Người Dấu Yêu Ơi

Chương 262



CÔ TA GIỐNG NHƯ HỖN HỢP TRÀ XANH(*) GIẢ TẠO!
(*) Trà xanh: dùng để ám chỉ những người con gái bề ngoài ngây thơ thoát tục giả bộ điềm đạm đáng yêu nhưng sau lưng tính kế đùa giỡn tình cảm.

Quay trở lại phòng nghỉ, Nghiên Thời Thất cầm lấy cốc nước do Lăng Tử Hoan đưa đến, vừa uống một ngụm thì nghe cô nàng lẩm bẩm bên tai: “Chị ơi, em ghét Lâm Mặc Nhi.”

Cô ta giống như hỗn hợp trà xanh giả tạo vậy!

Không đơn thuần chút nào, giả ngây cũng không đạt!

Lúc chụp ảnh chung khi buổi lễ kết thúc, cô ta còn cố tình chiếm lấy vị trí trung tâm, giống như sợ địa vị của cô ta không được đảm bảo.

Hèn gì cô ta có nhiều anti fan trong giới giải trí như vậy!

Nghiên Thời Thất cảm thấy buồn cười liếc nhìn cô nàng, hiếm khi thấy cô nàng ghét một người như thế: “Có chuyện gì vậy?”

Lăng Tử Hoan ngước mắt lên thấy cô không có biểu hiện gì thì gãi đầu nói, “Em chỉ là không thích cô ta, cảm thấy cô ta rất gian xảo. Dù sao, cô ta cũng không phải là thứ tốt lành.”

Không phải là thứ tốt lành...

Tính tình cô nhóc thẳng thắn, có thể thấy cô nàng thật sự không thích Lâm Mặc Nhi.

Nghiên Thời Thất mỉm cười không nói gì. Cô và Lâm Mặc Nhi vừa mới bắt đầu tiếp xúc, trong những tháng ngày quay phim sau này, cô nghĩ nó sẽ không quá yên bình.

Cuộc sống bình yên quá lâu rồi, luôn có những người muốn tạo sóng gió, vậy hãy chờ mà xem.

***

Lịch quay vào buổi chiều được sắp xếp rất chặt chẽ. Ba diễn viên đóng vai chính và diễn viên quần chúng đã tập trung lại với nhau đọc lời thoại trước khi bắt đầu.

Cảnh quay đầu tiên được sắp đặt vào ngày mưa, Thương Vương do Tề Nguyên Xuyên thủ vai, cải trang đi thị sát thì bị mật thám mai phục tập kích, không kịp đợi viện binh đến thì tình cờ gặp dân nữ Khuynh Nhan do Lâm Mặc Nhi thủ vai cứu giúp. Được nàng cứu giúp, hai người lảo đảo trốn vào phòng của Khuynh Nhan.

Dưới cơn mưa như trút nước, Khuynh Nhan băng bó vết thương cho hắn ngay tại sương phòng của mình, đối xử dịu dàng, cho đến khi Cấm vệ quân xuất hiện.

Ngoại cảnh đã được bố trí xong, xe phun nước cũng đã chờ sẵn ở ngoài.

Cùng với màn mưa, trợ lý đoàn làm phim đóng bảng phân cảnh: “Đoạn 1, cảnh 1, action!”

Trong thời gian chờ đợi, Nghiên Thời Thất nhìn không chớp mắt màn biểu diễn của Lâm Mặc Nhi và Tề Nguyên Xuyên.

Cô quan sát cẩn thận chuyển động của họ, bao gồm từng động tác và ý nghĩ lộ ra từ ánh mắt.

Quả thật kỹ năng diễn xuất của Lâm Mặc Nhi rất tinh tế và cô ta nhập vai cũng rất nhanh.

Cảnh quay này mất gần ba tiếng đồng hồ, trong đó có một lần quay lại.

Lưu Khánh ngồi trước màn hình giám sát thỉnh thoảng trao đổi với phó đạo diễn. Không khí tại hiện trường nghiêm túc và căng thẳng hơn nhiều so với khi quay MV lúc trước.

Vào lúc năm giờ chiều, sắc trời trở nên tối dần. Theo đà tiến triển của kịch bản, Nghiên Thời Thất chuẩn bị xuất hiện.

Vai diễn Tố Tân của cô khi biết tin Thương Vương bị phục kích liền cùng với các Cấm vệ quân tìm đến ngôi nhà của Khuynh Nhan.

Trong quá trình quay phim, bối cảnh vẫn là trời đang mưa.

Khoảnh khắc Nghiên Thời Thất bước vào ống kính máy quay, mưa rơi xuống tóc và vai cô, ánh mắt cô như bừng sáng, đứng trước cửa phòng, hỏi thống lĩnh đội Cấm vệ quân đứng bên cạnh: “Chính là chỗ này?”

Thống lĩnh mặc bộ trang phục Cấm vệ, kính cẩn trả lời, “Vâng, thưa Tân chủ tử!”

Những giọt nước trượt xuống khuôn mặt trắng xinh của cô đến quai hàm, cô đứng hiên ngang phóng khoáng giữa đoàn Cấm vệ quân, khí thế lẫm liệt không e sợ.

Tố Tân một lòng nghĩ đến việc tìm Thương Vương càng sớm càng tốt, đôi mắt lóe lên, giây kế tiếp liền tung ra một chưởng, đẩy mở cánh cửa phòng.

Máy quay tập trung vào diễn xuất của Nghiên Thời Thất. Mặc dù chỉ ngắn ngủi có một vài cảnh quay nhưng cảm xúc của cô thật phong phú. So với người mới chưa có kinh nghiệm, vẻ mặt nghiêm nghị che giấu sự lo lắng muốn tìm thấy Thương Vương lại càng thể hiện năng lực hơn.
WebTru yenOn linez . com
“Ngươi, các ngươi là ai?” Trong phòng, sau khi cánh cửa mở ra, chậu nước trong tay Khuynh Nhan rơi xuống, khuôn mặt đầy sự hoảng loạn.

Tố Tân phớt lờ cô ta, đôi mắt lạnh lùng nhìn tới nhìn lui. Khi không thấy bóng dáng của Thương Vương đâu, cuối cùng đôi mắt của cô dừng lại trên mặt Khuynh Nhan, sau đó cô vẫy tay ra lệnh cho Cấm vệ quân: “Đi vào lục soát.”

“Cắt!” Thống lĩnh Cấm vệ quân còn chưa kịp nói một lời, thì ở đằng xa đã nghe thấy Lưu Khánh cầm loa phóng thanh hét lên một tiếng.