Ngoại Tình Vô Số Lần

Chương 64: Có thể không?



Đồng Tiêu Tiêu cười nhạo một tiếng, cởi bỏ áo ngủ.

Sau lớp áo ngủ, thân thể của thiếu nữ trắng đến phát sáng, cả người giống như bôi một tầng nước. Cô không giống với mảnh mai, mà ngược lại, eo nhỏ mông to, hai cặp vú phát dục rất tốt.

Ánh mắt Cố Dĩ Nguy quét lên thân thể trần truồng của thiếu nữ:"Cũng không tệ lắm."

Đồng Tiêu Tiêu cảm thấy không được tự nhiên, dù sao lúc cô vẽ cho người mẫu, cô cũng chưa từng trần truồng như thế này.

Cố Dĩ Nguy nằm im , ánh mắt cũng không có làm càn, chỉ là liếc nhìn một cái , nhưng mà bụi cỏ phía dưới lại nhảy lên vài cái. 

Đồng Tiêu Tiêu thuyết phục chính mình, đưa mắt đặt lên thân thể Cố Dĩ Nguy , cố gắng lấy lại hứng thú để vẽ.

Nhưng mà cô phát hiện chính mình có cái gì không đúng. Làn da trắng nõn dần dần đỏ lên , cảm giác ngứa ngáy toàn thân , hơn nữa ánh mắt như có như không của Cố Dĩ Nguy trượt trên thân thể cô, làm cho hô hấp của cô nặng nề. 

Đồng Tiêu Tiêu buông xuống bút vẽ, nhìn hắn:" Sao còn chưa cứng, anh có được không vậy".

Cố Dĩ Nguy bất đắc dĩ nói: "Hình như không được"

"Hay là em giúp anh tiếp đi?" Âm thanh của Cố Dĩ Nguy mang theo sự cám dỗ.

"Hả?"

"Ví dụ như, mở hai chân của em ra"

Đồng Tiêu Tiêu đỏ mặt : "Biến thái."

"Không có biện pháp mà." Cố Dĩ Nguy nói, "Nó không nghe lời của anh"

Thân thể ngứa ngáy làm cô khó chịu, loại khó chịu này giống như toát ra từ lỗ chân lông, làm cả người cô nóng lên.

Hít thở sâu một hơi, Đồng Tiêu Tiêu ném áo ngủ xuống đất.

Cô ngồi trên ghế dựa,  chậm rãi mở ra hai chân, cặp vú sữa lắc lư và chân tâm chỉ mặc một cái quần lót , không có cái gì cản trở, cứ vậy mà hiện ra trước mắt Cố Dĩ Nguy.

Cố Dĩ Nguy chú ý tới chân tâm của thiếu nữ ướt át, quần lót mỏng manh đã có một vũng nước, miệng nhỏ ở bên trong giống như đang hô hấp kéo theo quần lót mà nhẹ nhàng đóng mở.

"Ướt quá" Trong mắt Cố Dĩ Nguy  dần dần ngưng tụ thành tình dục , âm thanh cũng trở nên khàn khàn.

Hắn tiếp tục lễ phép nói: "Có thể đẩy quần lót ra không?Anh muốn thấy nhiều hơn nữa".

Rất kỳ quái.

Vì sao... phía dưới lại ngứa , giống như có cái gì đang... .

Đồng Tiêu Tiêu khiếp sợ, dưới ánh mắt của hắn, thân thể xụi lơ . Cô cảm thấy Cố Dĩ Nguy đang trả thù cô , chứ không tại sao chỉ dựa vào lời nói của hắn, mà thân thể cô lại biến thành như vậy.

Cô mơ mơ màng màng nghĩ, đây là dục vọng sao? Rõ ràng lúc trước cô chưa bao giờ có.

Thật ra , cô rất thích dựa vào điều kiện mỹ lệ bên ngoài của bản thân làm cho đàn ông vì cô mà thần hồn điên đảo. Đàn ông quần áo chỉnh tề, quỳ dưới dục vọng, nó kích thích sự nhiệt tình của cô khi sáng tác, thậm chí lúc đầu tiếp cận Cố Dĩ Nguy cô cũng câu dẫn hắn như vậy.

Nhưng mà chỉ cần đàn ông đáp lại, hay cho cô một ánh mắt thì cô sẽ lập tức trở nên đần độn. 

Ánh mắt của người đàn ông này không giống như vẻ ngoài bình tĩnh, mà là dục vọng ẩn sâu trong đó, giống như lúc nào cũng có thể thoát ra ngoài.

Cố Dĩ Nguy thưởng thức bộ dáng rối rắm và khát vọng của thiếu nữ , cho đến khi đẩy quần lót qua một bên, lộ ra âm hộ màu hồng phấn.

Tay Đồng Tiêu Tiêu bảo vệ ngực của mình , sắc mặt đỏ ửng, nói: "Có thể không?"

Cố Dĩ Nguy không trả lời, tay hắn đặt trên tính khí, ngón tay ma sát với quy đầu sưng tấy.

"Không được." Hắn tiếp tục ra lệnh, "Dùng hai ngón tay đẩy nó ra."

Đồng Tiêu Tiêu do dự trong chốc lát, sau đó dùng ngón tay vuốt ve môi mật ,cả người giống như có dòng điện chạy từ phía dưới lên, lan ra toàn thân, cùng lúc đó cảm giác ngứa ngáy cũng trào ra.

Đồng Tiêu Tiêu toát ra mồ hôi , ngón tay run rẩy theo phía dưới : "Đây là cái gì?"

Cô ngẩng đầu nhìn về phía Cố Dĩ Nguy, lại phát hiện côn thịt trong quần sớm đã sưng tấy , nó đứng thẳng tắp. Thân cây thô to đầy gân xanh, quy đầu to lớn bị tay của hắn bọc lại, nhiều lần vỗ về chơi đùa ở phía dưới.

Đồng Tiêu Tiêu nhất thời mất tiếng. Vốn dĩ muốn mắng hắn, tại sao cứng thành như vậy rồi, còn đùa giỡn cô, nhưng sự khác thường của thân thể làm cho cô không nghĩ đến chuyện khác, tất cả đều để sau đầu.

Cô phát hiện được cái gì đó, nó mê người giống như vẽ vậy. 

"Không thoải mái à." Cố Dĩ Nguy thong thả sục côn thịt ở trong quần, ánh mắt nhìn vào chỗ trong suốt ở khe huyệt cô:"Rõ ràng đã ướt đẫm".

"Nếu như em muốn vẽ thì chúng ta có thể dừng lại"Cố Dĩ Nguy nói.

Đồng Tiêu Tiêu trầm mặc một lúc: "Tiếp tục."

Cố Dĩ Nguy hài lòng nở nụ cười: "Nếu như em muốn thoải mái hơn , thì đẩy nó ra, dùng ngón tay cắm vào".

Hai ngón tay giống như bị hắn thôi miên vậy, cứ vậy mà cắm vào, chạm đến lỗ thịt mềm ẩm ướt, làm thân thể Đồng Tiêu Tiêu run rẩy.

Tuy rằng chưa từng tự chơi đùa thân thể của chính mình, nhưng sinh lí cơ bản cô vẫn biết, rất nhanh tìm đến miệng huyệt.

Cô đẩy ra môi mật, bên trong chính là nước, ngón tay thừa lúc nước đang chảy, dễ dàng đi vào.

Lông phía dưới của Đồng Tiêu Tiêu  rất thưa thớt, có thể nhìn thấy rõ ngón tay phá vỡ đi vào miệng hang, trêu đùa lỗ thịt phấn nộn.

Động tác của thiếu rất vụng về, nhưng lại gợi lên sự hứng thú của hắn.

Miệng huyệt rất nhỏ hẹp, Đồng Tiêu đổ mồ hôi đầy đầu, mới đi vào được một tí. Thông đạo lần đầu tiên bị phá mở, cho dù là chủ nhân của mình, cũng vui vẻ xông lên, nếp nhăn mẫn cảm bao bọc ngón tay Đồng Tiêu Tiêu, làm cô khó đi vào.

Tiểu huyệt co lại , dâm thủy chảy ra càng nhiều , làm ngón tay Đồng Tiêu Tiêu đều ướt nhẹp.

Cô hô hấp nặng nề, phía dưới ngứa ngáy, không biết tiếp theo nên làm gì, chỉ cắn môi, mắt ướt át nhìn hắn.

"Đi vào, không phải sợ, dùng sức đi vào." Âm thanh trầm thấp của Cố Dĩ Nguy vang lên trong phòng vẽ tranh , "Tiểu huyệt rất nghe lời, em làm nó thoải mái , nó liền ngoan ngoãn mở ra."

Đồng Tiêu Tiêu theo bản năng muốn kẹp chặt hai chân để có càng nhiều khoái cảm, nhưng mà dưới ánh mắt của hắn, cô chỉ đành dang rộng chân của mình, ngón tay cố gắng đi vào hành lang mềm mại.

Ngón tay của thiếu nữ  không có biện pháp tiến vào nhiều hơn,  nhưng lúc đảo quanh miệng hang, đã kích thích rất lớn đến tiểu huyệt. Vì muốn lưu lại khoái cảm xa lạ này, nên cô chỉ đành chọc lộng miệng huyệt.

"Nhìn anh."