Thái độ của anh rất cương quyết, vừa dứt lời anh còn định kéo Nghiên Thời Thất dậy đi ăn cơm.
Tâm trạng của cô chịu biết bao ảnh hưởng, rất cần anh ở bên vỗ về.
“Tổng Giám đốc?” Trang Yên đứng trước cửa, gương mặt tràn ngập sự phản đối, “Công ty đối tác có sức ảnh hưởng rất lớn trong ngành bất động sản ở Đế Kinh, cũng rất có thành ý...”
Cô ta chưa nói xong thì đã bị âm thanh lạnh lẽo của anh cắt ngang, “Ra ngoài!”
Nét mặt của Trang Yên lập tức cứng đờ.
Cô ta vượt quá giới hạn rồi!
Sau khi đối phương ủ rũ rời khỏi văn phòng, Nghiên Thời Thất nhìn cánh cửa gỗ khép lại rồi nhìn về phía Tần Bách Duật, cười vô tư, nói: “Tổng thanh tra của anh muốn làm thay việc của sếp hay có EQ bằng số âm?”
Anh không trả lời, trong lòng đang cân nhắc, tổng thanh tra kế hoạch vừa được mời tới này có thể từ chức rồi.
Anh có công việc chưa hoàn thành và các cuộc họp diễn ra liên tục, còn cô thì ôm di động nằm trên xô pha. Giao diện vẫn hiện lên khung trò chuyện với Liên Trinh, cô có phần khó xử và lưỡng lự.
Rất nhiều cảm xúc đan xen trong lòng, cô lại mở báo cáo điều tra về Ôn Tri Diên lên, lướt đến tờ xét nghiệm DNA, nhìn thêm một lần nữa.
Trong sâu thẳm đáy lòng, dường như có âm thanh không ngừng thôi thúc cô hãy đi làm xét nghiệm DNA với bà Liên.
Có muốn làm không?
Làm rồi là để kiểm nghiệm quan hệ giữa cô và bà ấy, rốt cuộc vì sao lại biến thành như vậy, đúng không?
Người mẹ cô đã gọi hơn hai mươi năm, bây giờ cô nghi ngờ như thế, có phải là bất hiếu tày trời không?
Nghiên Thời Thất nghĩ bụng, sau đó quay lại WeChat, gửi một mặt cười chào hỏi cho Liên Trinh.
Bất hiếu tày trời thì bất hiếu tày trời đi!
Cô chỉ nghi ngờ mà thôi. Nếu bản báo cáo này có thể dẹp tan mối lo của cô thì cũng đáng giá.
Cậu Út là kỹ sư gen di truyền, nhờ cậu ấy giúp đỡ về báo cáo xét nghiệm thì càng ổn thỏa hơn.
Dù sao cô cũng là người nổi tiếng, trong thời đại thông tin này thì càng không có bí mật.
Nếu bị người khác phát hiện cô nhờ cơ quan làm báo cáo xét nghiệm, có lẽ sẽ dẫn tới tranh chấp không cần thiết.
Mạch suy nghĩ của Nghiên Thời Thất phân tán, đúng mười phút sau, Liên Trinh mới gửi lại cho cô một dấu chấm hỏi.
Có lẽ là cậu ấy rất bận.
Cô đang ngẫm nghĩ thì Liên Trinh đã gọi điện tới.
Nghiên Thời Thất hồi hộp nắm di động, ngồi ngay ngắn lại, cầm cốc nước bên cạnh uống cho nhuận họng rồi mới nhận điện thoại.