Người Chơi Mạnh Nhất

Chương 13: Cóc và Cá Sấu!



Ở trên đỉnh ngọn núi Dĩ Cương gần thị trấn Đồng Xuân, một cánh cổng không gian vừa mới xuất hiện.

Trong ánh hoàng hôn đỏ chót giữa buổi chiều xuân mơn mởn, bỗng ta nghe thấy một tiếng thét thảm thiết dưới chân núi.

Áaaaaa!

Hai thân ảnh lai nửa người nửa thú. Một tên lai con ếch và một tên lai con cá sấu.

“Quá..i quái vật…”

Một người đàn ông trung niên có hai chân bị cắn làm đôi, sợ hãi bò lùi về sau, miệng không ngừng run rẫy nói.

Xung quanh ông ta là xác của 5 người khác. Chính mắt ông ta chứng kiến 2 con quái thai này giết chết họ. Chỉ ăn bàn chân và bàn tay.

“Warik, người này để ta nhé, ngươi ăn hơn ta 2 cái rồi đấy.”

“Nhưng ta đói lắm, con ếch như ngươi mà ăn nhiều làm chi.”

“Sao lại không, mấy khi có món ăn hấp dẫn như vậy mà.”

“Thôi vậy, nhường ngươi đó.”

Con Ếch thè cái lưỡi dài thòng ra, liếm hai bàn tay của người đàn ông. Sau đó bám chặt lấy, vặn một cái xé rách cánh tay của ông ta, rồi thu về bỏ trong miệng.

Áaaaaaaa!

Người đàn ông kêu lên thảm thiết. Nhưng rất nhanh cánh tay còn lại cũng bị cắt đi. Sau đó nó đá một cước khiến người đàn ông bay tít ra xa, chết ngay tức khắc.

“Wowy, người ăn no chưa. Bụng của ta bắt đầu gào lên rồi đây.”

“Ké ké, nhiêu này làm sao đủ lót bụng. Ta ngửi thấy mùi con người gần đây đấy.”

“Đi thôi Wowy.”

Vài ngày sau đó, số án mạng cứ xảy ra càng ngày càng nhiều. Người chơi ở Đồng Xuân không ai dám đi từng nhóm nhỏ nữa. Một nhóm ít nhất cũng phải 40 50 người, trong đó buộc phải có người thăng cấp vũ khí đi cùng.

….

Tại bang hội Minh Hương.

Võ Văn Thiên cùng Trần Thu Trang ngồi đàm thoại. Ông ta kể về sự tồn tại của hai tên quái vật giết người đang lởn vởn quanh Bang Đồng Xuân.

“Hi vọng Phó Hội Trưởng giúp đỡ chúng tôi.”

“Theo như anh nói, hai chiến binh có thể chất hơn 120 bị quái vật đánh bại và 8 thành viên khác bị giết chết?”

“Đúng vậy. Nếu tình hình cứ tiếp diễn, người dân sẽ càng trở nên sợ hãi hơn.”

“Việc này khó đây, hiện tại chỉ có thằng Minh với cái Hương là mạnh nhất Bang Hội, có lẽ hai đứa nó giải quyết được. Nhưng anh thấy đấy, nếu hai đứa nó rời đi, bang hội sẽ bị thất thu mất một khoảng lớn mất.”

“Tất nhiên, để Bang Hội Minh Hương không bị ảnh hưởng gì, chúng tôi sẽ chi trả 200000 điểm.”

“Anh đang đùa tôi đó à? 200000 điểm tích luỹ mà anh bắt con trai tôi lao vào nguy hiểm sao?”

Đúng là phụ nữ không dễ đối phó, nhất là phụ nữ càng xinh đẹp.

“Vậy thì 500000 điểm được không?”

Thu Trang lắc đầu, sau đó chỉ giơ 1 ngón tay lên, rồi nói.

“1 triệu điểm.”

Võ Văn Thiên cắn răng, nhưng cũng không thể nói gì hơn. 1 triệu điểm thì thị trấn Đồng Xuân có thể kiếm lại trong vòng 1 tuần, còn hơn là bị chôn chân trong thị trấn, các hoạt động bị ngưng trệ.

“Được, chúng tôi đồng ý.”

“Thành giao.”

Từ trong văn phòng, Thu Trang ấn một cái nút, phía bên ngoài có tiếng chuông vang lên. Sau đó một người phụ nữ bước vào.

“Chị gọi em có việc gì không ạ?”

“Em biết Minh với Hương đi đâu không? Gọi nó về đây chị có việc.”

“Vâng ạ, em sẽ đi ngay.”

Võ Văn Thiên cũng quan sát thấy, người kia có lẽ là thư kí, đến thư kí mà cũng được khảm ngọc lên vũ khí, chứng tỏ Bang Hội này mạnh đến cỡ nào.

….

Hầm Ngục Én Mắt Đỏ.

Minh và Hương cùng mấy đứa trong xóm đang trong quá trình càn quét.

Nơi này là một bãi đất hoang vu, khô cằn với nhiều tảng đá lớn xếp lộn xộn khắp nơi.

Với kích thước bằng một cái xe wave và đôi mắt có thể phóng ra lửa từ trong khoé mắt, thì một đàn Én Mắt Đỏ có thể thiêu rụi cả một thành phố.

Có 5 con Én Mắt Đỏ đang lao về hướng của Minh với tốc độ rất nhanh. Đôi mắt của nó đã rực lửa, chỉ cần áp sát là có thể phóng ra những tia lửa mạnh mẽ.

Cả nhóm đã có kinh nghiệm chiến đấu với loài Én này, Minh đứng phía trước, giơ lên chiếc khiên mà cha hắn chế tạo.

Nếu mỗi chiếc khiên chống đỡ thì sẽ không thể nào chịu được những tia lửa khủng khiếp kia. Mà Minh lại dám đưa lên chứng tỏ là hắn còn có con bài khác.

Ngọc Bóng Tối.

Chiến Rìu của hắn đã được khảm Ngọc Bóng Tối từ lâu. Cho nên cơ thể đã quen với nguồn năng lượng mới này. Mưa dầm thấm lâu, đằng này nguồn năng lượng bóng tối như cơn mưa của mùa lũ ở miền Trung Việt Nam, liên miên và dày đặc. Minh đã quá đổi thông thuộc.

Hắn truyền năng lượng bóng tối vào chiếc khiên, khiến cho chiếc khiên như được bao trùm lên những tia hắc khí.

Các tia lửa lao thẳng vào chiếc khiên với tốc độ bàn thờ, nhưng nhờ năng lượng bóng tối dũng mãnh đã trung hoà và chôn vùi đi những đòn công kích đáng sợ đó.

Ngay lúc này, Minh hạ chiếc khiên xuống rồi hét lên.

“Tấn công.”

4 đứa hàng xóm của Minh là Hùng, Long, Phong, Bá, đều là cung thủ mạnh nhất của bang hội Minh Hương.

Mang theo 4 loại nguyên tố mạnh mẽ: Kim Loại, Ánh Sáng, Gió, Lửa, lại được gia tăng sức mạnh nhờ kỹ năng Bắn bậc C, 4 mũi tên xuyên thủng người 5 con chim Én, khiến chúng đáp xuống mặt đất với đường quỹ đạo parabol.

“Anh Minh, anh để cho em đánh với, nãy giờ em không đánh được con nào đây này.”

Minh nhìn thằng Đoan rồi phát cáu.

“Mày nhìn cái áo giáp của mày đi, thủng hai lỗ rồi đó, muốn chết thì cứ việc lên trước.”

“Tại em chủ quan chứ bộ, lần tới đi, em sẽ cân hết lũ chim đó.”

“Mày nói thì hay lắm, Hương tí đừng có ra tay cứu nó em, để nó tự lo.”

Hương gật gật đầu tán thành.

“Ấy ấy, chị dâu, chị phải cứu em chứ. À em có cách này. Em không đứng phía trước nữa. Đợi anh Minh đỡ đòn tấn công đầu tiên, sau đó em sẽ xông lên chém chết mấy con chim đó.”

“Mày chắc chưa….”

Đoan ngẫm nghĩ một hồi rồi sau đó gật đầu nói.

“Em chắc rồi, sống chết có số cả. Mà em không muốn chết bởi mấy con Én mùa xuân này đâu.”

“Được rồi, hết cách với mày. Mang áo giáp của anh vào đi.”

“Dạ hehe.”

Hương ghé sát lại gần Minh nói.

“Vậy em có cần ra tay giúp Đoan không?”

“Tuỳ em thôi, nếu em không muốn mất đi chân sai vặt.”

Hương thấy Minh thật đáng ghét. Liền hai tay chộp lấy tay Minh, kéo lên miệng mà cắn cho hắn một phát.

Aaaaaaaa!

Minh kêu lên thảm thiết, dạo này hắn bị em ấy cắn hơi bị nhiều.

Một nhóm chim khác lại xông lên, Minh lại tiếp tục công việc làm tanker của mình.

Đoan rút ra hai thanh bán nguyệt, cả người toát ra những tia điện chớp nhá, chờ cơ hội lao lên kích sát mấy con chim Én.