Hôm nay em đã rất vui, lần đầu tiên trong đời em được trải nghiệm những điều thú vị như thế này. Đôi lúc cuộc sống bình dị nó thật thú vị. Em chưa bao giờ ngồi xe buýt, chưa bao giờ đi bộ mấy cây số như thế này. Em không hề biết cuộc sống còn nhiều điều mình cần phải khám phá như vậy. Cuộc sống của em người ngoài nhìn vào luôn nói em thật hạnh phúc khi được sống sung sướng chẳng phải lo nghĩ gì cả, nhưng thực chất cuộc sống của em khá gò bó. Luôn làm theo ý của người khác, không được làm theo những gì mà mình mong muốn. Từ khi gặp anh, em mới thấy cuộc sống thật có nhiều điều tốt đẹp, ở bên anh em được là chính mình.
Hai người nắm tay, cùng nhau đi trên con đường quen thuộc từ bến xe buýt về nhà Âu Dương.
Âu Dương lên tiếng : " Ngày mai anh đi làm rồi, em có muốn về nhà em không."
Nhã Đan im lặng một lát sau đó nói " Em không muốn về nhà, em muốn ở đây.!"
- Nếu em k muốn thì cứ ở nhà đợi anh, tan làm anh sẽ về nấu cơm cho em ăn.
- Nào, về nhà. Hôm nay em muốn ăn gì.?. Mặc dù Nhã Đan không nói nhưng Âu Dương vẩn nhận ra trong ánh mắt của cô, cô không muốn trở về nhà.
Hằng ngày, sáng sớm Âu Dương dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng, và chuẩn bị cho Nhã Đan một phần ăn trưa. Buổi trưa còn phải làm việc nên anh không về nhà ăn cơm với cô được. Nhã Đan vui vẻ trước sự chuẩn bị của Âu Dương và chưa bao giờ trách móc gì anh.
Ở nhà cả ngày bắt đầu thấy buồn, Nhã Đan đi dạo phố và sẽ kiếm cho mình một công việc vừa phải giúp cô giết thời gian. Âu Dương cũng đồng ý vì anh không có nhiều thời gian bên cô sợ cô buồn rồi sẽ chán mà bỏ anh đi.
Hôm nay tan làm, Nhã Đan đến trước cửa hàng đón Âu Dương. Nhưng hôm nay có việc bận nên anh về muộn. Từ xa nhìn thấy Nhã Đan, Vỹ Nam bất giác lo sợ. Không biết cô đến đây làm gì.? Anh không muốn để Tiểu Khuê gặp Nhã Đan.
Vỹ Nam liền nói với Tiểu Khuê, chúng ta quay lại công ty lát nhé. Anh còn có một tý việc. Chưa kịp để Tiểu Khuê kịp phản ứng, anh đã kéo tay cô đi về phía công ty.
- Em ngồi đây, đợi anh một lát nhé. Anh làm một tý là xong nhé.!
- Được rồi anh lên làm đi, em đi vệ sinh một lát.
Vỹ Nam lên phòng tầm 30 phút, đứng trên nhìn xuống không thấy Nhã Đan ở dưới nữa mới yên tâm đi xuống cùng Tiểu Khuê về nhà.
Hai người vừa đi ra đến cửa, từ xa đã nhìn thấy Âu Dương và Nhã Đan ôm nhau và nắm tay nhau đi về. Cảnh tượng bên trước khiến cho cả Vỹ Nam và Tiểu Khuê đơ người. Hai người không tin vào mắt mình nữa, Tiểu Khuê phải đưa tay lên mắt dụi dụi.
Vỹ Nam chạy lại bất giác kêu lên : Đây là chuyện gì, tôi không nhìn nhầm đấy chứ, quan hệ của hai người là như thế nào.?
Âu Dương và Nhã Đan cùng nhau đỏ mặt, không ngờ bị phát hiện trong trường hợp như thế này. Chúng tôi đang yêu nhau và tìm hiểu nhau. Âu Dương trả lời.
- Chuyện bắt đầu từ khi nào, tại sao chúng tôi không biết chứ.? Tôi không thể tin vào mắt mình nữa.? Vỹ Nam bất ngờ.
- Em cũng không thế tin được, hôm trước anh Âu Dương nói có người yêu mà em không ngờ đấy lại là chị Nhã Đan. Tiểu Khuê nói.
- Đến chúng tôi còn bất ngờ nữa là mọi người. Nhã Đan cười cười nói.
- Âu Dương chính là lí do để em hủy hôn đúng không Nhã Đan. Em mạnh mẽ hơn anh rất nhiều. Cảm ơn em, em đã giúp chúng ta không lún sâu vào cuộc hôn nhân bị sắp đặt.! Vỹ Nam nói lời cảm ơn Nhã Đan.
Âu Dương giải thích thêm : "Chuyện của chúng tôi bắt đầu từ lúc anh bị tai nạn, lúc đầu hai bên đều cũng không biết tình cảm của đối phương. Nhưng sau khi hiểu rõ nhau hơn thì chúng tôi mới biết là chúng tôi cần nhau".
Vỹ Nam bỏ tay lên khoác lên vai Âu Dương và nói :" Anh khá lắm, không ngờ bên ngoài tính cách hai người khác nhau như vậy lại có thể thành một đôi đẹp như vậy".
Âu Dương nói nhỏ vào tai của Vỹ Nam : "Còn chuyện của anh thế nào, lâu quá rồi đấy".
- Tôi đang rất cố gắng đây.
Chậm quá, phải tăng tốc lên nữa. Âu Dương cười khoái chí.
Nào lên xe, về nhà ăn mừng thôi nào. Tối nay không say không về nhé.
Lát anh ghé vào siêu thị em mua thêm đồ và bia nhé. Tiểu Khuê nói thêm.
Nhã Đan rất vui, cuộc gặp gỡ thú vị này giúp cho tình cảm của bốn người thêm gắn kết và thân thiết hơn.
Sau khi ăn uống no say, dọn dẹp sạch sẽ Nhã Đan và Âu Dương cùng nhau về nhà.
Hôm nay vì đã uống bia và có phần hơi say nên Vỹ Nam không thee lái xe về nhà.
- Hôm nay anh ở lại đây ngủ đi, em thấy anh hơi mệt và say rồi. Lái xe về nguy hiểm lắm.
Nhà Tiểu Khuê có hai phòng, một phòng cô đang ngủ còn một phòng làm phòng thờ của cho mẹ nên bây giờ chỉ có thể ngủ ngoài sofa.