để thao,cô không cần làm gì hết, chỉ cần ở trong lòng tôi, mở chân ra, lộ ra huyệt dâm của cô, để tôi chơi là được rồi".

"Thả tôi ra được không?".

Âm thanh trầm thấp của hắn không ngừng buông ra những từ dâm đãng, hướng dẫn cô từng bước thả hắn ra, để tự do cắm vào tiểu huyệt cô.

Nhưng mà cô chỉ gắt gao ôm chặt thân thể hắn, phòng ngừa lúc kịch liệt bị đẩy ra, nghe những lời của hắn, thân thể mềm đi, nhưng lại không có suy nghĩ thả hắn, mà chỉ buột chặt tiểu huyệt phối hợp hắn thao cô.

Sau đó, cô dùng sức cắn vào bả vai của hắn.

Cố Dĩ Nguy cảm nhận được bả vai tê rần cùng đau đớn,côn thịt tầng tầng lớp lớp thao vào tiểu huyệt, sau đó bắn ra tinh dịch.

Lúc này, toàn thân hai người đều là mồ hôi, sau khi cao trào, hai thân thể vẫn gắt gao kề nhau,không nhúc nhích.

Trong không khí chỉ có tiếng thở gấp của hai người.

Im lặng rất lâu, sau đó cô mới lấy lại sức, rời khỏi thân thể hắn, tinh dịch chảy ra làm ướt phía dưới của hai người.

Hắn cảm nhận được cô rời đi, bỗng nhiên nhẹ nhàng mở miệng

"Không thả tôi ra à?".

"Tôi cảm thấy chúng ta rất phù hợp, làm bạn tình cũng không tồi".

Hắn không nghe thấy cô trả lời.

Cô trần truồng , lượm lại cà vạt của hắn, sau đó vòng qua cổ hắn, thắt cà vạt cho hắn, nhẹ nhàng duỗi tay vỗ mặt hắn,giống như đang thưởng thức kiệt tác của mình.

Cố Dĩ Nguy không biết cô là ai, cũng không biết trông cô như thế nào, nhưng có thể cảm giác được , cô đối với hắn rất tử tế và dịu dàng.

Sau đó, hắn nghe thấy cô nói.

"Không được".

"Dừng ở đây đi".

Cố Dĩ Nguy cảm giác được thất bại, giống như là đồ vật sài qua liền ném.

Hắn muốn nói điều gì đó, cô đã mặc xong quần áo xuống giường.

Không khí rơi vào lúng túng cùng khó xử.

Bất quá cô lại cười lên, lễ phép nói.

"Hôm nay cảm ơn anh".

"Anh ngủ một giấc đi, sáng mai anh sẽ ở trên xe, em sẽ tìm lí do để nói với Đàm Trăn".

Cố Dĩ Nguy không nói chuyện, hết thảy đã an bài rõ ràng.

Cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, hắn biết cô đã đi ra ngoài.

Trong không khí chỉ có tiếng hắn hô hấp.

Giống như cô đã nói.

Tất cả dừng ở đây.