Nhân Lộ Thành Thần

Chương 223: Khoa học



Một con quái vật khổng lồ gớm ghiếp ,cả người toàn bùn lầy nhớp nháp, xung quanh người chằng chịt dây leo đang tiến tới san phẳng tấn công một thành phố hoa lệ.

Người dân ai lấy đều sợ hãi, chạy trốn. Con quái vật dùng vô số dây leo khổng lồ quật bay tất cả tòa nhà cao tầng phá hủy mọi thứ trên đường đi của nó. Từng dây leo điên cuồng tàn phá xung quanh. Một đứa trẻ nhìn cảnh tượng trước mắt không khỏi ngã quỵ trên mặt đất. Ôm mặt khóc nức nở vì sợ hãi. Con quái vật nghe thấy tiến khóc, từ từ tiến lại. Một bàn tay vươn ra đập chết đứa bé.

“Rầm...”

Mặt đất bị san phẳng. Đứa bé biến mất. Đứng trên tòa nhà cao tầng. Một cô thiếu nữ đeo kính đang nhìn con quái vật trước mắt. Trong ngực ôm lấy một quyển sách dầy cộm. Đứa trẻ đứng ở sau lưng cô gái không khỏi ngỡ ngàng hỏi.

“Chị...Chị là ai...”

Cô thiếu nữ quay đầu mỉn cười, tháo chiếc kính mắt. Hất tung quyển sách lên trời. Mỉn cười nói.

“Ma pháp thiếu nữ...Start...”

“Năng lượng tâm hồn thiếu nữ biến hình...”

“Chiến binh xinh đẹp trong trang phục tình yêu và mộng ước”

Một ánh sáng trắng tinh bao bọc lấy cơ thể người thiếu nữ, bộ trang phục mộc mạc nay đã chuyển thành một bộ váy ngắn màu hồng cánh hoa đầy xinh đẹp, mái tóc chuyển sang màu hồng phấn. Đeo một chiếc nơ hồng trên ngực. Cầm chiếc đũa phép trong tay bay đến trước mặt con quái vật hét lớn.

“Nhân danh tình yêu và mộng ước. Ta sẽ trừng trị ngươi đồ quái vật”

Thiếu nữ ma pháp lắc đũa phép trên tay, hội tụ sức mạnh ma thuật trên chiếc đũa phép hét lớn.

“Năng lượng ma pháp...Bring...Bring...Bắn...”

“Hay...Ra....”

Một quả cầu ma thuật khổng lồ bắn về phía con quái vật.

“Bụp...”

Quả cầu tan biến, con quái vật không hề bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của ma pháp thiếu nữ.

Con quái vật dường như bị chọc giận gầm thét. Vô số dây leo như vũ bão điên cuồng phóng về ma pháp thiếu nữ đang đối diện trước mắt nó.

“Ay za...Không có hiệu quả sao...”

Thiếu nữ ma pháp cưỡi chổi bay. Bay vút lên trời cao vượt xa tầm với của con quái vật. Con quái vật thấy vậy càng thêm nổi giận. Mở miệng bắn vô số viên đạn bùn về phía ma pháp thiếu nữ.

Thiếu nữ ma pháp vừa tránh né những viên đạn bùn đang bay tới.Vừa nhìn cuốn sách màu nâu, dày cộp đang bay bên cạnh mình nói.



“Sách ma thuật...Đó là loại quái vật gì...Tại sao ma pháp của ta không có tác dụng với nó...”

Cuồn sách ma thuật mở ra, chiếu vào người con quái vật. Từng hàng chữ hiện lên trên cuốn sách.

Quái vật....Không rõ

Nguồn gốc....Nhân tạo

Điểm yếu...Lửa tự nhiên.

Thiếu nữ ma pháp đưa tay lên môi nhíu mày suy nghĩ.

“Vậy sao...ta hiểu rồi”

“Đũa phép...biến...”

Trên tay thiếu nữ ma pháp bỗng xuất hiện một thùng nước lớn ghi dòng chữ oil (dầu hỏa). Thiếu nữ ma pháp lập tức bay xung quanh con quái vật. Ném thùng dầu hỏa lên người nó.

“Đũa phép...biến...bật lửa”

Trên tay thiếu nữ ma pháp lần này lại xuất hiện một chiếc bật lửa. Thiếu nữ ma pháp không do dự mỉn cười, ném chiếc bật lửa về phía con quái vật đang lao tới.

Một mồi lửa khổng lồ xuất hiện, thiêu chết con quái vật. Thiếu nữ ma pháp không do dự đưa đũa phép lên bầu trời lắc tay.

“Đũa phép...Gọi mưa”

Từ trên bầu trời, một cơn mưa ập xuống, dập tắt đi ngọn lửa đang cháy dữ dội, xác con quái vật lập tức được một ánh sáng trắng tinh bao bọc rồi biến mất. Thiếu nữ ma pháp từ từ hạ xuống mặt đất, tay đưa lên mắt, một chân hơi kiễng lên, nháy mắt chiến thắng. Vui vẻ nói.

“Xong...Ma pháp thiếu nữ đã chiến thắng.”

Đứa trẻ nhìn cảnh tượng trước mắt không khỏi hai mắt tỏa sáng, như quên đi nỗi sợ bản thân. Vui vẻ chạy lại nói.

“Tỷ Tỷ...Đó là gì vậy...Sức mạnh đó là gì vậy...”

Thiếu nữ ma pháp nhìn đứa trẻ trước mắt vui vẻ mỉn cười.

“Đó là sức mạnh của khoa học...”

Đứa bé nhíu mày, khó hiểu hỏi.

“Khoa học là gì ta không hiểu...”

Vị thiếu nữ mỉn cười, nói.



“Đệ còn nhỏ, đừng bận tâm về những điều này.”

“Đũa phép...biến...”

Một chiếc tủ lạnh được hiện ra. Thiếu nữ ma pháp mỉn cười. Lấy ra hai chiếc kem hộp. Đưa cho đứa trẻ một hộp kem.

Đứa trẻ thấy vậy hai mắt không khỏi tỏa sáng nói.

“Đây cũng là sức mạnh của khoa học sao”

Vị thiếu nữ mỉn cười.

“Đúng vậy...”

Sau một hồi trò chuyện, vị thiếu nữ liền mỉn cười chào tạm biệt đứa trẻ, cưỡi chổi bay, bay vút lên bầu trời. Mà không hề biết rằng, cuộc gặp gỡ này sẽ thay đổi cả thế giới.

Đứa trẻ cầm hộp kem trên tay, nó không biết đây là gì. Hơi lạnh truyền vào tay nó nhưng trái tim nó lại đầy lửa nóng. Nó nghe tỷ tỷ này còn nói. Sức mạnh khoa học còn có thể tạo ra găng tay vô cực có sức mạnh hủy diệt toàn thế giới. Đứa bé nhìn vị thiếu nữ đang bay đi xa. Hai tay nắm chặt, hai mắt đầy kiên định. Nó quyết định rồi. Nó sẽ tạo ra găng tay vô cực thay đổi thế giới này.

Trong một phòng nghiêm cứu bí mật. Một tên tiến sĩ hói đầu, gầy gộc, còng lưng, đeo chiếc kính mắt dầy cộp, mặc một chiếc áo trắng, lắc chiếc lọ hóa chất trong tay, không khỏi mỉn cười. Đổ xuống một con chuột đã chết. Con chuột lập tức như xác sống, sống lại điên cuồng cắn xé lồng giam. Vị tiến sĩ hài lòng mỉn cười.

Chợt một con người máy bằng đá đi vào, chiếu hình ảnh thiếu nữ ma pháp chiến đấu với con quái vật cho tên tiến sĩ trước mặt. Tên tiến sĩ không khỏi mỉn cười điên dại.

“Khặc khặc...Quả nhiên mẫu vật vẫn chưa hoàn mỹ. Có thể chống lại sức mạnh nhân tạo nhưng vẫn chưa thể chống lại sức mạnh tự nhiên...Ha ha...thú vị...thú vị...Không ngờ ngoài ta ra vẫn còn những kẻ biết đến sức mạnh khoa học...Ha ha...khặc khặc...”

Bỗng một tin nhắn được gửi tới. Trên tin nhắn viết.

“Tiến sĩ, dự án phát triển đậu ma hồi sinh tới đâu rồi...”

Tên tiến sĩ cũng không nhiều lời đáp.

“Vẫn đang phát triển rất thuận lợi. Các ngươi không cần quan tâm. Bao nhiêu dự án nghiêm cứu đều một mình ta phụ trách. Cho nên ta rất bận đừng làm phiền ta”

Tên tiến sĩ nói xong lập tức quay người rời đi. Tiếp tục điên cuồng nghiên cứu mặc kệ mọi thứ xung quanh. Đắm chìm trong thế giới riêng của hắn.

Vị thiếu nữ cưỡi chiếc chổi bay. liếm vệt kem còn dính trên bờ môi mền mại, không khỏi mỉn cười thỏa mãn. Mở ra tấm bản đồ Đại Vận Thế Giới. Nhíu mày nói.

“Tiếp theo nên đến đâu đây”

Vị thiếu nữ nhắm mắt. Chỉ tay vào một điểm bất kỳ trên tấm bản đồ. Vị thiếu nữ mỉn cười mở mắt hét lớn.

“Ấp Di Đế Quốc...Ta đến đây...”