Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 27: Tập Huấn Chung, Quyết Định Đội Hình Chính




Ngày hôm sau, sau khi đã thống nhất thời gian luyện tập vì các cầu thủ nhí đều phải hoàn thành việc học văn hóa trước khi đến sân.

Đúng 14 giờ chiều, hầu hết các cầu thủ và ban huấn luyện đều có mặt ở sân trong nhà để chuẩn bị cho buổi tập huấn đầu tiên chính thức của đội U13 tỉnh.

Thầy Bảo nhìn hết các cầu thủ nhí, lên tiếng nói:

“Hiện tại do thời gian khá gấp rút, chỉ còn 1 tuần lễ nữa là đến ngày khai mạc giải rồi, do đó, sẽ không có nhiều thời gian cho chúng ta để liên kết đội hình nữa. Đội hình chính của giải sau đợt tập huấn này tôi sẽ công bố, các cậu có nhiệm vụ phải dốc toàn lực hoàn thành bài huấn luyện và tạo độ ăn ý với nhau, rõ chưa”

“Dạ rõ”, tụi nhóc đồng loạt hô lớn.

“Tốt lắm, tiếp đến sẽ là thời gian huấn luyện tập trung. Hiện tại, chúng ta vẫn huấn luyện như cũ, các bài tập về dẫn bóng, chuyền bóng, lừa bóng và sút bóng. Sau đó, sẽ luyện tập thể lực bằng các bài tập nhẹ. Các cậu nên nhớ mỗi một biểu hiện của các cậu sẽ ảnh hưởng đến vị trí của mình trên sân bóng. Vậy nên nếu không muốn mình ngồi dự bị cả giải, thì phải cố gắng hết sức thể hiện mình, rõ chưa”

“Dạ rõ”

“Tốt lắm, bây giờ thì bắt đầu đi”

Thầy Bảo nói xong, dẫn dắt cả đội đến sân tập. Bản thân sân vận động vốn là nơi luyện tập của câu lạc bộ Đồng Nai, do đó, các trang thiết bị luyện tập cũng khá đầy đủ. Xa xa còn thấy các cầu thủ chuyên nghiệp đội Đồng Nai đang chuẩn bị cho thời gian luyện tập của họ.

Tùng chăm chú hoàn thành các yêu cầu huấn luyện của thầy Bảo. Quả nhiên là đội bóng chuyên nghiệp, trình độ huấn luyện của thầy Bảo và ban huấn luyện rõ ràng cao hơn thầy Tuấn rất nhiều, điều này giúp Tùng được lợi rất lớn. Cậu liên tục học hỏi cách thức huấn luyện mới mẻ này, liên tục điều chỉnh những động tác của mình sao cho chính xác nhất theo hướng dẫn của các huấn luyện viên.

Trong quá trình luyện tập, các thầy cũng chia sẻ giáo trình này được các thầy soạn lại từ giáo án đào tạo trẻ của Juventus, nơi các thầy có 3 tháng được tham quan và tập huấn ở đó, sau khi đội câu lạc bộ Đồng Nai được Strata mua lại và phát triển theo con đường chuyên nghiệp hóa. Những chia sẻ này càng khiến cho Tùng có động lực hơn để hoàn thành các bài huấn luyện, bên cạnh việc tốc độ đề thăng của điểm kinh nghiệm sau khi rèn luyện đã tăng lên rõ rệt.

Thầy Bảo ở ngoài nhìn vào đám trẻ, có thể nhận thấy được khác biệt rõ ràng của Tùng và những đứa còn lại. Sự tập trung và tỉnh táo, đồng thời còn có nỗ lực của Tùng khiến thầy cảm thấy rất vui lòng và cũng rất khó xử. Bởi thầy biết, vì áp lực của câu lạc bộ, thầy sẽ rất ít có cơ hội được trọng dụng Tùng ở vị trí tiền vệ trung tâm, trừ khi thành tích của đội không được đảm bảo, cần phải có sự thay đổi.

Tùng không biết được diễn biến nội tâm của thầy Bảo, mà dù nếu có biết, cậu cũng chẳng thèm quan tâm. Chỉ cần có thể được luyện tập đều đặn với giáo trình này, có người hướng dẫn cụ thể, để trình độ của cậu được nâng cao thêm một bậc, cậu cũng không ngại ngồi dự bị cả mùa giải, bởi cậu cũng hiểu rằng không cần quá quan trọng các giải trẻ này, chỉ cần năng lực tăng cao thì lo gì không có cơ hội?

Sau 2 tiếng huấn luyện tập trung, đến thời gian huấn luyện đối kháng 1-1 hoặc 2-2. Tùng được ghép với Hoài Anh nhằm huấn luyện khả năng đối kháng khi có bóng và không bóng. Hai đứa nhìn nhau cười cười, nhưng trong nụ cười của Hoài Anh có một chút khổ sở. Thế này thì có cho người khác sống không cơ chứ, đã biết trình độ của Tùng nó cao thế rồi còn đưa nó đi đối kháng với mình, kiểu này một lát chắc phải mất mặt chết.

Hoài Anh cầm bóng xông về phía trước, cơ thể lắc lư hòng đánh lạc hướng Tùng. Tùng nhìn toàn thân đều có sơ hở của Hoài Anh, ánh mắt không nhìn tí nào những động tác của cậu ta, trực tiếp đưa chân chặn bóng. Quả bóng ngay lập tức bị giữ lại, kéo theo là những bước loạng choạng của Hoài Anh. Gương mặt của cậu ta lập tức hóa thành mướp đắng, rất đáng thương.

Đến lượt của Tùng, cậu nhẹ nhàng di chuyển quả bóng, khi đến gần tiếp cận Hoài Anh, bất ngờ đưa chân biến hướng sang trái, toàn bộ thân hình quỷ dị như muốn trực tiếp vượt qua cậu ta. Hoài Anh nhìn động tác của Tùng, cấp tốc ngã người sang phải hòng chặn đường Tùng. Bất ngờ, mũi chân của Tùng chặn bóng lại, kéo hất về phía sau, bóng chuyển từ chân trái sang chân phải, đồng thời cả người ngả sang phải, xoay một vòng thoát khỏi cú chặn đánh của Hoài Anh.

Những đứa đang đối kháng xung quanh liếc mắt nhìn nhau, thậm chí còn có đứa quên chuyền bóng cho nhau, đều thấy trong mắt chúng nồng nặc sự kinh dị. Đúng là một cú xoay người thoát bóng hoàn hảo, thậm chí không hề có một sự trắc trở nào, cả bộ động tác nhìn như một tác phẩm nghệ thuật.

Tiếp theo sau đó, hàng loạt các động tác được Tùng thực hiện trôi chảy ngay trước mắt Hoài Anh và đồng đội. Dĩ nhiên, nếu bất kì một cầu thủ chuyên nghiệp nào đối đầu với Tùng đều có thể dễ dàng cản phá cậu. Nhưng với trình độ hiện tại thì đối đầu với những cầu thủ nhí chưa qua huấn chuyện chuyên nghiệp được bao nhiêu lâu như Hoài Anh thì đối với Tùng chỉ là bữa ăn sáng.

Mặc dù là vậy, Tùng cũng cố gắng khắc chế mình rất nhiều. Chỉ phô bày vài động tác qua người, phần còn lại Tùng vẫn cố gắng tìm điểm áp lực thông qua đối kháng thân thể và các động tác hộ cầu, mặc dù Hoài Anh vẫn chưa gây ra áp lực bao nhiêu cho cậu, nhưng có còn hơn là không.

Cuối buổi tập, Tùng tranh thủ ở lại cùng Quốc Toàn và Hoài Anh như đã hứa, luyện thêm về chuyền bóng và phối hợp ngắn. Việc thực hiện rèn luyện chuyền bước ngắn này không chỉ tăng thêm độ ăn ý cho bộ ba, mà còn giúp rèn luyện được việc ngừng cầu bước 1 và vị trí chạy. Mặc dù hiện tại nó không giúp ích gì nhiều cho Quốc Toàn và Hoài Anh, nhưng về sâu xa, những kinh nghiệm quý báu này sẽ giúp cho hai người trở nên khác hẳn so với những người đồng trang lứa. Đây cũng coi như là lợi ích của việc làm công cụ xoát kinh nghiệm cho Tùng.

Thời gian thấm thoát trôi qua, một tuần lễ huấn luyện cũng kết thúc. Trong cả đợt huấn luyện, cả Hoài Anh và Quốc Toàn đều được lợi ích rất lớn, và một trong số đó là sự ăn ý giữa bộ ba này càng lúc càng cao hơn.

Đến cuối đợt tập luyện, thầy Bảo cũng công bố đội hình chính hiện tại của U13 tỉnh Đồng Nai, với thủ môn Ngọc Châu, hậu vệ Quốc Trường, Văn Toán, Văn Huân, tiền vệ Hoài Anh, Tiến Quốc, tiền đạo Quốc Toàn, thuần đội hình U13 câu lạc bộ Đồng Nai. Cả đám nghe thấy ồ lên kinh ngạc, rất nhiều đứa châu đầu ghé tai với nhau, xì xào bàn tán. Tụi nó không thể hiểu nổi vì sao chủ lực mạnh như Thanh Tùng lại không có mặt trong đội hình chính.

Riêng Tùng thì im lặng, mắt loé lên vẻ phức tạp. Tình hình này cũng đã được cậu lường trước, ngay khi có việc tập trung 2 đội U13 để rèn luyện chung, trước cả khi thầy Tuấn mịt mờ nhắc nhở về cuộc đối thoại giữa thầy và thầy Bảo. Việc lũng đoạn tài nguyên ở các câu lạc bộ Tùng đã lường trước rồi, do đó, cậu mới bức thiết thoát khỏi lồng giam này mà bay ra nước ngoài thi đấu. Ở đó, mới có đủ bình đài để cậu thi thố tài năng và thi đấu hết mình mà không cần lo bị ngán chân như ở đây.

Thầy Bảo chăm chú nhìn nét mặt của Tùng như muốn tìm ra sự bất mãn từ gương mặt ấy, nhưng không hề có, Tùng vẫn mỉm cười nhìn thầy, không có một tí ti khó chịu, điều này khiến thầy Bảo có vẻ khá lúng túng, thầy ho nhẹ nói tiếp:” Đây chỉ là đội hình ra sân khởi đầu, nếu trong quá trình thi đấu, ai phát huy không được tốt, tôi sẽ điều chỉnh lại, do đó, các cậu liệu hồn mà thi đấu, rõ chưa”

“Dạ rõ thưa thầy”, cả đám đồng thanh đáp, gương mặt đứa nào đứa nấy căng thẳng thấy rõ, trừ Tùng ra.

Chưa xong còn tiếp!!!



Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?