Ăn cơm trưa rồi, Quách Dực và Quách Lương cùng nhau nói chuyện phiếm, Quách Tiểu Niên quấn lấy Quách Tĩnh Tĩnh cùng Quách Tử Chương chơi trò chơi, Quách Tử Hoa vừa gặp được Trương Thanh liền trở thành một cô gái nhỏ, một mực quấn lấy Trương Thanh líu ríu mãi không thôi, Phương Hoài Minh không biết làm sao đành ngồi ở bên cạnh giống như một con kỳ đà cản mũi.
Mà Dương Tuyền, y rất khổ não, lúc trước còn tranh cãi với Hạ Phạm Hành đến nỗi đỏ mặt tía tai, bây giờ lại quấn lấy người không thả, muốn nói với hắn về bí mật nhỏ.
"Cho nên... Cậu ở trong tình huống đó thổ lộ với Tử Chương?" Hạ Phạm Hành nhìn Dương Tuyền, trong mắt đều là khinh bỉ, "Tôi vẫn luôn biết cậu nhị, không nghĩ tới cậu thật đúng là không phụ sự mong đợi của mọi người, nhị triệt để."
"Cậu có ý gì!" Dương Tuyền cắn răng, giận dữ trong lòng, muốn gào lên nhưng lại không dám lớn tiếng, bực bội tới cực điểm. Hạ Phạm Hành khinh bạc nhìn y, trên dưới quét một vòng: "Dương Tuyền, biết cậu đã nhiều năm như vậy rồi, cậu cũng đổi không ít bạn gái, thế sao tình trường lại thấp như vậy."
"Tôi con mẹ nó đây không phải là chưa từng giao du với bạn trai sao!" Dương Tuyền chống hai tay lên mặt bàn, nghiêng về phía trước trợn mắt nhìn Hạ Phạm Hành.
Hạ Phạm Hành lười biếng dựa vào ghế, khoanh tay, gác chân hỏi y: "Vậy cậu nói đi, tại sao cậu lại chọn loại thời điểm đó để bày tỏ vậy? Trong đầu cậu nghĩ như thế nào thế?"
Liên quan tới điểm này, Hạ Phạm Hành thật sự rất hiếu kỳ.
Dương Tuyền dè đặt liếc Tử Chương đang chơi trò chơi với Quách Tiểu Niên một cái rồi xích lại gần Hạ Phạm Hành nói như chuyện đương nhiên: "Không phải đều nói trong lúc đối phương yếu đuối nhất mà xen vào là có thể chiếm được tim của người đó sao? Quách Tử Chương đoạn thời gian đó tâm tình xấu như vậy, nếu như tôi có thể kiên định ở bên người cậu ta, cậu ta nhất định sẽ phát hiện rằng tôi rất tốt, từ đó biết tôi quan trọng với cậu ta như thế nào."
Dương Tuyền nói còn thật kích động, nói xong thì thấy Hạ Phạm Hành đang dùng ánh mắt khi nhìn thằng ngu mà nhìn y, Dương Tuyền liền nổi giận.
"Ánh mắt kiểu gì đấy!" Dương Tuyền cũng biết mình đang bị khinh bỉ "Chiêu này của tôi trăm lần hiệu quả cả trăm, đến nay cũng chưa từng thất bại, ai biết được tim của Quách Tử Chương có phải tường đồng vách sắt hay không mà lại không có tác dụng chứ."
"Cậu ta không đánh cậu sao?"
"Không có... Cậu có ý gì!"
Hạ Phạm Hành lắc đầu tỏ ý mình không có ý tứ gì khác, còn vỗ tay thay cho Dương Tuyền.
"Thật đáng mừng, cậu ấy không đánh cậu tỏ rõ cậu còn có chút cơ hội."
"Cậu muốn nói gì thì cứ nói đi, đừng có mà quái gở như thế, cậu đắc ý cái gì? Tĩnh Tĩnh đó là do tính khí tốt, Quách Tử Chương có thể như vậy sao? Cậu ta chính là một khối bàn thạch đó!"
"Ha ha."
Dương Tuyền nghẹn họng, tức muốn hộc máu.
Hạ Phạm Hành thấy mặt y cứ lúc xanh lúc đen liền khoát khoát tay: "Được rồi, không đùa cậu nữa, nói với cậu như này đi, Quách Tử Chương là một người đàn ông, cậu dùng chiêu để đối phó phụ nữ với cậu ta, cậu ta không đánh cậu thì cậu nên vừa lòng mới phải."
Dương Tuyền sửng sốt một chút, nhíu mày nhìn Hạ Phạm Hành nghi hoặc nói: "Cậu nói là cách làm của tôi sai rồi à?"
"Là định hướng sai." Hạ Phạm Hành chỉ vào đầu, "Cấu tạo chỗ này của đàn ông và phụ nữ không giống nhau, một người phụ nữ có mạnh mẽ đến mấy cũng sẽ có những phút yếu lòng."
Hắn vừa nói vừa ám chỉ mà chỉ vào Quách Tử Hoa, Dương Tuyền thấy Quách Tử Hoa với Trương Thanh không biết đang nói gì mà cười vô cùng ngọt ngào, y gật đầu một cái, trong nháy mắt cảm thấy Hạ Phạm Hành nói rất có lý.
"Nhưng đàn ông thì khác, " Hạ Phạm Hành tiếp tục nói, "Ví dụ, nếu như năng lực về mọi mặt của cậu không bằng bạn gái thì cô ấy có thể sẽ chê cậu hèn yếu vô năng, nhưng nếu như là bạn trai thì hắn sẽ vô cùng hiểu cậu, sẽ nghĩ đủ phương pháp trợ giúp, chăm sóc cho cậu, đây chính là năng lực của bạn trai mà mọi người nói, có hiểu không?"
Dương Tuyền thành thật gật đầu một cái.
"Cho nên, nếu cậu thật sự muốn ở bên Quách Tử Chương thì đầu tiên cậu phải thay đổi thân phận của mình một chút, cậu không thể để cho Tử Chương cảm thấy cậu là nơi để cậu ấy dựa vào, là người mà cậu ấy thuộc về, đây đối với đàn ông mà nói là một loại sự sỉ nhục. Cậu phải cho cậu ấy biết, vô luận lúc nào cậu cũng sẽ đứng ở bên cạnh cậu ấy, quan hệ của hai người là quan hệ mà cùng nhau sánh vai, dĩ nhiên, với tính cách của Quách Tử Chương thì tỏ ra yếu thế đối với cậu lại tốt đấy."
Một người đàn ông yếu thế có thể kích thích phương diện thần kinh nào đó của đàn ông hơn so với phụ nữ, nhất là đối với Quách Tử Chương thì dùng cách kia không cần quá suôn sẻ, đảm bảo sẽ ngược Dương Tuyền tới tan tác tơi bời! Hạ Phạm Hành tồi tệ suy nghĩ.
"Cậu nói là... Giả bộ chán chường? Giả bộ mềm yếu?"
"Trước mắt đây là một phương pháp tốt, đừng có tính công kích quá, đàn ông rất nhạy cảm đối với tính độc chiếm, cậu phải giữ một khoảng cách thích hợp, đừng có mà làm bộ cả ngày chẳng ngó ngàng gì tới. Dương Tuyền, các cậu đều là đàn ông, nếu quả thật ở bên nhau thì sẽ phải đối mặt với rất nhiều ngăn trở cùng vấn đề không lường được, nếu như cậu biểu hiện quá mức nghĩa vô phản cố (đại loại là làm việc không chùn bước) thì sẽ khiến Quách Tử Chương cảm thấy cậu không thật lòng, không đủ thành thục. Cái gọi là tình yêu không cần tràn đầy nhiệt huyết mà là cần tiếp tục lâu dài."
Dương Tuyền trong nháy mắt cảm thấy mình hiểu ra rồi, thu được ích lợi không nhỏ, ánh mắt nhìn Hạ Phạm Hành lập tức có hào quang.