Người Dấu Yêu Ơi

Chương 582



LẠI GẶP RỒI!
Lời giải thích của Thành Nghiệp Nam khiến Nghiên Thời Thất rất ngạc nhiên.

Nếu lời anh ta là thật thì mẫu nước hoa này đúng là siêu nổi luôn ấy chứ!

Nửa tiếng sau, gần tới giờ quay.

Nghiên Thời Thất thay bộ váy nhung trắng bên phục trang chuẩn bị. Mặc dù là váy nhung, nhưng váy vẫn là váy, cảm giác mặc váy vào ngày đầu đông đặc trưng này chỉ có thể nói là lạnh thấu xương.

Cô choàng áo khoác bước ra khỏi phòng hóa trang, không khỏi rùng mình một cái.

Tiểu Lâm và Tiểu Nguyên lập tức chạy tới gần, muốn che chút gió cho cô.

“Đạo diễn đạo diễn, ông chủ đến!”

Nghiên Thời Thất vừa đi vài bước thì nghe thấy một nhân viên chạy về phía máy quay khua tay hô lớn.

Giọng anh ta rất vang, hầu như tất cả mọi người đều nhìn về phía anh ta chỉ.

Vừa quay sang đã thấy, bên kia ruộng lúa mạch có một chiếc Rolls Royce chậm rãi đỗ lại.

Lái xe đeo găng tay trắng kính cẩn mở cửa xe, một đôi giày da đen bóng xuất hiện trước mắt mọi người.

Đối phương khoác chiếc áo gió màu xám, bên trong mặc bộ vest may thủ công cùng màu. Một làn gió thổi qua ruộng lúa mạch nghịch ngợm hất vạt áo của anh ta lên.

Ánh mắt mọi người đều dồn về phía anh ta, Nghiên Thời Thất cũng không ngoại lệ.

Từ xe đến trang phục của anh ta đều toát ra vẻ sang trọng và cao quý.

Chỉ khi ánh mắt Nghiên Thời Thất lướt tới gương mặt của ông chủ hãng nước hoa này thì mới giật mình ngạc nhiên, đồng thời cảm thấy thật trùng hợp.

Người này là Tống Kỳ Ngự đã lâu không gặp.

Không thể tưởng được, vị giáo sư nhân dân này sau khi từ chức ở trường lại xoay chuyển nhanh chóng đến vậy, còn trở thành ông chủ hãng nước hoa nổi tiếng trên mạng nữa?!

Lúc này, cảm giác Nghiên Thời Thất dành cho Tống Kỳ Ngự rất phức tạp.

Anh ta không còn giống với người đàn ông mặc sơ mi trắng cùng quần tây đen như trước đây, thậm chí cũng khác một trời một vực với Tống Kỳ Ngự mà cô gặp ở bữa tiệc nhà họ Tống.

Anh ta không đeo kính, đôi mắt bình thường vẫn ẩn giấu phía sau mắt kính giờ lộ rõ vẻ bình thản kiêu ngạo, lặng lẽ đánh giá xung quanh.

Không thể không thừa nhận, đôi mắt không bị che khuất có vẻ sâu trầm tối tăm, hơn nữa còn rất độc đoán, không hề phù hợp với vẻ ngoài hòa nhã dịu dàng của anh ta.
w●ebtruy●enonlin●e●com
Thành Nghiệp Nam đứng gần đó chỉ liếc nhìn anh ta một lần rồi thôi.

Ông chủ nước hoa này cũng có gu thẩm mĩ đấy. Bộ vest may thiết kế cao cấp này trị giá ít nhất sáu chữ số, chẳng cần nhắc đến chiếc xe Rolls Royce sau lưng anh ta.

Cũng đúng thôi, có thể đưa mẫu nước hoa này bành trướng khắp cả nước trong thời gian ngắn như vậy, nếu không đủ tài chính thì sẽ không có khả năng chèo chống các kênh kinh doanh tiêu thụ.

Lí do khiến Thành Nghiệp Nam tiếp nhận hợp đồng đại diện này, thứ nhất là vì giá cả đối phương đưa ra, thứ hai chính là nhìn trúng danh tiếng của sản phẩm, thật sự là tốt tới bùng nổ luôn rồi.

Tuy định hướng của Thập Thất là các sản phẩm cao cấp, nhưng thỉnh thoảng nhận vài sản phẩm quốc nội cũng có thể gia tăng cảm tình của những người chưa hâm mộ cô.

Suy nghĩ của Thành Nghiệp Nam đang bay bổng thì ánh mắt lơ đãng nhìn thấy nét mặt mơ hồ khác thường của Nghiên Thời Thất.

Anh ta cau mày, bước tới cạnh cô hỏi dò, “Mặt mũi sao thế kia, em quen anh ta à?”

Thành Nghiệp Nam chỉ thuận miệng hỏi thôi, không ngờ Nghiên Thời Thất khẽ gật đầu, ranh mãnh nở nụ cười, “Anh không biết anh ta à?”

Thành Nghiệp Nam ngơ ngác, “Anh ta là ai? Thân phận gì? Anh cần phải biết anh ta à?”

Nghiên Thời Thất khép vạt áo khoác lại, khẽ hất cằm chào Tống Kỳ Ngự đang tới gần, nhỏ giọng giải thích với Thành Nghiệp Nam, “Người nhà họ Tống, bữa tiệc nhà họ Tống lần trước ấy, anh nhớ không?”

Thành Nghiệp Nam ngẩn ra.

Trùng hợp thế sao?

Anh ta còn định nói gì đó nhưng Tống Kỳ Ngự đã bước tới. Trước bao nhiêu con mắt đang đổ dồn vào mình, anh ta dừng bước trước mặt Nghiên Thời Thất, mỉm cười, vẻ mặt dịu dàng mang theo vài phần nóng bỏng, “Lại gặp rồi!”