Ngày 25/7, bầu trời trong xanh, nhiệt độ ổn định, rất thích hợp cho một trận tranh tài bóng đá đầy kịch tính.
Đội Đồng Nai có mặt trên sân bóng trước tiên, đập vào tầm mắt là khán đài đông đúc khán giả. Hầu hết các phụ huynh có mặt tại trận đấu đều đến để ủng hộ cho trận tranh hạng 3-4 giữa Thành Phố Hồ Chí Minh và Hà Nội đang được diễn ra, với lợi thế đang nghiêng về phía đội Thành phố Hồ Chí Minh.
Trên thực tế, vào những năm 2003, bóng đá Thành phố không còn sức mạnh trên bản đồ bóng đá Việt Nam. Với sự suy sụp của đội Cảng Sài Gòn, bóng đá Thành phố dường như không còn sức hấp dẫn với giới mộ điệu nữa, phong trào bóng đá thanh thiếu niên vì thế mà cũng không được chăm chút như trước. Do đó, với sự góp mặt trong trận tranh 3-4 đã là một thành công rất lớn của đội Thành phố Hồ Chí Minh trong những năm gần đây.
Trong hai trận cuối cùng này, ngoài khán giả là phụ huynh của các cầu thủ, còn có rất nhiều quản lý của các câu lạc bộ trong nước, muốn tìm hiểu và kí kết với các tài năng nhí nhằm phong phú thêm hệ thống đào tạo trẻ của mình, mà một trong những tầm ngắm mà họ hướng đến là chủ lực Thanh Tùng của đội Đồng Nai
Mặc dù không phải là tiền đạo vua phá lưới của giải đấu, nhưng những đóng góp của Tùng cho đội Đồng Nai là điều không thể bàn cãi, đồng thời, hiện Tùng cũng đang là vua kiến tạo với gần 10 đường kiến tạo thành bàn dành cho đội Đồng Nai.
Nhưng trên hết, thái độ bình tĩnh, tự tin và nhiệt huyết trên sân đấu, đặc biệt là luôn xông pha ở tuyến đầu, làm điểm tựa cho toàn đội, mới là đức tính mà những người tuyển trạch của các đội để ý nhất ở Tùng.
Mặc dù đã từ chối rất nhiều lời đề nghị của các câu lạc bộ, với nhiều điều kiện ưu đãi phi thường, nhưng hình như họ không hề từ bỏ, mà càng lúc càng theo đuổi hòng có được ưu thế trong việc đưa Tùng về lò đào tạo trẻ của mình.
Tùng bình tĩnh nhìn những phút cuối cùng của trận đấu trôi qua. Kết quả, đội Thành phố Hồ Chí Minh chiến thắng đội Hà Nội với tỉ số 2-1, chính thức giành hạng 3 của giải lần này.
“Đến lượt chúng ta rồi, tiến lên nào”, Tùng nhẹ nhàng nói, đồng thời đặt chân dẫn đầu toàn đội tiến đến làm nóng người.
Đội Nghệ An đến với giải đấu lần này thật sự rất mạnh. Một trong những cái tên sừng sỏ mà Tùng rất quen thuộc trong đội hình Nghệ An lần này, đó là Quế Ngọc Hải, đang đá vị trí tiền vệ.
Nhìn Hải trong trang phục cầu thủ nhí, không ai có thể ngờ đến, sau này cậu sẽ là chủ lực của đội tuyển Việt Nam ở nhiều trận cầu đỉnh cao, đồng thời còn đeo băng đội trưởng của đội tuyển.
Thế nhưng, Tùng lại chú ý đến một chi tiết khác. Năm 2015, khi thi đấu ở V-League, Hải đã từng dính scandal lớn nhất sự nghiệp khi phạm lỗi một cách có chủ đích trước Anh Khoa của đội SHB-Đà Nẵng. Cú va chạm này chấm dứt sự nghiệp cầu thủ này, đồng thời để lại vết nhơ lớn nhất trong sự nghiệp của Hải. Từ đó có thể thấy, tính cách nóng nảy của Hải từ lúc mới ra sân đá chuyên nghiệp, không biết ngay khi còn nhỏ, cậu ta đã nóng tính như vậy chưa nữa.
Mặc dù Tùng không sợ phạm lỗi, nhưng cậu cũng sợ đau, vì vậy, nếu không xung đột thì đó là điều tốt nhất, nhưng nếu thật sự cần phải cứng rắn trên sân đấu, cậu cũng không hề e ngại bất cứ đối thủ nào. Hai đội tuyển Quảng Nam và Sơn La là ví dụ điển hình dành cho các đội khác noi gương mà học tập.
Với đội hình đồng đều hơn, kỹ thuật hơn đến từ đội Nghệ An, Tùng biết rõ đây là một trận đấu ác liệt, một trận đấu mà chắc chắn cậu không thể sơ suất, thậm chí phải xuất toàn bộ lực lượng mới có thể chiến thắng.
Tiếng còi khai mạc của trọng tài vang lên đánh dấu trận đấu đã được bắt đầu. Tùng và đồng đội chủ động chơi lùi sâu, nhường quyền giữ bóng cho đội Nghệ An.
Thấy vậy, đội Nghệ An cũng không tiến hành tấn công ngay, mà thực hiện những đường chuyền ngắn hòng lôi kéo hàng phòng ngự của đội Đồng Nai.
Phút thứ 5, từ giữa sân, tiền vệ Nghệ An tiến hành tăng tốc, vượt qua Vinh và thực hiện một đường chuyền chọc khe vào vòng cấm của Đồng Nai, nhưng rất tiếc đã bị Tùng bọc lót thành công và giữ được bóng. Không chần chờ, Tùng dẫn bóng tiến về giữa sân. Bất ngờ cậu loạng choạng rồi ngã xuống, ngay sau đó nghe thấy tiếng còi của trọng tài.
Thì ra, ngay khi vừa nhận được bóng, Tùng đã bị hai cầu thủ Nghệ An áp sát từ phía sau, trong đó có Quế Ngọc Hải. Hải không ngần ngại mà va chạm trực diện từ bên hông khiến Tùng mất thăng bằng và ngã xuống.
Tùng ngồi dậy, nhìn thật kỹ Hải, lúc này cũng đang hướng mắt nhìn về phía Tùng. Tùng không nói gì, nhặt lấy bóng và chuẩn bị đá phạt.
Phải công nhận, đội hình Nghệ An rất mạnh, và hầu như các cầu thủ đều được đào tạo bài bản, dẫn đến từ việc kèm người đến di chuyển đều rất thông minh và có quy tắc, khiến cho Tùng rất khó khăn trong việc triển khai lối chơi, khi mà trình độ kỹ chiến thuật của đội Đồng Nai kém hơn hẳn.
Hầu như mỗi lần Tùng có bóng, đội hình Nghệ An đều tiến hành co cụm hàng phòng ngự, đồng thời luôn có người kèm sát Vinh và Toàn ở phía trên. Bên cạnh đó, Hải dường như nhận được chỉ thị của huấn luyện viên, luôn chằm chằm nhìn Tùng và sẵn sàng áp sát quấn lấy Tùng bất kể khi nào Tùng có bóng.
Phút thứ 14, sau khi cắt ngang được đường chuyền của Hải lên cho tiền đạo, Tùng nhanh chóng dẫn bóng đến khu vực giữa sân. Nhận thấy không có khoảng trống, Tùng đang dự tính chuyền ngược về hàng hậu vệ. Bất ngờ, Hải từ một bên xông đến hòng tranh đoạt bóng. Tùng nhẹ nhàng xoay người, giữ bóng dưới chân, thân tì đè lên Hải, khiến Hải không thể có vị trí tốt mà đoạt bóng. Nhận thấy sự bất lợi của Hải, hàng phòng ngự của Nghệ An dâng lên hòng chặn đứng các đường chuyền của Tùng dành cho tuyến trên.
Nhận thấy cơ hội, Tùng một bên tiến hành thân thể đối kháng, tì đè Hải liên tục, không cho Hải thành công đoạt bóng, đồng thời cấp tốc liếc nhìn bên cạnh. Ngay khi một tiền vệ khác của Nghệ An áp sát hòng dùng chiến thuật 2 đánh 1 để đoạt bóng của Tùng, bất ngờ, Tùng đánh gót khiến bóng đi qua hai chân của Hải, đồng thời cấp tốc xoay người vượt qua.
Cậu tiếp tục bức tốc bỏ qua hai cầu thủ Nghệ An đang đuổi theo phía sau, đồng thời tiếp tục dẫn bóng tiến về phía trước. Bóng liên tục dính sát chân của Tùng, cùng di chuyển với tốc độ rất cao. Tuyến hậu vệ của Nghệ An liên tục phải lui về, nhưng vẫn không quên áp sát Toàn và Vinh hòng ngăn chặn họ có được bóng.
Biết cơ hội chuyền đã không còn, Tùng tiếp tục dẫn bóng đến gần vòng cấm, ngay lúc đó, bất ngờ, Tùng ngoặt bóng về phía cánh trái, đồng thời cấp tốc nghiêng người thực hiện một cú sút xa cực mạnh. Bóng đi sát sườn hậu vệ đội Nghệ An, che đi tầm mắt của thủ môn. Khi thủ môn đội Nghệ An nhìn thấy bóng, thì cũng là lúc quả bóng đã nằm trọn trong lưới.
1-0 dành cho đội Đồng Nai.
Cả khán đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Tình huống bế tắc của đội Đồng Nai đã được Tùng khơi thông bằng một bàn thắng tuyệt đẹp từ ngoài vòng cấm. Đội Nghệ An thì sắc mặt hết sức khó coi khi nhìn toàn đội Đồng Nai ăn mừng bàn thắng quý như vàng này.
Toàn chạy ào đến, vừa la lớn vừa xoa đầu Tùng:” Mày sút đẹp thế sao không bao giờ sút vậy Tùng”
Tùng nhẹ nhàng đáp:” Tao mà cứ sút như vầy thì có mày trên sân bóng để làm gì?”, nói rồi, Tùng xoay lưng chạy về phần sân của mình, để lại Toàn xơ xác đứng thất thần, vẻ mặt u oán nhìn Tùng đi càng lúc càng xa. “Thì ra thân phận mình chỉ là công cụ ghi bàn thôi sao”, Toàn u oán nghĩ, càng nghĩ càng tức giận, quyết tâm phải tìm về mặt mũi.
Bàn thắng của Tùng có vẻ kích thích sự nóng máu của đội Nghệ An. Suốt thời gian tiếp theo, Tùng được chăm sóc đặc biệt đến từ Hải và toàn đội Nghệ An. Tuy nhiên, Tùng cũng không kém phần nhiệt tình khi tiếp đón các cầu thủ Nghệ An. Những khi cắt bóng, Tùng không ngần ngại cho đội Nghệ An biết khi một cầu thủ có khả năng cắt bóng tốt mà còn không ngại va chạm đáng sợ như thế nào.
Thế là diễn biến tiếp theo của trận đấu có thể tóm tắt như sau: đội Nghệ An có bóng, dẫn đến giữa sân, bị chặn đánh, chuyền bóng và bị Tùng đoán đúng hướng mà cắt bóng, hoặc bị Tùng ép sát va chạm đến ngã trên sân, sau đó lập tức sẽ có một đường chuyền xa lên vùng cấm của Nghệ An. Toàn rất tích cực tranh đoạt bóng, nhưng hầu như cũng không tận dụng được nhiều cơ hội do các hậu vệ Nghệ An chơi rất tích cực và chăm chú.
Thế trận như thế cứ diễn ra trong sự bế tắc của đội Nghệ An, càng bế tắc, bọn trẻ đội Nghệ An càng tỏ ra nóng nảy và bất an. Mặc dù rất muốn tận dụng cơ hội này, nhưng Tùng cũng đành bất lực vì chênh lệch giữa các đồng đội của mình với đội Nghệ An là rất lớn, không thể dựa vào một mình Tùng mà bù đắp được.
Cuối cùng, nhờ bàn thắng của Tùng, đội Đồng Nai chính thức dành được chiến thắng tối thiểu trước Nghệ An để giành cúp vô địch giải đấu lần này.
Tùng và các đồng đội hân hoan chúc mừng trước sự cổ vũ của cả khán đài. Vừa lãnh huy chương, vừa nâng lên cúp vô địch. Tùng cảm thấy rất thỏa mãn với hành trình lần này. Điều quan trọng là cậu đã có được chức vô địch đầu tiên trong đời, cảm giác này thật sự rất khó tả với Tùng.
Chưa xong còn tiếp!!!
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?