Nhật Kí Tìm Đường Sống Của Nam Phụ

Chương 1: TG1-C1



Trình Thanh mở mắt, ánh nắng chói chang hắt vào khiến toàn bộ tầm nhìn của anh trở thành một mảng trắng xóa mơ hồ.

"Cẩn thận!!!"

Giọng nói trong trẻo hốt hoảng vọng lại từ đằng xa, đến khi anh kịp phản ứng lại lời của đối phương thì đã bị một trái bóng đập thẳng vào đầu.

Bớ làng nước ơi!!

Tựa như sao quả tạ nghìn năm có một từ trên trời rơi xuống tập kích, trước mắt Trình Thanh trở nên tối sầm, lập tức hôn mê bất tỉnh. Trong lúc mơ hồ dường như có rất nhiều người vây quanh, dưới cái nắng nóng 40 độ cùng với tiếng nói chuyện xôn xao lúc xa lúc gần, phiền đến nỗi chút ý thức còn sót lại của Trình Thanh cũng biến mất ngay sau khi rơi vào vòng tay của ai đó.

Lúc Trình Thanh tỉnh lại lần thứ hai, âm thanh khởi động của hệ thống mới lục tục vang lên, trong đầu anh bắt đầu được truyền dữ liệu về thân phận của nguyên chủ cùng cốt truyện của thế giới này.

Cha mẹ của nhân vật chính công và nhân vật chính thụ tái hôn với nhau khi đã có một người con, thụ là anh lớn nên từ nhỏ đã bảo vệ và che chở cho người em trai không cùng huyết thống này, khiến một tên nhóc vốn chỉ biết cô lập bản thân với tất cả mọi người xung quanh dần mở lòng với thế giới bên ngoài, mà người đầu tiên có được chân tâm của công chính là Hứa Ngôn - người anh trai đã đem đến sự ấm áp cùng hi vọng cho hắn.

Tình cảm cấm kị được hình thành từ sự ỷ lại và khao khát tình thương từ thuở nhỏ của công đối với thụ ăn sâu bén rễ theo năm tháng, cuối cùng trở thành dục vọng chiếm hữu vô cùng mạnh mẽ.

Đương nhiên, tất thảy đều chỉ là tình cảm đơn phương đến từ một phía, bởi vì vị trí em trai của công trong lòng thụ chính là thứ không có cách nào lay chuyển.

Trong khi đó thân phận của Trình Thanh hiện tại chính là bạn học cùng lớp với thụ chính, quan hệ khá là thân thiết, đồng thời cũng là nam phụ của nam phụ của nam phụ...

Trình Thanh cảm thấy thâm tâm cực kì mỏi mệt, sao không nói đại là nhân vật quần chúng cho rồi.

Điểm chính ở thế giới này là, sau khi trải qua một hồi ngược tâm ngược thân máu chó yêu mà không có được giữa công và thụ, kết cục vẫn HE như thường. Thụ bị tác động bởi mọi loại hành vi lẫn thái độ có phần cực đoan của công, sau khi hai người trải qua một vài biến cố, thụ nhận ra tình cảm của chính bản thân mình, hồi tâm chuyển ý đem thân phận công từ đứa em trai nâng cấp thành người yêu chân chính.

Căn bản là giữa hai người bọn họ có sự gắn kết cực kì sâu sắc ngay từ thuở ấu thơ, kề cạnh sớm tối thì việc "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" là chuyện hết sức hiển nhiên.

Ha hả... Nghĩ đến đây, hai bên thái dương Trình Thanh lại bắt đầu co giật, rõ ràng dư âm của việc bị banh rơi trúng đầu vẫn còn.

"Hệ thống."

"Kí chủ có điều chi thắc mắc?"

"Lần sau, trước khi chọn thời điểm truyền tống thì mày nên cân nhắc cảm nhận của tao một chút."

"Hì hì, việc ngoài ý muốn bao giờ cũng có mà." Hệ thống vô cùng thiếu đòn nói.

Trình Thanh đại khái cũng không rõ quy tắc vận hành của máy chủ thế nào, đơn giản gác đề tài này sang một bên, quyết định dò hỏi vấn đề cấp bách hiện tại: "Có thể xác minh độ khó của nhiệm vụ lần này không?"

"Kí chủ chờ một chút..." Hệ thống máy móc kiểm tra xong thông tin, sau đó không chút nhân tính nói: "Cấp A."

???

Thế giới đầu tiên đã đưa nhiệm vụ cấp A, con mẹ nó thật biết cách chơi.

Tiếng chửi sắp bật ra khỏi miệng nhưng bị Trình Thanh kịp thời phanh lại, bởi anh vừa phát hiện ra có một cặp mắt đen láy đang lén lút dõi theo mình.

Đối phương nhận ra bản thân đã bị lộ tẩy, càng ép thân thể bé xíu lùi về nơi góc khuất sau tường, không cho Trình Thanh nhìn đến.

1, 2, 3...

Trình Thanh thầm đếm, đúng 3 giây sau chỗ góc khuất lại xuất hiện một cái đầu thò ra, đôi mắt đen như nai con khẽ chớp động, không giấu nổi vẻ tò mò.

Nội tâm của Trình Thanh bị cảnh này làm cho mềm nhũn.

"Bé con đừng sợ." Anh khẽ hắng giọng, mở lời trước: "Anh có thể hỏi em chút chuyện không?"

Đối với cậu bé thì Trình Thanh chỉ là người mới gặp lần đầu, căn bản không thể tin tưởng. Đột nhiên bị bắt chuyện khiến nó không khỏi giật mình, tuy không hề thích việc phải chia sẻ không gian cá nhân với người ngoài, thế nhưng nó biết mình cần phải ở đây trông chừng... anh trai thoạt nhìn trông giống như củ cải trắng này.

Trong lúc đối phương còn đang đấu tranh tư tưởng, Trình Thanh đã âm thầm tính toán làm cách nào để có thể nhanh chóng đạt được tích phân, bởi ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh lập tức biết rằng thằng bé tầm 7-8 tuổi trước mặt chính là đối tượng cần phải công lược ở thế giới này: Hứa Quân Triệt.

So về độ tuổi thật, Trình Thanh e rằng thằng bé này phải gọi anh một tiếng "chú".

Nếu không phải hiện tại đang ở trong cơ thể 15 tuổi, anh nghĩ mình nên vứt hết mặt mũi đi là vừa.

"Đây là nhà của Hứa Ngôn, chắc hẳn em là em trai cậu ấy nhỉ?" Sau khi quan sát xung quanh, kết hợp với một phần kí ức còn sót lại của nguyên chủ, Trình Thanh đương nhiên biết rõ đây là nơi nào. Thời điểm này cũng là cách một khoảng thời gian Trình Thanh không ghé chơi nhà họ Hứa, đến khi có dịp bước vào lần nữa thì đã đụng phải đứa em kế vừa mới chuyển đến của bạn mình.

Hứa Quân Triệt vẫn im lặng như cũ, chỉ là cái đầu nhỏ khẽ gật thay cho câu trả lời.

Trình Thanh mỉm cười, đúng như những gì anh nghĩ, chỉ cần nhắc đến Hứa Ngôn thì sẽ khiến thằng bé buông bỏ phòng bị.

Nụ cười này của Trình Thanh lập tức bị đôi mắt của bé con thu lại toàn bộ. Tất cả mọi thứ bỗng nhiên trở thành một thước phim quay chậm, toàn bộ khung cảnh xung quanh đều bị lu mờ, chỉ có người trước mặt là sinh động nhất.

Giọng nói dễ nghe, cười cũng thật đẹp. Đây là lần đầu tiên nó cảm thấy bản thân muốn chủ động tiếp cận với một người nào đó ngoại trừ anh trai.

【Độ hảo cảm của Hứa Quân Triệt: +5; Độ hảo cảm hiện tại: 5】

Vẫn là trẻ con đơn thuần, cười một cái đã được cộng điểm.

"Anh là Trình Thanh, bạn thân của Hứa Ngôn. Sau này em có thể gọi anh là anh Trình." Trình Thanh chỉ nói đến đây rồi ngừng, không hỏi thêm bất kì điều gì. Bởi anh biết tên niên hạ công ở thế giới này tuy còn nhỏ nhưng đã có tính đa nghi, bản năng phòng vệ cũng rất mạnh, thế nên tốt nhất đừng vượt qua giới hạn, tỏ vẻ ân cần quá mức chỉ tổ khiến đối phương nghi ngờ rằng anh đang có mục đích khác.

Làm xong thủ tục xã giao cần có, Trình Thanh liền ngồi ngốc một chỗ trên sofa, điểm khác biệt duy nhất kể từ khi anh vào nhà họ Hứa cho đến hiện tại chính là chuyển tư thế từ nằm sang ngồi...

Khả năng lớn là trong lúc bất tỉnh anh đã được Hứa Ngôn đưa về đây, tuy không biết sau đó cậu ta biến đi đâu mất, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn sẽ trở lại.

【Độ hảo cảm của Hứa Quân Triệt: +5; Độ hảo cảm hiện tại: 10】

Hệ thống: "Tui thật sự thắc mắc, sao độ hảo cảm lại tăng nữa vậy??"

"Đơn giản, bởi vì tao im lặng đó."

Hệ thống: "..." Con người đúng là loài sinh vật khó lí giải nhất trên vũ trụ.

Trình Thanh cũng không vì nhanh chóng lấy được hảo cảm của nhân vật chính mà vội vui mừng, hiện tại anh đang hoài nghi về độ khó của nhiệm vụ ở thế giới này, nếu đã là cấp A, ắt hẳn phải có tính thử thách một chút mới đúng.

Cánh cửa bên ngoài chợt bị đẩy ra, bóng dáng thiếu niên nhanh nhẹn xông vào phòng khách cắt đứt mạch suy nghĩ của Trình Thanh.

Trán Hứa Ngôn vẫn còn lấm tấm mồ hôi, trên tay cậu cầm theo túi bóng đựng vài ba loại thuốc linh tinh, ắt hẳn là vừa mua được từ tiệm thuốc cách đây không xa.

"Trình Thanh, cậu tỉnh rồi? Có thấy khó chịu chỗ nào không?" Hứa Ngôn nhất thời không để ý đến vẻ mặt ngỡ ngàng của người đối diện, trong mắt tràn ngập lo lắng cùng quan tâm.

Thiếu niên trước mặt đồng trang lứa với Trình Thanh, thế nhưng khí chất đem lại có một loại bất đồng khó mà miêu tả. Khuôn mặt thanh tú, ngũ quan tinh xảo cùng với làn da trắng, hơi thở thanh tân dễ chịu phát ra từ trên người cậu sẽ khiến người khác bất giác muốn tới gần.

"Không sao, chút chuyện nhỏ ấy mà." Trình Thanh phất tay tỏ ý bản thân vẫn ổn, sau đó nhìn ra phía sau của Hứa Ngôn, Hứa Quân Triệt đã đến gần từ lúc nào...

Thằng bé lặng yên không một tiếng động, thế nhưng từ ánh mắt của nó, Trình Thanh có thể nhận ra Hứa Quân Triệt đang trông đợi điều gì, kể từ khi Hứa Ngôn bước vào phòng thì sự chú ý của thằng bé đã hoàn toàn chuyển hướng lên người anh trai của nó.

Lúc nhỏ thì đáng yêu đến thế, lớn lên lại khiến người ta phát sầu mà.

Kết cục của Trình Thanh ở thế giới này chỉ có thể tóm gọn trong một câu: Chết không đối chứng.

Anh nhìn thủ phạm làm ra chuyện này vẫn còn đang trong hình hài bé xíu, thầm nghĩ nhất định phải thu phục được hắn trước lúc bi kịch xảy đến với mình.

"Vậy thì tốt." Hứa Ngôn thở phào nhẹ nhõm. Cậu quỳ một gối dưới sàn, tay lần đến vết sưng to không dễ bỏ qua trên trán Trình Thanh, chợt nghe người ngồi trên ghế suýt xoa một tiếng, vội nói: "Thuốc đã mua về rồi, để tớ thoa cho cậu!"

Ngón tay Hứa Ngôn dừng ở nơi khoé mắt Trình Thanh, thoáng chạm vào nốt ruồi nhỏ bên dưới đuôi mắt hoa đào, sau đó mới không dấu vết rời đi.