CHÀO ANH TƯ CHỊ TƯ! Ôn Tri Diên khó khăn nói thành câu, vừa nói xong nước mắt lại rơi.
Nghiên Thời Thất ngồi một bên xem kịch một lúc lâu, cảm thấy cô Ôn này có lẽ được làm từ nước.
Chỉ là thái độ của Lãnh Dịch Diêm đối với cô ta như vậy, cô ta vẫn còn nói thay cho cậu ta, thích cậu ta đến vậy sao?
“Đói không?” Lúc này, anh thấp giọng gọi cô, kéo ánh mắt đang xem kịch của cô trở lại.
Nghiên Thời Thất khẽ lắc đầu, việc ăn uống không gấp. Bây giờ tình hình rất căng thẳng, nếu một mình cô ngồi ăn thì không hợp lí cho lắm.
Lãnh Dịch Trì và Tần Bách Noãn đều đang tập trung vào chuyện của Ôn Tri Diên. Cả hai im lặng nhìn nhau, cảm thấy đau đầu vì tình hình hiện tại.
Diên Diên và Tiểu Diêm đã được định hôn ước từ nhỏ.
Việc này do người lớn của nhà họ Lãnh và họ Ôn quyết định. Từ nhỏ thì Diên Diên luôn bám theo sau lưng gọi anh Diêm, Lãnh Dịch Diêm với cô ta có thể xem là thanh mai trúc mã.
Sau khi hai người trưởng thành, Ôn Tri Diên vẫn một lòng muốn ở bên Lãnh Dịch Diêm.
Đáng tiếc, cậu ấm Lãnh Dịch Diêm trước nay lại không bao giờ để tâm đến cô ta.
Thân là cậu Hai của nhà họ Lãnh tại Đế Kinh, số bạn gái của Lãnh Dịch Diêm trong những năm qua không phải mười cũng tám cô.
Nhưng cho dù là ai, thời gian ở bên cậu ta đều chưa đầy ba tháng.
Ôn Tri Diên sinh ra trong gia đình giàu sang có học thức, cũng không biết thích gì ở cậu ta.
Tính cách của Lãnh Dịch Diêm rất mạnh mẽ và ngang ngược. Lúc đầu, Lãnh Dịch Trì cũng thường nhắc nhở cậu ta. Suy cho cùng, mối quan hệ giữa hai nhà họ Lãnh và họ Ôn chình ình ra đó, không nên đối xử quá đáng với cô con gái cưng của nhà người ta như thế.
Hơn thế nữa, hai bọn họ vẫn còn hôn ước.
Nhưng Lãnh Dịch Diêm đã trả lời như thế nào?
Cậu ta nói với anh trai mình, “Hôn ước thì sao? Lúc đầu không phải anh cũng có hôn ước với con gái nhà họ Lệ sao, cuối cùng anh cũng hủy bỏ đấy thôi!”
Từ đó trở đi, Lãnh Dịch Trì không bao giờ đem chuyện hôn ước ra nói nữa!
Mất mặt quá!
Lúc này, Lãnh Dịch Diêm liếc xéo Ôn Tri Diên, nói giọng rất thô lỗ, “Được rồi, khóc lóc phiền chết được!”
Cậu ta thật sự không thích Ôn Tri Diên, thậm chí chẳng có lấy một tí thiện cảm, còn rất ghét loại phụ nữ có thể khóc bất cứ lúc nào.
Ôn Tri Diên giật mình vì bị Lãnh Dịch Diêm quát lớn tiếng, cố gắng nén ấm ức, hơi thở đầy sự run rẩy.
Xem ra, thái độ của Lãnh Dịch Diêm đối với phụ nữ quả thật rất tồi tệ.
Lãnh Dịch Trì ở bên cạnh đau đầu khủng khiếp, day thái dương sưng phồng, giọng nói đầy cảnh báo, “Tiểu Diêm, im đi, sao cậu có thể nói chuyện với Diên Diên như thế?”
Lãnh Dịch Diêm hừ một tiếng, không nói gì thêm.
Tần Bách Noãn cũng kịp thời lau nước mắt cho Ôn Tri Diên, an ủi: “Tiểu Diêm không hiểu chuyện, em đừng chấp cậu ấy. Hôm nay đúng lúc gặp nhau, để chị dâu giới thiệu em với hai người bạn!”
Ôn Tri Diên nức nở vài tiếng, im lặng nhìn Lãnh Dịch Diêm, thấy cậu ta không thèm nhìn mình, tủi thân rủ mắt xuống, quay về phía Tần Bách Noãn gật đầu.
Tần Bách Noãn thấy Ôn Tri Diên bình tĩnh lại đôi chút, lúc này mới mỉm cười nói: “Đây là em trai chị, con trai thứ tư nhà họ Tần, Tần Bách Duật. Bên cạnh là vợ của cậu ấy Nghiên Thời Thất. Cả hai đều lớn tuổi hơn em, em chào anh Tư chị Tư đi.”
“Tiểu Thất, đây là con gái của nhà họ Ôn, Ôn Tri Diên!” Nguồn : we btruy en onlin ez.com
Khi Tần Bách Noãn giới thiệu Ôn Tri Diên, đôi mắt cô ta vẫn còn ướt nhìn về phía Nghiên Thời Thất.
Không biết liệu đó có phải là ảo giác không, đôi mắt của Ôn Tri Diên lóe lên sự hoảng loạn, lúng túng.
Khi Ôn Tri Diên rời mắt khỏi khuôn mặt của Nghiên Thời Thất, cô ta rụt rè nhìn Tần Bách Duật.
Khí chất lạnh lùng và trưởng thành của người đàn ông này không kém gì so với anh cả nhà họ Lãnh. Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu mực đơn giản, khuôn mặt đẹp trai và đôi mắt giống như biển sâu không thấy đáy.
Anh rất đẹp trai, nhưng bao quanh anh là sự lạnh lùng như đang nói người lạ đừng tiếp cận.
Ôn Tri Diên vâng lời nói theo: “Chào anh Tư chị Tư...”