Lại đi qua nửa giờ thời gian, Thiên Vân, Murray tộc trưởng cùng một vài trưởng lão Hắc Nguyệt bộ lạc ngự không mà đứng, dõi mắt nhìn xuống một sơn cốc có diện tích khá lớn. Bên trong sơn cốc phong cảnh khá hoang sơ, duy chỉ có một trạch viện nhỏ nằm lọt thỏm chính giữa là có giấu vết con người cải tạo qua mà thôi. Xung quanh trạch viện là rừng cây mà Thiên Vân không biết tên. Đám cây cối này có chút đặc biệt, thân cây cao hơn 50 mét, màu ngả sang sắc xanh. Lá cây có màu tím, ẩn ẩn còn tỏa ra một chút ánh sáng dìu dịu. Loại cây này chiếm tới bảy phần diện tích sơn cốc, phần còn lại chính là một hào nước bao quanh trạch viện.
Nói là hào nước, có điều diện tích của nó cũng khá lớn, từ bờ bên này nhìn qua bờ bên kia, ước chừng hơn 30 mét xa. Mặt nước rất trong, đứng trên bờ có thể nhìn thấy đáy nước, thỉnh thoảng còn xuất hiện một ít thủy sinh vật bơi ngang qua.
"Đại nhân! Ngài thấy nơi này thế nào? Nếu không ổn, chúng ta có thể đổi một nơi khác a". Eric Murray vẫn như trước một bộ cung cung kính kính, hướng Thiên Vân chắp tay hỏi ý.