Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

Chương 467





Tôi vội vàng quay trở lại nằm xuống, giả vờ như chưa tỉnh dậy.

“Thương, tôi nói với cậu biết bao nhiêu lần rồi, không được đi tới sông Mộ Sơn Khê, mặc dù ở đó có rất nhiều báu vật, nhưng cũng rất nguy hiểm, cái gì cũng không quan trọng bằng tính mạng đâu.

” Nghe thấy âm thanh, là một con ma nam trẻ tuổi, anh ta ngừng lại một chút, lại hỏi: “Cậu thật sự nhặt được một con ma nữ xinh đẹp ở đó sao?”
“Anh cả, tôi trước giờ chưa từng gặp qua ma nữ nào xinh đẹp như vậy cả, da trắng nõn nà, da thịt mềm mịn, nhất định là vừa mới bị trừng phạt giáng xuống địa ngục.

” Một con ma nam trẻ tuổi khác nói: “Anh cả, tháng này anh em chúng ta phải dâng cống phẩm dâng lên cho Quỷ vương Huyễn Trạch nhưng vẫn chưa chuẩn bị được cái gì cả, hay là đem con ma nữ này dâng lên, Quỷ vương Huyễn Trạch nhất định sẽ rất vui, nói không chừng chúng ta cũng không còn bị trừng phạt nữa.



“Trước tiên để tôi xem xem cô ta xinh đẹp đến dường nào đã.


Cánh cửa gỗ cọt kẹt một tiếng rồi mở ra, hai con ma nam tiến vào bên trong, đi đến bên cạnh tôi, nhìn tôi một hồi lâu.

“Như thế nào, anh cả, có phải là cô ta rất đẹp đúng không?”
Tôi nghe thấy âm thanh chảy nước miếng: “Đẹp quá đi, thật không ngờ vận khí của tên nhóc con nhà cậu cũng tốt thật đấy.


“Anh cả, anh nói xem, chúng ta có phải nên thưởng thức cô ta trước đã, rồi hẵng dâng lên được không?”
Trong lòng tôi có chút hồi hộp, trong lòng của hồn ma, đương nhiên trinh tiết chẳng là gì cả, càng không có ai nói phụ nữ cống dâng cho Quỷ vương thì không được đụng vào, suy cho cùng thì có rất nhiều hồn ma là dựa vào sự quyến rũ mê hoặc nhân loại, hút lấy tinh khí của nhân loại.

“Anh cả, anh tới trước đi.

” Thương khiêm tốn nhường nói.

“He he, hay là hai anh em chúng ta cùng làm đi?”
Hai con ma nam kia vươn tay về phía tôi, tôi mạnh mẽ bật dậy, ném lửa địa ngục ra, cháy trên người của bọn chúng, hai con ma đau đớn mà hét lớn, nhưng mà ngọn lửa rất nhanh đã bị dập tắt đi, bọn chúng chẳng qua là mặt mày bị cháy xém một chút mà thôi, không có trở ngại gì lớn.

Tôi hít một hơi thật sâu, rõ ràng hai người này đều là ma.


“Ha ha ha, thì ra là người đẹp muốn chơi theo cách này hả?” Tên được gọi là anh cả kia cười he he, hắn ta vươn tay nắm lấy tay của tôi, trong chốc lát liền đánh tôi ngã xuống mặt đất, để tôi nằm sấp dưới đất, sau đó cả người đều đè lên trên người tôi.

Tướng quân Kim Giáp từ trong người tôi bay ra ngoài, lao về phía bọn chúng, nhưng lại bị tên anh cả bắt lại: “Ơ, côn trùng ở tầng thứ mười ba của địa ngục? Sao cô lại có thứ này?”
Hắn ta chỉ ngẩn người ra mấy giây, lòng háo sắc nổi lên, ném tướng quân Kim Giáp đi, miệng bắt đầu di chuyển sờ soạng trên lưng của tôi.

Da đầu tôi tê dại một hồi, nghiến răng nghiến lợi, không để cho bản thân mình phát ra tiếng, chỉ biết giãy giụa tuyệt vọng.

“Anh cả, cô ta có phải là người bị câm không?” Thương hỏi.

“Quan tâm gì cô ta có bị câm hay không, chúng ta thưởng thức trước rồi hẵng nói.

Cho dù Quỷ vương Huyễn Trạch không thích, chúng ta tự giữ lại cho mình để thưởng thức cũng không tồi.

” Tên anh cả hơi thở gấp gáp, cười lớn rồi xé toạc quần áo của tôi.

Đúng lúc này, tôi đột nhiên cảm giác trán mình nóng lên, tôi lập tức quay đầu lại, sắc mặt cái tên anh cả kia chợt biến đổi, đột nhiên nhảy dựng lên, vội vàng lui về phía sau.

“Cô, cô là…”
Tôi từ trên mặt đất đứng dậy, phẫn nộ trừng mắt nhìn bọn họ, hai người đều lộ ra thần sắc cực kỳ hoảng sợ, tên được gọi là Thương bỗng nhiên quỳ xuống.

“Tướng quân tha mạng, tướng quân tha mạng.



Thiên nhãn trên trán tôi mạnh mẽ bắn ra tia sáng, cả người Thương run lên, hóa thành một dòng nước chảy, hút vào trong thân thể tôi, tên anh cả kia nhân cơ hội xoay người chạy trốn, tôi ngẩng đầu, lại bắn ra một tia sáng, hắn ta cũng bị hấp thu vào.

Cùng lúc hấp thu hai tên quỷ tướng, tôi cảm thấy trán mình nóng đến lợi hại, sau đó ngay cả hai mắt tôi cũng bắt đầu nóng lên.

Tôi ôm hai mắt, thống khổ khom lưng, cảm thấy con ngươi của mình giống như muốn nổ tung.

Thật là đau đớn!
Tôi cắn đôi môi của mình đến bật máu, từ đầu tới cuối không nói một lời.

Bỗng nhiên, tôi mạnh mẽ mở hai mắt ra, từ trong đồng tử của tôi bắn ra hai tia sáng màu vàng kim.

Mắt dương! Tôi thế mà lại mở được mắt dương rồi!
Mắt âm dương được chia thành ba giai đoạn, đầu tiên là mắt âm, thứ hai là mắt dương, thứ ba là thiên nhãn.