Nhà Họ Cẩm Đột Nhiên Lại Có Cháu

Chương 66: tai nạn không đáng có. và đứa nhỏ là người khổ nhất ở đây



Ông trùm sau khi đã suy nghĩ kĩ lưỡng về chuyện tương lai lẫn hiện tại. Mọi thứ đều đang có sự chênh lệch từ lợi thế đến sự kiện quan trọng sắp tới.

Chú hai đã viết một lá thư khá dài đề cập tới tình hình bất lợi sau chuyến đi tiệc hè ở nhà họ Phó. Bà Phó dường như đã cảm nhận được mùi nguy hiểm mà nhà họ Cẩm ta đem lại. Liền cho người đi tìm tung tích hiện tại của Lâm Bạch.

Cơ mà có cho ảnh hay tiền, thì họ cũng không thể tìm ra được tung tích của Lâm Bạch. Bởi Lâm Bạch thực sự đang lẫn trốn trong dinh thự nhà họ Cẩm, an nhàn dưỡng thai, tận hưởng một cuộc sống như trong mơ.

Trong khi đó Cẩm Hương Lộc đang trong thân phận của Lâm Bạch. Luôn luôn phải cảnh giác với mọi thứ, trách để bị phát hiện là Lâm Bạch, thì sẽ toi cả một đời.

Nhận được lá thư mà chú hai gửi đến tận tay đọc. Mọi hành tung sắp tới coi như không còn được tự ý hành động như lần dự tiệc hè nhà họ Phó. Chỉ biết ngồi ở nhà ngồi chờ hai tin tốt. Một là thư gọi về tập hợp, bắt đầu kế hoạch trả thù. Hai là.. Sự ra đời của đứa cháu đầu lòng.

Cuối năm đó, Lâm Bạch đã thành công hạ sinh hai đứa trẻ song sinh. Một nam một nữ. Mẹ tròn con vuông. Cẩm Hương Lộc bên này dù rất muốn về thăm cháu, nhưng lại không thể.

Thêm cả.. Lâm Bạch còn là người tình của Cẩm Nghiêm Túc. Khiến Phó Đoan Lê đang đắm chìm trong tình yêu, ta gọi là ‘cùng tầng mây’. Chợt sự xuất hiện chưa đầy một ngày của Lâm Bạch đã làm cho giấc mộng đẹp của Phó Đoan Lê đổ vỡ sau một đêm.

Mọi bằng chứng đưa ra rất rõ. Lâm Bạch là kẻ vừa gặp Cẩm Nghiêm Túc đã phải lòng. Thứ mà cô đồn ra ngoài, rằng cô thích Túc Tả. Điều đó là chuyện chưa từng xảy ra. Ý định là muốn Cẩm Hương Lộc về nhà thỏa thuận với ông trùm về đứa cháu sắp ra đời.

Đợi đến khi em biết sự thật thì cô đã ở lại nhà họ Cẩm với tiếng tăm vang xa. ‘Đại tiểu thư Cẩm Hương Lộc mất tích hai năm, trở về với cái bụng đã nhú ra rõ rệt.’

Lâm Bạch còn không ngại từ bỏ tất cả mà trở thành người tình của Cẩm Nghiêm Túc. Không chỉ đơn giản là lời đồn thổi, Lâm Bạch còn hẹn Phó Đoan Lê ra ngoài nói chuyện.

Giấy khám rõ ràng, kể lại thời điểm mà hai người cùng trải qua một đêm mãnh liệt. Lúc đó Phó Đoan Lê còn đang đi du học ở nước ngoài chưa về. Biết tin liền búc vé máy bay sớm nhất trở về nước.

Lâm Bạch từng là con nuôi do bà Phó nuôi dưỡng cẩn thận, kĩ lưỡng. Được đào tạo như dân chuyên trong mấy vụ lừa đảo, và chuyển nhượng lại sòng bạc cho cô. Chưa hết, cô còn là em gái song sinh của Cẩm Hương Lộc, rõ hơn là Đinh Lạc Lạc.

Phó Đoan Lê cũng có xuất thân không hề nhỏ. Vừa là cháu ruột của bà Phó, vừa là đại tiểu thư nhà họ Phó. Còn thêm cái quan hệ bạn thân với đại tiểu thư nhà họ Cẩm, Cẩm Hương Lộc.



Cả hai không ai là nhường nhịn đối thủ dù chỉ là nửa bước chân. Phó Đoan Lê được thả ra cũng là lúc mà Lâm Bạch vừa hạ sinh hai đứa cháu kháu khỉnh cho nhà họ Cẩm.

Hiểu rõ tính cách của Phó Đoan Lê, một đại tiểu thư chưa bao giờ là nhường nhịn kẻ nào. Có là miếng ăn, hay chỉ cần uất ức một tí cũng không thể chịu được. Ngoại lệ cái ưu đãi đặc biệt của bà ngoại Phó Đoan Lê dành cho Cẩm Hương Lộc, cái này Đoan Lê chả thèm để tâm tới.

Giờ lại có kẻ tới cướp mất người yêu mình, không để bà Phó nhốt lại vào nhà giam.

Đại tiểu thư nhà họ Phó đợi nửa năm sau. Là thời điểm mà Lâm Bạch khôi phục sau khi sinh.

Lén cài bom vào bó hoa hướng dương vàng đẹp đẽ. Thấy Lâm Bạch đang cười nói bên cạnh Phó Gia Huy, đứa em từ nhà theo gái. Đại tiểu thư tiến tới mỉm cười nhẹ nhàng, tay đưa hoa, miệng cười ngọt.

Chúc mừng Lâm Bạch xong liền chuồn ngay. Cơ mà số xui làm sao. Lâm Bạch thì đã thiệt mạng tại bãi đỗ xe bệnh viện. Phó Gia Huy đi trước lấy xe cách đó không xa, bị vụ nổ làm cho bị thương chứ không đến nổi là mất mạng.

Còn Phó Đoan Lê chạy thế quái nào lại vấp ngã gãy chân. Bà Phó biết tin, liền chuyển mối nghi ngờ ngay tới cô cháy gái, đại tiểu thư hay tị nạnh mấy thứ vô bổ như đàn ông đàn ang kia. Chỉ phạt nhẹ là cấm ra khỏi nhà, đặc biệt là cấm gặp mặt Cẩm Nghiêm Túc.

Trong khi đó bà Phó cũng vì lão gia họ Cẩm mà làm những chuyện mất mặt trong quá khứ..

Cẩm Hương Lộc nhận được tin tang từ em gái ruột, trên mộ còn ghi tên của chính cô. Khuôn mặt y hệt. Và Cẩm Nghiêm Túc, đứa em họ chưa từng gọi hỏi thăm cô chị được nhận nuôi về này. Giờ lại trực tiếp tới gặp mặt, nói chuyện.

“Con em.. Đứa nhỏ.. Bị Đô Uy tới bắt đi rồi.. Còn đứa con trai thì ngày nào cũng khóc u oáng lên.. Người tên Lâm Bạch kia cũng vừa mới mất.. Chị Lộc.. Chị có thể..-”

Cẩm Nghiêm Túc mới nói tới đây đã bị em ngắt ngang lời. Không phải là chán ngấy cách nói chuyện hời hợt, cùng với sắc mặt trắng bệch. Cũng chả phải là không quan tâm tới hai đứa cháu ruột của mình.

Em bảo: “Để chị đi gặp Đô Uy. Cháu trai cứ để đó cho ông nội nó chăm là được, mà ở đó còn có cả Túc Tả nữa mà. Cậu cứ yên tâm. Chị nhất định sẽ không làm mất mọi thứ quý giá của cậu rời khỏi tầm tay cậu đâu”