Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 147: Ra Sân (1)



Bóng vẽ trên bầu trời một đường vòng cung, nhanh chóng hạ xuống, thẳng tắp rơi trước mặt Dady, lúc này đang cao tốc chạy về trước, sắc mặt vô cùng kh·iếp sợ, vội vàng đón lấy bóng, nhưng lại bị đối thủ là Rolando theo kịp, nhanh chóng chen người cản bóng ra ngoài.

Cả đám cầu thủ đều trợn mắt ngoác mồm nhìn về phía Tùng như không dám tin vào mắt mình. Dady cũng không ngoại lệ, nhìn Tùng với ánh mắt vô cùng nghi hoặc và chấn kinh. Chỉ có khi đặt mình vào vị trí của anh, mới cảm nhận được đường bóng vừa rồi thoải mái đến mức nào.

Ít nhất, anh khẳng định, Silas hay Pedro đều không thể chuyền được như vậy. Đương nhiên, ăn may là không tính. Để xem, cậu có phải là may mắn đá được như vậy hay không, Dady thầm nghĩ, đương nhiên, không quên giơ ngón cái biểu thị khen ngợi Tùng.

Ánh mắt của Jorge Jesus sáng lên, nhìn về phía Luis Costa, gương mặt kích động. Đúng như vậy, đây mới chính là phản công, nhanh, chuẩn, hung ác, một kích chí mạng, không lưu đường sống. Đường chuyền vừa rồi hầu như làm cho toàn bộ đội hình đội dự bị không hề có chút xíu nào phòng bị. Chỉ là Dady hơi bất ngờ nên xử lý bóng không được tốt, nếu không, đâu có cơ hội cho Rolando chen chân phá bóng.

Những người khác trong đội hình chính, bao quá Silas và Pedro cũng tràn ngập chấn động trước đường chuyền vừa rồi, không thể không thừa nhận, nói về đánh bất ngờ phía sau lưng, thì những đường chuyền như thế này mới là tuyệt phối, nhất là khi Belenenses có một cầu thủ săn bàn hàng đầu như Dady, sự uy h·iếp của những đường chuyền vượt tuyến như thế này lại càng nguy hiểm hơn.