Nhàn Du Vấn Đạo

Chương 138: Quy Huệ Vương



Chương 137: Quy Huệ Vương

"Đại nhân, còn phải cố đến bao giờ? Ta thật sự không có sức." Sắc mặt của Tiểu Huyền bắt đầu nhợt nhạt, gượng hỏi.

Nguyễn Long Duy nhíu mày. Hắn cũng không rõ còn có thể duy trì được bao lâu, hắn tiêu hao linh lực nhiều hơn hẳn Tiểu Huyền. Thế nhưng, hắn cũng cảm giác được, đối phương đã sắp đi qua, ba động trong linh khí cũng bắt đầu suy yếu.

"Hẳn là một đội thuyền, nếu không cũng sẽ không tạo ra uy động lớn đến vậy."

Nghĩ thông xong, hắn cố gắng gượng thêm chút nữa, cũng cho Tiểu Huyền nghỉ ngơi. Nàng hiện tại còn rất yếu, làm việc quá sức hẳn sẽ lại bộc phát thương cũ.

Trên trời cao, một chiếc thuyền đang lượn lờ trên mây, hướng phía Tây Bắc.

Nói nó là thuyền cũng không ngoa nhưng thật ra đây là một cái mai rùa khổng lồ, bên trong được trang trí đầy Huyết tự của Yêu thú, đang phi hành với tốc độ cao.

"Huệ Vương, ngài quan sát chỗ kia cũng được 1 lúc, cảm thấy có vấn đề gì sao?" Một con rùa đứng bằng hai chân, chậm rãi nhìn về hướng hang động, nghi ngờ hỏi. Trên người nó tỏ ra yêu lực cấp bậc Yêu Tướng, ngang với tu sĩ Ngưng Đan kỳ.

Người nghe gật gù, híp mắt lại nói:

"Bổn vương có cảm giác rất kỳ lạ. Theo bản năng toát ra khao khát muốn đi vào hang kia, nếu không sẽ bỏ lỡ mất cơ duyên này."

Quy Tướng càng thêm nghi ngờ, hỏi:

"Huệ Vương, nếu đã như thế, chúng ta dừng lại một chút, cho đám Quy Binh vào kiểm tra bên trong. Trong Linh Quy nhất tộc chúng ta, không ai mà không biết được linh cảm của ngài rất nhạy bén."

Chợt, Huệ Vương cảm giác được gì đó nên nhảy ra khỏi thuyền, phi độn hướng về hang động, cũng không quên dặn dò Quy Tướng:

"Các ngươi ở yên đây, canh gác xung quanh. Bổn Vương đi vào trong tự mình kiểm tra."

Quy Tướng không dám cãi lệnh, vội vàng xưng vâng.

Bên trong hang, Nguyễn Long Duy đã bắt đầu cạn kiệt Linh lực. Chuông cũng đã tan biến, thả Tiểu Huyền rơi xuống mặt đất.

May mắn, hắn cảm nhận được ba động trong linh khí đã biến mất. Hẳn là đã xong.

"Ừm, thế nhưng có phần nhanh hơn dự tính. Chẳng lẽ xui xẻo bị chúng phát hiện ra cái gì?"

Không kịp để cho Nguyễn Long Duy suy đoán, trước mặt hắn liền đã hiện ra một thân ảnh.



Người này cao lớn, thân hình rắn chắc. Trên mặt lộ ra vẻ ôn hòa, nho nhã.

Xuất hiện mà không hề để cho hắn phát giác được, đây là chênh lệch cực lớn về tu vi.

Mà khả năng chưởng khống lực lượng cũng rất hoàn mỹ, nhìn không khác gì một cái phàm nhân.

Đây là cường giả Ngưng Đan kỳ? À không nơi này không có con người nên phải gọi Yêu Tướng kỳ. Ta vỏn vẹn chỉ là một cái Trúc cơ sơ kỳ, chịu nổi mấy chiêu của hắn?

Nguyễn Long Duy nén lại sợ hãi, âm thầm đánh giá tình huống. Mà đối phương cũng đang đánh giá hắn.

Duy cúi thấp đầu, dùng lễ nghi của Yêu tộc học được trong Táng Yêu châu để chào hỏi:

"Xin ra mắt tiền bối. Tiểu bối không biết tiền bối đại giá quang lâm, đón tiếp có phần chậm trễ, chỉ xin được ngài rộng lòng tha thứ."

Huệ Vương liếc mắt liền nhìn được trận kỳ lẫn công dụng, thế nhưng cũng không có điểm phá, ngược lại hắn hỏi:

"Tiểu hữu, ngươi thuộc cái nào trong mấy cái đại tộc kia? Giao Long nhất tộc? Đằng Xà nhất tộc? Huyết mạch không đơn giản, hẳn là dòng chính à?"

Huệ Vương tự hỏi, tự trả lời, cũng tự nhận ra không đúng. Hắn cảm giác được 1 chút huyết mạch áp chế. Dù cho rất bé, đến cùng vẫn cảm giác được uy h·iếp từ một tên Yêu Binh nhỏ bé.

Hẳn là Giao Long, Đằng xà 2 tộc kia. Bọn hắn có huyết mạch vương giả, áp chế toàn bộ các tộc bò sát khác.

"Ừm, không giống. Ta có gặp Giao Hoàng, cũng chưa từng cảm giác được loại cảm giác này. Thế thì hẳn là Đằng Xà rồi."

Nguyễn Long Duy không có cơ hội trả lời, lại tiếp tục nghe đến câu hỏi.

"Đằng Xà nhất tộc ngự ở Tây Mạch, vì sao ngươi lại đến đây, tiểu bối?"

Nguyễn Long Duy hoảng, câu hỏi này hắn không biết trả lời.

Đằng xà? Cái gì là đằng xà?

Huệ Vương nhìn thấy vẻ bối rối của đối phương, cũng cười trấn an:

"Được rồi. Các tộc chúng ta, ai cũng có bí mật trong người. Ngươi không muốn nói cũng không sao.



Thế nhưng ta có một vấn đề muốn hỏi, sắp tới các ngươi có dự định quay về Tây Mạch không?"

Nguyễn Long Duy cung kính trả lời:

"Tiền bối, ta vốn định sẽ đi đến sát bờ biển Nam Thổ một chuyến. Thế nhưng nếu như ngài có việc nhờ, chúng ta tất nhiên sẽ toàn tâm toàn lực đi Tây Mạch."

Huệ Vương nghe đến từ biển, đôi mắt liền giống như phát sáng. Hắn tiếp tục hỏi, trong giọng thêm mấy phần chân thành:

"Ta thuộc Linh Quy nhất tộc, danh tự Quy Huệ, trong tên thêm một chữ Vương. Nhưng ngươi có thể gọi ta Quy Huệ là được. Còn ngươi, tên ngươi là gì, Đằng Xà tiểu bối?"

Nguyễn Long Duy nghe vậy, trong lòng nhận được tin vui. Quy Huệ Vương giống như đã xác định Nguyễn Long Duy là Đằng Xà yêu.

Như thế càng dễ thu được lòng tin.

Hắn vẫn duy trì cung kính, nói:

"Hồi Huệ Vương, vãn bối gọi Chử Sen."

Tiểu Huyền ngơ ngác, từ đầu đến cuối nàng đều không dám hé miệng, chỉ sợ cái Quy Yêu này phát hiện ra chân thân của nàng.

Thế nhưng, Chử Sen là quái gì?

Nguyễn Long Duy cảm giác được nghi ngờ của Tiểu Huyền nhưng cũng không dám manh động, chỉ hi vọng cô kiến này không phá hư đại sự.

Quy Huệ Vương phát hiện được dị dạng của Tiểu Huyền, vẫn tiếp tục nói:

"Được, Chử tiểu hữu. Ngươi cũng biết, bản vương đến là có việc muốn nhờ."

Nói xong, hắn lấy ra một mai rùa trữ vật.

Nguyễn Long Duy không dám chần chờ, hào sảng đáp ứng:

"Tiền bối có việc muốn nhờ, chính là vinh hạnh của người làm vãn bối. Chử Sen không dám không tuân, nguyện vì tiền bối xông pha khói lửa, ngàn lần c·hết cũng quyết không chối từ."

Quy Huệ Vương nhìn thấy bộ dạng này, cũng càng thêm hài lòng. Hắn cầm lên mai rùa, nói:



"Việc này hẳn cũng thuận tiện với tiểu hữu. Bên trong đây chứa 1000 cái Linh Quy Noãn, tất cả đều đã được ấp. Chỉ cần chờ đợi thời gian 50 năm liền sẽ đủ linh mà nở. Hiện tại đã qua 30 năm, còn có 20 năm nữa phải đợi."

Nguyễn Long Duy mơ hồ đoán ra được vấn đề, hẳn là nhờ hắn ấp trứng. Thế nhưng sao phải nhờ hắn mà không để cho trứng nở trong tộc?

Còn nữa, người này, không đúng hơn là rùa này gọi hắn rắn nhưng lại dám giao trứng cho hắn. Chẳng lẽ không biết rắn rất thích ăn trứng hay sao?

Quy Huệ Vương đoán ra tâm tư của hắn, ôn tồn giải thích:

"Trứng này bình thường sẽ được ấp ở trong tộc ta, không có chuyện sẽ tuồn ra bên ngoài. Có điều, tộc ta hiện tại đang phải vướng phải chiến hỏa, tùy thời khắc đều đối diện với khả năng diệt tộc nếu như bước sai một bước.

Vì vậy, đưa trứng ra ngoài cũng là biện pháp để tiếp tục duy trì truyền thừa. Vì vậy nên ta mạo muội nhờ tiểu hữu tìm một nơi an bình như bờ biển Nam Thổ hoặc bờ biển Tây Sơn để ấp trứng, tạo điều kiện cho bọn chúng thuận lợi phát triển.

Tiểu hữu nể mặt ta, có thể đồng ý với thỉnh cầu này chứ?"

Tâm tình thở phào, thả lỏng tinh thần hơn. Như thế còn dễ nói, quả thực tiện tay mà thôi. Đi qua Giao Long Nội Hải hẳn sẽ tới được ven biển của Nam Thổ.

Nhẩm một chút, 15 năm dư dả để kết đan, 5 năm cũng đủ để di chuyển tới Nội Hải. (với tốc phi hành độ của tu sĩ Ngưng Đan).

Cái lợi của Thiên Linh Căn, chính là không có bình cảnh ở những cảnh giới đầu, vì vậy muốn đột phá cũng không hề khó khăn.

Nguyễn Long Duy nghĩ xong thật nhanh, gật đầu đồng ý, cung kính hồi đáp:

"Hồi Huệ Vương. Vãn bối tuy tài hèn sức mọn nhưng nguyện ý tiếp nhận yêu cầu này của ngài, nhất định không khiến cho ngài thất vọng."

Huệ Vương hài lòng mỉm cười, lại lấy ra thêm một quyển sách cổ.

Thư quyển làm bằng linh trúc, dựa theo dao động của linh khí khi nó vừa xuất hiện, phẩm cấp hẳn phải rất cao, bên trên có nhiều vết bụi bặm, cũng như vết mục nát do năm tháng.

Nguyễn Long Duy nhìn thấy sách này, trong lòng càng thêm hứng thú. Khi hắn còn chưa kịp nói gì thì đã bị một câu này của Huệ Vương làm cho xanh mặt.

"Chử tiểu hữu. Trước đây ta có tìm được quyển sách này, bên trong có không ít truyền thừa lưu lại, văn tự và hình vẽ có phần giống với trận kỳ nằm trên mặt đất của ngươi, hẳn về mặt trận pháp.

Yêu tộc chúng ta cũng không có nhiều yêu tu luyện pháp này, hẳn cũng sẽ thiếu thốn tư liệu truyền thừa. Vừa vặn ta có quyển này, nay đem nó làm phần thưởng trao đổi được chứ? Tiểu hữu đồng ý giúp tộc ta, ta nhường lại quyển sách này cho tiểu hữu."

Không dừng lại chút nào, Quy Huệ Vương tiếp tục nói: "Nếu như tiểu hữu không còn thắc mắc gì, chúng ta cũng nên bắt đầu Huyết Thệ."

Nguyễn Long Duy ngây ngẩn.

Huyết Thệ? Huyết Yêu Thệ?

Không được đâu. Ta mà lập thệ, liền sẽ bị phát hiện khí tức của Thánh tộc trên người...