Đội của Chae Nayun vẫn c·hết lặng. Họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lặng yên chờ đội khác xuất hiện. Cô muốn ở xa con trùm để mình có thể hít thở dễ dàng hơn, nhưng lại phải ở đủ gần để thấy đội nào đang đến.
Ngay lúc đó…
“Kuaaaak!”
Sự yên lặng bị phá vỡ bởi một tiếng hét bất thình lình. Vì lí do nào đó, Sven bỗng lên cơn co giật. Chae Nayun và những đồng đội, tất cả quay về phía Sven trong cơn sốc trước khi nhanh chóng quay lại nhìn Magma Golem trong nỗi kinh hoàng. Đúng như những gì họ sợ, con Magma Golem đang nhìn chằm chằm về phía này. Khuôn mặt của bảy người trong đội tái mét lại.
—Guooooo!
Với tiếng gầm làm rung chuyển cả mặt đất, con Magma Golem đập mạnh nắm đấm nó xuống sàn. Dung nham từ cơ thể nó trào ra ngoài. Ôm lấy Sven, Chae Nayun thét lớn.
“Né ngay!”
Ngay tức khắc sau đó, dung nham trào lên từ mặt đất nơi nọ đang đứng. Đó là một trong những đòn t·ấn c·ông của Magma Golem, một đòn đánh kinh hoàng ém dung nham xuống lòng đất và khiến nó bắn lên thành những cột lửa.
Dù những học viên đã tản ra trước khi quá muộn, con Magma Golem mới chỉ bắt đầu.
Trên mặt của nó, thứ gì đó trông như “miệng” mở rộng. Từ bên trong, dòng dung nham tuôn ra như một dòng nước. Con Magma Golem cưỡi lên dòng dung nham nó phun ra, lao về phía đội của Chae Nayun.
—Guooooo!
Cảnh tượng kinh hoàng khi một con golem khổng lồ trượt xuống dòng dung nham khiến cho đội của Chae Nayun bỏ chạy trong sợ hãi.
Mục tiêu đầu tiên của con Magma Golem là Chae Nayun, người bị chậm lại vì phải mang theo Sven.
Sau khi tới trước mặt cô ấy trong một nốt nhạc, nó vung tay, đập mạnh xuống và vung sang một bên.
Chae Nayun tập trung hoàn toàn vào việc né tránh các đòn đánh của Magma Golem. Trong khi đó, Sven bắt đầu lẩm bẩm những từ ngữ lạ lùng trên lưng cô. Bởi vì anh ta nói bằng tiếng Đức, Chae Nayun chẳng hiểu mô tê chi cả.
“Này! Ngừng diễn hề và dậy đi!”
Ngay sau tiếng hét của cô, một cột lửa bắn lên từ nơi Chae Nayun đang đứng. Chae Nayun nhanh chóng bậc người lùi lại, nhưng đó chẳng phải là cột lửa duy nhất. Dung nham đang phun trào xung quanh cô.
Chae Nayun bị kẹt bởi những cột lửa. Trước mặt cô, con Magma Golem giơ hai tay nó lên cao.
Ngay lúc đó, Chae Nayun đã cảm nhận được c·ái c·hết của mình.
‘Con golem này sẽ g·iết mình mất. Thực thể đáng sợ trước mặt mình này không thể chỉ là một con rối được...’ Ngớ người, cô không thể nghĩ về bất cứ điều gì khác. Không nhắm cả mắt, cô nhìn chằm chằm vào hai nắm đấm rơi xuống mình.
Tang!
Ngay khi dòng dung nham khủng kh·iếp sắp nuốt chửng cô, đầu con Magma Golem gục xuống. Với hai cánh tay giơ lên, con Magma Golem ngừng di chuyển. Biểu hiện của nó cho thấy nó đang nổi giận, nhưng cơ thể nó đông cứng lại như thể đòn t·ấn c·ông bất ngờ đã làm hóa đá toàn bộ cơ thể nó.
Chae Nayun quay về hướng đòn t·ấn c·ông bí ẩn.
Ở đó, cô thấy một chàng trai mang theo khẩu súng lục.
**
[15:30:30]
“Thứ này là gì thế?”
Chúng tôi đứng trước một bức tường khổng lồ.
Một bức tường làm từ hỏa thạch cao ít nhất 10 mét. Bức tường này, thứ đang chặn đường đến khu vực của con trùm, không hề có ở đây lúc trước . Nhưng tìm ra ai đã đặt nó ở đây không phải là vấn đề được quan tâm nhất.
“Ê, thằng bắn tỉa, chẳng phải mày nói con trùm đang ở phía trước à? Đây là đường cùng rồi.”
“Cần phải vượt qua bức tường này. Phá nó đi.”
“...Làm như mày là chỉ huy vậy, hừ.”
Dù cậu ta phàn nàn, Jayden vẫn rút kiếm ra. Lưỡi kiếm được bao phủ bởi sức mạnh phép thuật vạch ra một đường chéo.
Pang!
Tuy nhiên, bức tường đến một vết xước cũng chẳng có. Chỉ có tay của Jayden run rẩy.
“Aaak! Phải rồi, đúng là ý tưởng thiên tài!”
Chắc cũng khá thốn, vì Jayden chạy loanh quanh trong đau đớn. Lặng yên , tôi chìm vào suy nghĩ. Nếu kiếm khí của Jayden không thể phá vỡ bức tường, nó phải được tạo ra bằng sức mạnh ma thuật. Trong trường hợp đó, Yoo Yeonha chắc cũng đếch phá được luôn.
“Có thật đây là đường đi đúng không? Có một ngã ba trên đường khi chúng ta tới đây đó.”
Yoo Yeonha nghi ngờ hỏi trong khi cô chạm vào hết chỗ này chỗ nọ trên bức tường.
“Đúng là chỗ này.”
Bất kể ai nói gì, tôi có thể thấy rõ ràng Chae Nayun và đội của cô ấy đang chiến đấu với con Magma Golem sau bức tường.
Tôi kiểm tra thật kĩ bức tường chặn đường chúng tôi. Ngẩng đầu, tôi ngước lên. Tôi có thể thấy một luồng ánh sáng mờ nhạt từ trên chiếu xuống.
“…Trên đó.”
“Hả?”
Các thành viên trong đội đồng loạt nhìn lên.
“Có một lỗ hổng.”
Có phải để thông gió? Hay đó là sự bất cẩn của cái người tạo ra bức tường này? Dù gì đi nữa, đó chắc hẳn là một sai sót.
“Chúng ta leo lên đó kiểu gì?”
Jayden hỏi.
“Cậu không thể à?”
Tôi hỏi vặn lại, thật là tò mò. Độ cao khi nhảy trung bình của các học viên chiến binh là 4 mét. Thêm sức mạnh ma thuật nữa, chắc không khó để nhảy hơn độ cao đó vài lần. Mặc dù bức tường hơi cao, nhưng nó cũng chẳng đến mức mà họ không thể trèo lên.
“Cái gì, cậu nghĩ cậu làm được à? Cậu dựa vào cái gì khi chúng ta có thể thậm chí còn không thể tạo một vết lõm trên tường?”
“...”
Jayden dường như đã từ bỏ, nhưng tôi lại cảm thấy mình có thể làm được. Đúng như Jayden đã nói, chúng tôi không thể tạo ra những vết lõm trên tường. Tuy nhiên, bề mặt của đá núi lửa tự nhiên đã gồ ghề. Với Kĩ Xảo của mình, tôi sẽ có thể leo lên.
‘Mình không nghĩ là lại phải dùng Parkour nhanh như vậy...’
“Tôi sẽ đi trước, còn các cậu thì làm gì thì làm.”
“Đừng đùa nữa. Hãy lùi lại và thử con đường khác.”
Nói xong, Yoo Yeonha quay lại. Tuy nhiên, tôi nhẹ nhàng nhảy lên. Tóm lấy một phần lởm chởm trên mặt tường, tôi đặt chân xuống. Sau đó, tôi lại vươn tay với lên. Tay và chân tôi dính vào tường như nam châm vậy.
Cứ như thế, tôi trèo tường và l·ên đ·ỉnh trong chớp mắt. Sau đó, tôi nhìn xuống. Trong một khoảnh khắc, tôi cảm thấy lâng lâng. Nó cao hơn tôi tưởng tượng.
“Gã đó là mèo à?”
Jayden lẩm bẩm trong sự hoài nghi. Tôi cũng rất thích khi thấy những biểu cảm ngạc nhiên của những thành viên trong đội.
Nhưng tôi không có thời gian để nhàn nhã ngắm cảnh.
Guooooo—
Một tiếng thét trầm đục gieo rắc nỗi kinh hoàng vang lên từ sau bức tường.
“C-Cái gì! Cái gì vậy!?”
“Các cậu cũng đi lên đi. Tôi đi trước đây!”
Tôi lách mình qua khe hở và dùng Parkour để trèo xuống.
Sau khi tiếp đất, cuối cùng tôi cũng thoáng thấy Chae Nayun và đội của cô ấy bị đuổi theo bởi một con Magma Golem.
Chỉ cần nhìn nó, người ta có thể thấy rằng đó không phải là một con rối. Toàn bộ Chiến trường đang tan chảy với mỗi chuyển động của nó, vậy làm sao nó có thể là một con rối cơ chứ?
Tôi nhanh chóng chạy về phía họ và mở kho không gian phụ trong Thánh Ấn của mình. Hình xăm trên cánh tay trên của tôi phát sáng, và một năng lượng ma thuật hữu hình tập trung trong tay tôi. Ngay lập tức, nó ngưng tụ thành một khẩu súng và vài viên đạn.
Tôi nạp một viên đạn tôi đã chuẩn bị từ trước. Đó là một viên đạn ma thuật thuộc tính nước, viên đạn tôi đã chế tạo để sử dụng khẩn cấp. Dù đó là một khoản đầu tư đắt đỏ khi tốn đến 30SP, với vận may lớn thêm vào khi tạo ra nó, chẳng phải nghi ngờ rằng nó sẽ cho thấy sức p·há h·oại tuyệt vời.
“Whew.”
Sau khi chạy vào tầm bắn, tôi dừng lại. Thở hổn hển vì hết hơi, nhưng tôi không có thời gian nghỉ ngơi. Chae Nayun bị vây bởi con Magma Golem. Tôi ngay lập tức nhắm vào phía sau đầu Magma Golem và bắn.
Tang!
Viên đạn găm thẳng vào đầu con Magma Golem, và đầu Magma Golem gục xuống. Ngay sau đó, viên đạn thuộc tính nước đã phản ứng với cơ thể dung nham của nó và hóa đá phần thân trên. Đó gọi là trạng thái t·ê l·iệt.
Tôi nhìn qua con Golem Magma.
Sven vẫn trên lưng Chae Nayun. Chae Nayun dường như bị sốc trong giây lát, trong khi Sven trông như đã sa ngã thành một Ma nhân.
Tôi hét vào Chae Nayun.
“Này! Bỏ hắn xuống ngay!”
“Hở?”
Rất may, Chae Nayun đã nhanh chóng phản ứng lại.
“Đầu tiên, đặt cái gã trên lưng cậu xuống đất.”
“Chuyện gì vậy, những người khác đâu? Sao cậu lại là người duy nhất...”
“Đặt hắn xuống ngay!”
Chae Nayun đặt Sven xuống như tôi bảo.
“Vừa lòng chưa?”
“...Ừ.”
Tôi chạy tới khi tình hình có vẻ nguy hiểm, nhưng tới giờ tôi mới toát mồ hôi lạnh. Cùng lúc đó, cơ thể con Magma Golem bắt đầu rung động. Có vẻ như nó muốn giải phóng viên đạn ra khỏi cơ thể mình. Nói cách khác, nó sẽ lại di chuyển sớm thôi.
Tôi ra hiệu cho Chae Nayun.
“Nhanh lên và...”
Cứu tôi.
“Vào vị trí chiến đấu!”
Trước khi tôi có thể kết thúc câu nói của mình, Chae Nayun hét lên. Ngay lập tức sau đó, một ngọn giáo bay tới và đâm vào cổ con Magma Golem. Đồng đội của cô theo sau. Tôi nhanh chóng quay lại và chạy phía sau đội của Chae Nayun.
“Câu giờ cho tôi!”
Chae Nayun hét lên khi cô ấy kéo dây cung không mũi tên của mình. Chẳng mấy chốc, ma lực của cô ngưng tụ trên cây cung. Cô dường như đang tạo ra mũi tên mang sức mạnh ma thuật đặc biệt. Nó có thể là những gì cô học được từ thất bại trước đây của mình với Ma nhân ở viện bảo tàng. Đúng như mong đợi, Chae Nayun không hề lười biếng khi tự đối chiếu bản thân và rèn luyện.
“...”
Tôi rớt hàm vì kinh ngạc trước cảnh tượng xảy ra trước mắt.
Sức mạnh ma thuật của Chae Nayun đã tạo ra một dòng chảy dữ dội, thứ phóng về phía cây cung và tạo thành một mũi tên. Thực tế là, nó quá lớn để được gọi là một mũi tên. Nó trông như một cây cột vậy. Một đòn t·ấn c·ông ở cấp độ này là không thể nếu không sỡ hữu sức mạnh tinh thần đặc biệt và sự tác dụng của sức mạnh ma thuật.
Nhưng trước khi mũi tên của cô ấy hoàn toàn hình thành, con Magma Golem đã tự giải thoát khỏi tình trạng t·ê l·iệt.
Guooooo—!
Những đồng đội của cô đã cố gắng câu kéo lâu nhất có thể, nhưng họ b·ị đ·ánh bay chỉ bằng một cú vung tay. Gầm lên, con Magma Golem lao về phía Chae Nayun.
Tôi nhanh chóng giơ súng lên.
Nhưng trước khi nắm đấm Magma Golem có thể chạm tới Chae Nayun và trước khi tôi có thể khai hỏa, một đòn t·ấn c·ông b·ằng kiếm đã cản bước tiến của Magma Golem lại.
Đòn kiếm đó… đến từ Sven.
Sau khi chặn con Magma Golem bằng thanh kiếm của mình, Sven quay lại và lẩm bẩm.
“Xin lỗi, tôi hồi phục hơi muộn.”
Chae Nayun buông dây cung của cô ấy mà không trả lời. Sven nhảy sang một bên. Với ánh sáng rực rỡ, mũi tên khổng lồ của Chae Nayun đâm xuyên qua trái tim Magma Golem.
“Haa...Haa...”
Ngay khi cô ấy bắn mũi tên của mình, Chae Nayun ngã gục xuống đất. Cô biết mình sẽ cần ít nhất 15 giây cho đến khi mình có thể di chuyển.
—Guooo…
Ngay cả sau khi chịu một đòn t·ấn c·ông ma thuật mạnh như vậy, Magma Golem vẫn không c·hết. Chae Nayun khẽ cắn môi.
“Tôi sẽ hoàn thành việc còn lại.”
Nhưng trước khi con Magma Golem có thể hồi phục và t·ấn c·ông, Sven đã cắt đầu nó. Cùng với đó, cơ thể của Magma Golem biến thành đá núi lửa cứng trước khi biến mất.
Sự im lặng buông xuống chiến trường.
Sven cất thanh kiếm của mình, bước tới chỗ tôi và khẽ gật đầu.
“Cảm ơn vì cậu đã giúp đỡ chúng tôi.”
“...”
Tôi nhìn Sven chằm chằm.
Cậu ta chắc chắn đã lập một giao ước với Ma nhân. Nhưng không giống như trong truyện gốc, cậu ta không mất kiểm soát. Giờ tôi thấy thật biết ơn. Tôi không còn năng lượng để chiến đấu với một Ma nhân nữa.
Nhưng Sven đã được định sẵn để trở nên điên cuồng. Trong khi bị con quỷ ăn mòn, cậu ta sẽ bước xa hơn vào con đường hủy diệt.
Đó là bởi vì ác quỷ mà Sven đã giao ước quá mạnh để cậu có thể xoay sở...
“Cố tận hưởng cái khoảnh khắc ngọt ngào này đi, tên khốn.”
Chae Nayun lẩm bẩm trong khi ngả người xuống đất. Cô ấy dường như còn rất nhiều điều để nói, nhưng chắc cô nàng hết sức rồi nên cô đã ngậm miệng lại.