Cô không nói nhiều, cũng không đưa ra bất cứ quan điểm nào về chuyện này.
Tần Bách Duật nhất thời không hiểu rõ suy nghĩ của cô, giảm tốc độ xe, khóa chặt ánh mắt trên người cô, giọng điệu mang theo ý nghiền ngẫm: “Em không muốn nói gì à?”
Nghiên Thời Thất sực tỉnh, quay sang nhìn vào mắt anh vài giây rồi mới nhẹ nhàng lắc đầu, “Không có gì để nói, anh làm vậy chắc chắn có lí do riêng, em không định can dự. Trên thương trường vốn dĩ hay xảy ra nhiều bất ngờ, nếu nhà họ Nghiên còn muốn có được sự giúp đỡ từ em, nói thật... Em cảm thấy rất nực cười.”
Từ đầu đến cuối cô luôn im lặng, chẳng qua chỉ cảm thấy hơi châm biếm mà thôi.
Tần Bách Duật nghe giọng điệu chế nhạo của cô thì lập tức dừng xe ở ven đường.
“Sao anh lại dừng xe?” Nghiên Thời Thất nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc nhìn lại anh thì cảm thấy khó hiểu.
Anh không đáp mà rũ mắt xuống quan sát động tác không ngừng vuốt ve di động của cô, đoạn thở dài một tiếng, “Em vẫn đau lòng vì họ à?”
Nghiên Thời Thất hơi ngẩn ra, rồi bỗng chốc mỉm cười, “Sao có thể! Chẳng lẽ anh cho rằng em đang ôm bất bình vì nhà họ Nghiên ư?”
“Vậy thì nói anh nghe, cả buổi rồi em đang suy nghĩ điều gì?” Tần Bách Duật nắm vô lăng, hơi nghiêng người đối mặt với cô, đôi mắt phản chiếu bóng dáng hờn dỗi của cô.
Nghiên Thời Thất chớp mắt, sau đó ghé lại gần trước người anh,hôn lên cằm dưới của anh rồi cười thành tiếng, “Em làm gì có thời gian rảnh để đau lòng vì nhà họ Nghiên. Thật ra ban nãy em chỉ nghĩ đến một chuyện.”
“Bà Liên vội vã đưa Ôn Tri Diên về nhà, nếu tương lai nhà họ Nghiên đứng trước nguy cơ phá sản, không biết Ôn Tri Diên có đồng lòng đồng sức với họ không.”
Lời vừa dứt, cô chợt nghĩ đến điều gì đó, không kìm được mà gõ lên môi, ung dung nói: “Có điều, sau khi về Đế Kinh, Ôn Tri Diên bắt đầu bán bất động sản để lấy tiền mặt, chẳng lẽ cô ta biết tài chính của nhà họ Nghiên có vấn đề nên mới vì việc công bỏ cái riêng mà muốn giúp họ vượt qua cửa ải khó khăn này?”
Có khả năng không? W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m Ôn Tri Diên hiểu lòng người đến vậy sao?
Sao cô chẳng hề tin một chút nào!
Tần Bách Duật nhìn cô vợ không ngừng suy nghĩ và cau mày nghi ngờ, mi tâm anh đang nhíu chặt dần dần giãn ra không ít.
Hóa ra là vậy!
Người phụ nữ của anh đúng là không làm anh thất vọng.
Anh nhéo mặt Nghiên Thời Thất, “Nếu so sánh, anh càng bằng lòng tin rằng Ôn Tri Diên muốn dùng tiền để giở trò!”
Nghe vậy, sau khi thầm suy nghĩ, Nghiên Thời Thất lập tức phụ hoa như thật, “Em cũng không tin cô ta có thể giúp nhà họ Nghiên. Nếu hiểu chuyện như vậy thì những năm này cô ta đã chẳng coi nhà họ Nghiên như máy ATM.”