Chương 695SỨC QUYẾN RŨ CỦA NGƯỜI MẪU NGHIÊN THỜI THẤT VÔ CÙNG LỚN! Sau khi Đoan Mộc Ngạc dẫn hai chị em đi, trong phòng khách chỉ còn lại một mình Đoan Mộc Lam Nhã mông lung lẻ loi ngồi dưới ánh đèn sáng rực chói mắt.
Yêu càng sâu, đau càng lâu.
Làm sao bà có thể nghe không ra ý tứ trong lời nói của Tiểu Thất được chứ? Con bé đang nhấn mạnh rằng Diên Diên đã làm ra quá nhiều chuyện không có tính người.
Cho dù Đoan Mộc Lam Nhã có do dự thì cũng hiểu rằng chuyện này không còn đường xoay chuyển nữa rồi.
Chỉ mong… sau khi tất cả kết thúc, bà có thể đổi lại được sự tha thứ của hai đứa con.
Còn về Diên Diên, bà chỉ có thể coi như là một giấc mộng phù du, sau này không còn liên quan gì nhau nữa.
Đoan Mộc Lam Nhã khó tránh khỏi buồn đau và khổ sở. Có lẽ là đã trả giá quá nhiều, sắt đá cắt đứt tình cảm mẹ con, cho nên đến cùng vẫn có chút miễn cưỡng.
Nhưng bà cần phải kết thúc mọi chuyện, vì Tranh Tranh vô tội của bà, cũng vì Tiểu Thất đến tận bây giờ vẫn không nhận bà là mẹ.
***
Bữa tiệc trong nhà nhanh chóng kết thúc.
Vừa hơn bảy giờ tối, mấy người Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh trở về biệt thự Anh Hoa Viên.
Hai cô tay không mà đi, lại thắng lợi trở về.
Lúc ngồi xuống phòng khách, hai chị em dở khóc dở cười nhìn quà cáp trên bàn trà.
Ôn Tranh cúi xuống với túi giấy, nhẹ nhàng vuốt ve mép túi, xúc động nhỏ giọng thở dài: “Chị vẫn luôn biết các cậu trong gia tộc Đoan Mộc đều rất hiền hậu dễ gần. Chỉ là năm xưa Ôn Tri Diên quá nổi bật ở nhà họ Ôn, chị vì tự ti, cho rằng gia tộc Đoan Mộc cũng thích loại con cháu như Ôn Tri Diên, nên dần dần kéo xa khoảng cách với mấy cậu bên ngoại.”
“Không ngờ ngày hôm nay quay về, bọn họ lại cho chị cảm giác khác biệt như vậy, giống như cô nhi đột nhiên tìm được người nhà, muốn khóc lại cảm thấy mình có chút kì quặc.”
Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh lắng nghe cô lẩm bẩm, trong lòng cũng dấy lên cảm xúc giống như chị mình.
Khác biệt, thật sự là khác biệt.
Lúc này, Lôi Duệ Tu ngồi đối diện móc thuốc lá ra, đưa một điếu cho Tần Bách Duật. Sau khi lần lượt châm thuốc, anh mới lên tiếng: “Đúng là gia tộc Đoan Mộc tình cảm hơn nhà họ Ôn nhiều. Tôi dự định giao hết các dự án kinh doanh hàng không của nhà họ Lôi cho Hàng không Bình Tường của cậu Ba. Cậu thì sao?”
Nói xong, Lôi Duệ Tu nhìn về phía Tần Bách Duật.
Mấy cô cậu trong gia tộc Đoan Mộc yêu thương người phụ nữ của anh như vậy, anh làm cháu rể, cũng muốn thể hiện một chút.
Lúc này, cảm xúc của Ôn Tranh còn chưa kịp ổn định lại, cô xoay người liền nghe được câu nói của Lôi Duệ Tu, lập tức liếc xéo anh, sắc mặt không chút thiện chí.
Quả nhiên là đồ không biết xấu hổ. Cậu Ba là cậu Ba của cô, có liên quan gì tới anh đâu?
Tần Bách Duật kẹp điếu thuốc, phun một làn khói về phía cửa sổ, trầm giọng nói nhỏ: “Quyên hai tòa thư viện cho trường Trung học Thanh Đại.”
Lôi Duệ Tu đang định gật đầu đồng ý, thì chợt phát hiện không thích hợp, “Cái gì?” Anh nhướng đôi mày rậm lên, lặp lại: “Quyên thư viện cho trường Trung học Thanh Đại?”
“Ừ.” Tần Bách Duật lạnh nhạt trả lời. Trong làn khói trắng bảng lảng, tầm mắt anh dừng lại trên cuốn sách nằm trên bàn trà, “Tôi khá vừa lòng với món quà của Đoan Mộc Sênh.”
Đứa nhỏ này có sao nói vậy, tuy rằng tâm trí chưa trưởng thành, nhưng lại tặng quà rất được lòng anh. Hãy vào webtruyenonlinez.com để đọc truyện nhanh hơn! Tối nay sẽ khóa hết tất cả tài khoản này. Dám nói xấu người phụ nữ của anh, đúng là không biết tự lượng sức mình.
Lôi Duệ Tu: “…”
Lúc này, Nghiên Thời Thất cười không khép miệng được, cúi người lấy quyển vở trên bàn lên. Lúc mở ra được hai trang, cô còn không nhịn được mà thốt lên: “Hơn 1200 tài khoản. Em khó lòng tưởng tượng ra được đứa nhỏ này phải ghi chép trong bao lâu.”
Nhờ lời nhắc nhở của cô, Ôn Tranh cũng nhớ lại món quà là một câu nói “Chúc cháu mạnh khỏe” kia.
Cô cười chạm vai Nghiên Thời Thất, “Chỉ có thể nói là người mẫu Nghiên Thời Thất vô cùng có sức quyến rũ, biến cậu Út nhà mình thành fan não tàn luôn rồi.”
Bị Ôn Tranh trêu ghẹo, Nghiên Thời Thất lập tức bật cười. Đang định bông đùa lại vài câu, thì điện thoại trong túi áo khoác vắt trên thành ghế xô pha vang lên…