Đó là những ngày vừa vào tới cổng đã thấy xe cậu lấp ló ngoài bãi đỗ. Những ngày bước vào cửa lớp và thấy cậu ngồi yên chỗ ấy (đợi tôi).:)
***
Cậu sẽ chẳng thể nào biết đâu, bằng một cách nào đó mà hôm nay cậu lại vô tình khiến tôi thương cậu nhiều hơn mọi ngày. Chết tiệt...:)
✕Hôm nay cậu ấy phải làm thêm bài kiểm tra cho đủ điểm, tôi ngồi ngay bên cạnh đương nhiên là không kìm lòng được. Cậu ấy mượn bút của tôi để làm, chẳng hiểu bút để đâu không biết. Cũng chẳng hiểu, cậu ấy kiểm tra hay là tôi nữa.
Suốt buổi tôi chỉ ngồi tìm hết trong sách lại đến vở cho cậu ấy chép. Sau đó thấy sách vở đều không có thì chạy ra ngoài dò wifi chùa mà tìm trên mạng cho cậu ấy. Định đưa cho cậu ấy ảnh chụp màn hình trên điện thoại tôi, nhưng lại sợ bị lộ ảnh như hôm nọ, thế là lại chạy ra ngoài lần nữa, mở messenger và gửi vào ib cho cậu ấy.:)
Lúc đầu cái tên ngố đó không hiểu phải chép như thế nào, rồi tôi bảo đưa bài đây, tôi làm mẫu cho một câu. Ừm, bài kiểm tra của cậu ấy không chỉ tốn bao công sức của tôi, mà còn chứa cả nét mực từ bút lẫn nét chữ của tôi nữa...:)
Hôm nay cô giáo bảo cậu ấy đưa vở xem hôm trước học đến đâu rồi, cậu ấy liền trả lời: "Oanh ấy!" Ngụ ý bảo cô giáo xem vở tôi. Cái thằng đểu, rõ ràng là hỏi cậu cơ mà? Ừm, đó là lần thứ hai tôi nghe cậu ấy nhắc đến tên mình.:)
Hôm nay có lần cậu ấy cứ tự nhiên mà lấy vở tôi sang chép bài như thế, không hỏi không rằng. Ngày càng lộng hành rồi.:)
Hôm nay trùng hợp lúc cậu ấy định lấy điện thoại ra chụp bài trên bảng, đúng lúc tôi cũng chụp. Thế là cậu ta cất điện thoại rồi chờ tôi chụp xong để mà xem ké. Tôi biết ý nên để ngay giữa cho hai đứa cùng xem. Có lúc màn hình tối đi, tôi và cậu ấy cũng cùng lúc chạm tay lên cho nó phát sáng.:)
Hôm nay lúc tôi cứ lười chụp lại bài trên bảng để rồi phải xoá, nên cứ mở camera, phóng to lên vừa xem vừa chép bài. Cậu ấy thấy vậy liền đưa vở của mình sang cho tôi và bảo "Nhìn ở đây này!":)
Hôm nay, hôm nay tôi hết lần này đến lần khác bị cậu ấy làm cho rung động...:)