Ngày 5/7, nắng đẹp ở sân vận động Cẩm Phả, cái nóng oi bức của ngày hè Miền Bắc không thể át đi được sự nhiệt tình đến từ các cổ động viên đến xem so tài. Hôm nay là trận thứ hai trong khuôn khổ giải U13 Quốc gia, cuộc đối đầu giữa đội Đồng Nai và đội Thái Bình
Ngay từ trước khi chuẩn bị thi đấu, những lời của thầy Bảo cứ văng vẳng bên tai của toàn thể các đội viên
“Mùa giải này có lẽ là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng thầy tham gia cùng với các em ở giải đấu này, do đó, thầy mong muốn các em sẽ thi đấu với 120% những gì mình đang có. Bắt đầu từ trận này, Thanh Tùng sẽ ra sân ngay từ đầu, mọi đường chuyền các em chỉ cần tìm đến Tùng, những chuyện còn lại sẽ không còn là vấn đề nữa. Từ bây giờ, mới là lúc cho những ai xem thường chúng ta biết rằng, Đồng Nai mạnh đến mức nào. Rõ chưa?”
“Dạ”, tiếng gầm của cả đội vang vọng trên sân, ánh mắt Tùng lấp loé, ánh sáng của khát vọng chinh phục và sự tự tin.
Đội Thái Bình tham gia giải đấu lần này với vé cuối bảng của miền Bắc, nhưng không vì vậy mà khẳng định đây là đội yếu, khi bản thân Thái Bình phải chiến đấu cùng các lò đào tạo lớn khác như Hải Phòng, Hà Nội, Hà Tây, lò Viettel với đội Hà Nội 2. Với đội hình toàn các cầu thủ cao to, cùng với lối chơi phòng ngự phản công vô cùng nhanh gọn, khi sở hữu hai tiền đạo Hoàng Danh Ngọc và Hoàng Nhật Nam, từng có một thời gian đào tạo ở lò Viettel, cả hai đều có tốc độ và kỹ thuật vượt trội hơn phần còn lại, luôn là nơi tạo nên bất ngờ của đội Thái Bình.
Đội hình ra sân của Đồng Nai trong trận này tiếp tục sử dụng đội hình 3-1-2, với hai mũi tiến công là Hoài Anh và Quốc Toàn, vốn đã khá ăn ý với Thanh Tùng trong khoảng thời gian luyện tập chung. Đảm bảo được sự thông suốt của cả 3 tuyến.
Khi tiếng còi trận đấu cất lên, như dự đoán của Tùng, đội hình Thái Bình tiến hành co rút cả 3 tuyến để phòng ngự, hai mũi ngọn là Danh Ngọc và Nhật Nam luôn chực chờ bức tốc phản công nhanh.
Nhận thấy vậy, Tùng quyết định sẽ giảm nhịp độ trận đấu và chuyền ngắn để kéo dãn đội hình đối phương. Chỉ thấy cậu và Hoài Anh đều đều sử dụng các đường chuyền 1 chạm, đảm bảo ngăn chặn Thái Bình cướp bóng bất ngờ, đồng thời chờ đợi thời cơ chín mùi khi đội bạn dao động tâm lý.
Điều dự đoán của Tùng cũng đã đúng, đến phút thứ 10, đội hình Thái Bình sau khoảng thời gian bị áp chế không thể nhận được bóng, tiến hành dâng lên hòng đoạt lại quyền cầm bóng. Danh Ngọc và Nhật Nam là hai cầu thủ tích cực nhất, mặc dù mồ hôi nhễ nhại vì phải đeo bám Tùng và Hoài Anh để tranh đoạt bóng, nhưng vẫn rất chịu khó áp sát Tùng. Thấy vậy, Tùng bất ngờ dừng bóng, xoay người bức tốc lên trên. Pha hành động này của Tùng vượt ra ngoài dự đoán của đội Thái Bình. Chỉ thấy các cầu thủ Thái Bình luống cuống tiến hành lấp kín các khoảng trống mà chúng thấy được, sau đó liên tiếp lùi đội hình về. Trong phút chốc, đội hình Thái Bình bị chia tách rõ rệt.
Trên khán đài, một người đàn ông mang mũ lưỡi trai cùng một chàng trai tuổi đôi mươi, có vẻ là khách du lịch nước ngoài, đang say sưa nhìn dưới trận. Silva ngáp dài, nhìn qua huấn luyện viên rồi nói:
“Lâu lâu mới có dịp đi du lịch thế này, sao boss không để tôi đi tắm biển chứ, kéo vào đây xem mấy đứa trẻ đá làm gì?”
Domingos Jose cười cười, nhìn chằm chằm trên sân bóng rồi nói :”Xem một người bạn trẻ thi đấu, sao, nhàm chán quá hả?”
“Trình độ tụi nhóc này quá kém, so với mấy đứa U11 ở câu lạc bộ còn không bằng nữa, có gì mà đáng xem”, Silva nói không thương tiếc, còn liếc nhìn trên sân bóng với cái nhìn ghét bỏ.
“Haha, cậu nhìn kĩ xem cầu thủ số 9 đội áo trắng xem, có thấy gì khác biệt không?”
Silva nhìn lại, cái nhìn không mấy quan tâm, 1 phút, 2 phút, 5 phút, ánh mắt của anh chuyển từ khinh thường sang ngạc nhiên, rồi sang nghiêm túc theo dõi, anh thì thào nói :” Cái nhìn toàn cục thật tốt, ánh mắt thật lợi hại, thậm chí chạy chỗ cũng cực kì mạnh, 5 phút trôi qua mà đội bên kia không chạm được vào bóng nữa. Nhìn rất giống chuyền và khống chế của Barcelona, nhưng có vẻ khá khác biệt”
“Không phải chuyền khống chế của Barcelona đâu, đây chỉ là phối hợp 1 – 1 hoặc phối hợp tam giác tấn công cơ bản thôi, chỉ có điều khả năng dự đoán bóng của cậu ta quá mạnh, nên lúc nào cũng trước một bước dừng bóng và khống chế toàn trận.”, ánh mắt của ông càng lúc càng sáng.
Ngay khi đội Thái Bình tiến hành dâng lên, Silva nói :”Đội đỏ chịu không nổi nữa, đang dâng lên cướp bóng rồi, có cơ hội,…….”, chưa dứt được câu, bỗng dưng anh im bặt, sắc mặt thay đổi.
Chỉ thấy, Thanh Tùng bức tốc thoát khỏi sự truy đuổi của Danh Ngọc, bỗng tung một đường chuyền dài lên tuyến trên. Quốc Toàn đang chạy hết tốc lực, bất ngờ nhận được bóng ngay trước mặt, không ngần ngại, cậu tung ngay một cú sút cực mạnh vào lưới đội Thái Bình, mở tỉ số cho đội Đồng Nai.
Miệng Silva há to, không thể tin vào mắt mình. ở trên khán đài, anh mới có thể nhìn rõ toàn cảnh và nhất cử nhất động của đội đỏ mà đưa ra dự đoán, nhưng ở trong trận, làm sao cậu ta có thể nhìn được rõ ràng như vậy chứ.
Mắt ông Domingos Jose càng lúc càng sáng, ông thì thào :”cái nhìn toàn cục xuất sắc, chuyền bóng rất chính xác, đúng ngay kẻ hở duy nhất của đối phương mà đưa lên trợ công. Thật là càng lúc càng trông chờ vào cậu nhóc này rồi.”
Silva mắt hơi nheo lại, đánh giá lại một lần nữa cậu nhóc số 9. Chỉ thấy mặc dù có được một pha kiến tạo tuyệt đẹp, cậu ta vẫn không lấy làm gì quá vui mừng, cứ như vừa làm được một việc cỏn con vậy.
Chỉ thấy ngay sau khi có được bóng, các cầu thủ đội Thái Bình bắt đầu khống chế lại giữa sân và liên tục dâng lên tấn công, nhưng ngay lập tức vấp phải sự phòng thủ ngoan cường của Tùng. Cậu hầu như có mặt ở khắp nơi trên sân, tiến hành cản phá không khoan nhượng, đồng thời hầu như mỗi lần có được bóng là một lần uy hiếp đến khung thành đội Thái Bình.
Phút thứ 20, trong một pha tranh đoạt giữa Danh Ngọc và Văn Toán, không ngờ một bên Thanh Tùng ngay lập tức có mặt bổ trợ phòng ngự. Cậu nhanh chóng bắt bài được Danh Ngọc, đoạt bóng và tiến hành dẫn bóng thần tốc lên phần sân Thái Bình. Cả khán đài sôi trào lên phấn khích. Tiếng hoan hô lấn át đi tiếng kêu gọi của đội Thái Bình mong muốn ngăn cản bước tiến của Tùng.
Khi đến gần vòng cấm địa, Tùng ngước nhìn vào bên trong, đột nhiên tung một đường chuyền bổng. Bóng đi có vẻ hơi cao nên dù Quốc Toàn có cố hết sức nhảy lên nhưng do sự kèm cặp của 2 cầu thủ hậu vệ đối phương, nên cậu không thể nào chạm vào bóng. Hai hậu vệ khi thấy bóng bay qua đầu của Quốc Toàn bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm, cả thủ môn cũng đột nhiên buông lỏng phòng ngự.
Bất ngờ, bóng cấp tốc hạ xuống sau lưng của cả dàn phòng ngự, Hoài Anh ở đâu đột nhiên xông đến, không hề có bất cứ người nào ngăn chặn, đệm bóng vào lưới trước ánh mắt bất lực của thủ môn. 2 – 0 dành cho đội Đồng Nai.
Ánh mắt của Silva sáng lên thấy rõ, anh phấn khích nói :” Một đường chuyền đánh lạc hướng quá tốt. có cảm giác như là chuyền cho tiền đạo đánh đầu, nhưng là cho tiền vệ cánh dâng lên. Nhìn rất giống như những đường chuyền của Xavi. Cậu nhóc này đáng gờm đấy boss”
Ông Domingos Jose nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Thanh Tùng đang chạy đến chung vui cùng đồng đội, không biết suy nghĩ gì
Chưa xong còn tiếp!!!
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc