Có đôi khi tôi chỉ ước một mai tỉnh dậy, thấy mình vẫn còn trẻ, vẫn còn được đến trường, vẫn bên lớp học đó, chỗ ngồi đó, cùng những con người đó...
Hôm qua chúng tôi đã được biết điểm thi, xem điểm của mình xong thì vội vàng tra luôn điểm của cậu ấy mặc dù không biết số báo danh của người ta là gì. Ấy thế mà hay thật, lần đầu đoán sai, lần thứ hai liền trúng ngay tên cậu ấy. Thấy cậu ấy an toàn vượt qua, tôi cũng vui thay.:)
Sau đó vội nhắn tin thông báo cho cậu ấy, lúc này còn chưa biết đã có điểm rồi. Cô giáo chủ nhiệm cứ liên tục gọi tôi, bảo tôi nhắn xem cậu ấy thế nào, kì thực thì ngoài tôi ra, chẳng có ai liên lạc được với cậu ấy cả.:)
Lâu lắm không nói chuyện với cậu ấy, cảm giác vẫn hồi hộp như ngày nào. Chúng tôi hỏi nhau mấy thứ linh tinh về điểm thi của cậu ấy. Tôi lo lắng cho cậu ấy là vậy, nhưng đợi mãi, đợi mãi, cậu ấy vẫn không hỏi tôi thế nào...:)
Ừm, vậy là chúng tôi thật sự tốt nghiệp rồi. Sau này ở những nơi khác nhau, gặp gỡ nhiều người khác nhau... Cuộc sống vẫn cứ thế mà tiếp diễn.:)
***
Hà Nội, 07.07.2017...
Hà Nội hôm nay mưa rất to, tôi cũng đã dầm mưa suốt buổi.:)
Phải chăng vì Chức Nữ gặp lại Ngưu Lang nên họ đang khóc thương nhau?:)