Nhàn Du Vấn Đạo

Chương 110: Năng lực của nấm mèo nhỏ



Chương 109: Năng lực của nấm mèo nhỏ

Sau khi năm mươi mốt con kiến b·ị b·ắt về thì đã được treo lơ lửng trên cây, bên dưới phủ đầy bột phấn để khống chế chúng.

Nguyễn Long Duy phát hiện ra được kiến đoàn trưởng có tu vi cao nhất nhóm, tương đồng với tu sĩ luyện khí kỳ tầng thứ chín. Theo đó, nấm mèo trong đuôi nó cũng lớn hơn so với các cá thể khác và khả năng đề kháng của nó đối với bột phấn cũng cao hơn.

Nếu thật là như vậy, về sau Nguyễn Long Duy sẽ không thể luôn dùng bột phấn để đối phó với bọn kiến này.

Mặc dù lũ kiến rất hợp tác trong quá trình tra hỏi nhưng Nguyễn Long Duy cũng không dám tin tưởng hoàn toàn. Hắn giao nhiệm vụ cho 10 thú non tiếp tục đi tuần tra, riêng Hợi và Tỵ được giao nhiệm vụ nhẹ nhàng hơn, lần lượt là chăm sóc Nô và quan sát 51 tù binh kiến.

Sau đó, Nguyễn Long Duy bỏ ra ba tháng để bắt đầu nghiên cứu, tìm hiểu được cách tách ra một bộ phận nhỏ của nấm mèo mà không gây tổn hại đến cơ thể kiến.

Mặc dù nấm mèo và kiến là 2 cá thể riêng, nhưng lại vì lí do không rõ nào đó mà Mộc thuộc tính của nấm mèo có ảnh hưởng kiến, khiến cho hình dạng và sức mạnh của chúng tăng vọt. Nếu như cưỡng ép rút nấm ra thì kiến sẽ ngay lập tức m·ất m·ạng.

Thay vào đó, Nguyễn Long Duy bắt đầu mô phỏng từ việc quan sát nấm mèo, điều chỉnh Mộc linh lực của mình sang trạng thái tương đồng với Mộc thuộc tính trong nấm.

Vừa chầm chậm đưa Mộc Linh Lực vào trong nấm mèo, vừa chầm chậm rút ra Mộc Thuộc tính trong nấm.

Nguyễn Long Duy suy đoán nấm mèo này có linh, tuy rằng rất ít nhưng nó vẫn có thể cảm nhận được Mộc thuộc tính mất đi. Vì vậy nên hắn mới lợi dụng điểm này để đánh lừa nấm mèo, thành công tráo đổi Mộc thuộc tính của chính nó với Mộc linh lực của mình.

Tuy nhiên, Nguyễn Long Duy chỉ dám lấy một lượng nhỏ, nếu lấy quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến cơ thể kiến. Dù vậy, lượng nhỏ nhân cho năm mươi mốt lần cũng không phải là ít. Khoảng này đã đủ để cho hắn thực hành rất nhiều thí nghiệm trong mấy tháng trời.



Ở thí nghiệm đầu tiên, hắn thử đem loại Mộc thuộc tính không biết tên này trộn với một cây cỏ ba lá. Khi cây cỏ vừa tiếp nhận thứ này liền trở nên càng xanh biếc, cấu tạo bên trong cũng chuyển biến theo đó. Khả năng hấp thu linh khí cũng được gia tăng hiệu quả gấp nhiều lần. Chỉ trong vỏn vẹn một ngày mà cây cỏ đã phát triển gấp năm lần, phiến lá to lớn, dày dặn so với bình thường rất nhiều.

Sau đó, trên lá cỏ mọc ra một chấm nhỏ màu nâu đen, dần dần hình thành nên một trái nấm mèo to bằng hạt gạo.

"Loại Mộc lực này vô cùng tốt, giúp cho thực vật tăng trưởng cực nhanh nhưng lại từ đó mọc ra thêm 1 trái nấm bên trên. Có vẻ là một dạng ký sinh."

"Thứ này quá kì lạ, tốt nhất vẫn nên để riêng ra nghiên cứu kỹ càng. Tuyệt đối không thể lấy chính mình ra thử nghiệm."

"Khi chưa rõ được công dụng của nó thì ta vẫn không nên hấp thu thứ này, chẳng may lại mọc nấm trong đầu thì lại c·hết."

Tiếp theo, Nguyễn Long Duy thử nghiệm dùng Mộc lực này gieo trồng rau củ, sau đó cho một ít tù binh nếm thử. Không ngoài dự đoán, yêu binh trước đó còn đang uể oải, mệt mỏi vì b·ị b·ắt giam thì khi ăn xong đã tỉnh táo hẳn lên, tinh thần càng thêm phấn chấn. Trong cơ thể của chúng cũng xuất hiện một trái nấm mèo nhỏ bằng ngón tay, mọc ra ở đan điền của yêu binh này.

"Ừm giống nhưng cũng không giống. Dù cùng là nấm mèo nhưng nấm mèo này không phát triển tiếp tục được như kiến. Kích cỡ và chất lượng chỉ có thể cố định ở mức này. Chỉ riêng nấm mèo của kiến có thể gia tăng chất lượng mà thôi."

"Cốc cốc" . Đang lúc Nguyễn Long Duy miệt mài nghiên cứu thì một tiếng gõ trước động phủ của Nguyễn Long Duy vang lên.

"Có việc gì sao? Vào đi, Hợi, Nô."

Kẻ đến là Hợi và Nô. Đã qua 4 tháng, Nô đã có thể đi lại bình thường, đôi mắt và thân thể cũng dần dần hồi phục. Tuy vậy sưng mủ trong cơ thể cũng không hề biến mất.



Nô bước vào trong, đầu vẫn luôn cúi thấp xuống, im lặng không nói gì.

Hợi nói ra trước tiên. Nó dùng hai chân trước tạo thành từng loại ký hiệu, biểu đạt suy nghĩ của mình.

Nguyễn Long Duy ngạc nhiên nhìn về phía Nô hỏi: "Ngươi muốn trở về nơi kia ư? Vì sao? Chẳng lẽ ngươi muốn cứu đồng tộc của mình?"

Hợi đứng ở giữa làm phiên dịch.

"Ngươi không hề muốn cứu giúp, mà trong lòng chỉ muốn quay về tiếp tục công việc?

Nhưng ngươi đã được tự do, vì sao lại muốn trở về hoàn cảnh tệ hại kia."

"Không tệ mà ngược lại ngươi cảm thấy rất tốt, đã quen với công việc, hoàn cảnh sống như vậy? Ngươi cảm thấy làm việc vẫn tốt, có thể được phát thuốc mỗi ngày đã đủ sao?"

Nô không muốn tiếp tục ở lại mà muốn đi về tổ của mình. Hắn nói rằng hắn chấp nhận cuộc sống cũ, miễn sao có thể được phát thuốc mỗi ngày là đủ.

Thời gian qua, Nguyễn Long Duy luôn quan sát, kiểm tra tình hình của Nô. Hắn không hề giống như mấy tên nghiện sì ke, m·a t·úy, không hề có các dấu hiệu lo lắng, bất an, buồn bã, cáu gắt, giận dữ, đau nhức cơ, n·ôn m·ửa, ảo giác. Bình thường đến mức không thể bình thường hơn.

Hắn trầm ngâm một hồi sau đó gật đầu đồng ý:



"Ngươi có thể rời đi. Nhưng trước đây chúng ta đã giúp ngươi, ngươi coi như thiếu chúng ta 1 ân tình. Bây giờ ta muốn nhờ ngươi giúp một việc, có thể đồng ý không?"

Nguyễn Long Duy trước đó vẫn luôn muốn thử nghiệm Mộc thuộc tính của nấm mèo lên người Nô, nhưng vẫn chưa tìm ra lí do thích hợp. Hiện tại, Nô đã muốn trở về cuộc sống như súc vật trước đó thì bỏ ra thêm chút sức lực làm chuột đồng cho Nguyễn Long Duy cũng không quá đáng.

Không ngoài ý muốn, trên người của Nô lúc trước không có nấm mèo, bây giờ ăn vào khoai rừng cũng không sinh ra nấm mèo. Như vậy, cơ thể của Nô miễn dịch nấm mèo sao?

Cơn tò mò càng thêm tăng cao, như vậy con người có miễn dịch hay không? Nhưng Nguyễn Long Duy không dám lấy mình làm thuốc thử, dù sao cũng chỉ có 1 mạng, nên cẩn thận thì vẫn phải cẩn thận.

Sau này tìm những tên xấu xa muôn hại bản công tử làm chuột thí nghiệm là được, không nên vội. Vẫn phải ưu tiên tìm cách rời khỏi nơi này đã.

Nô hoàn thành điều kiện, liền rời đi. Nguyễn Long Duy không rõ Nô có biết đường quay về hay không, hắn cũng chỉ có thể giúp Nô xác định phương hướng để đi mà thôi.

Nguyễn Long Duy cũng không sợ Nô bán đứng để lộ ra nơi ở, hắn hiện tại đã nuôi nhốt 51 tù binh kiến lấy nấm rồi. Sớm muộn nơi này cũng sẽ bị phát hiện. Chỉ cần trước lúc đó chạy trốn là được.

Mạng lưới dây leo cũng đã mở rộng lên 50 cây, dần dần sẽ bao phủ phạm vi 100 dặm. Đến lúc đó, Nguyễn Long Duy hẳn sẽ không sợ có đoàn kiến nào t·ấn c·ông bất ngờ, trừ khi kiến cấp độ Yêu tướng. Nhưng theo như thông tin mà kiến trưởng đoàn cung cấp, tổ kiến chỉ có những con kiến giống như nó mà thôi, không có kiến nào mạnh hơn, trừ Hậu. Nhưng Hậu sẽ luôn ở trong hầm mỏ hay là hang kiến, không bao giờ lộ diện. Vì vậy, Nguyễn Long Duy vẫn có thể dư dã thời gian để đối ứng.

Thời gian tiếp tục trôi, một năm lại qua. Nguyễn Long Duy tu luyện không gặp bất cứ một bình cảnh nào, tu vi tăng nhanh như buồm gặp gió, thoắt cái đã đạt tới Trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong, chỉ kém một chút là có thể đột phá vào trung kỳ.

Ngoài ra, Nguyễn Long Duy còn thành công chiết xuất dịch độc trong đuôi kiến, pha loãng cùng với các loại dược liệu mang độc tính khác. Đây là thành quả của rất nhiều lần thử nghiệm.

Độc dược cải tiến được Nguyễn Long Duy gọi là Nhĩ Độc Dịch, là một dạng nước trong suốt, không màu. Nếu như dùng cẩn thận, ắt hẳn có thể hạ độc c·hết được cấp bậc Yêu Tinh.

Mặc dù thực lực của Nguyễn Long Duy không yếu nhưng hắn chưa từng gặp được Yêu tinh, đề phòng một chút vẫn là cần thiết.