Nhục Thân Thành Thánh

Chương 18: Thu hoạch



Chương 18: Thu hoạch

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

"Kì quái, sao ta lại có cảm như ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình ấy nhỉ?" Nhất Minh nhìn về một phương hướng trong lòng nghi hoặc không thôi.

Ánh mắt thâm thúy của Nhất Minh hướng về bên này nhìn tới, khiến hắc y nhân không khỏi tê cả da đầu, trong lòng hắn bỗng dưng nổi lên một cái ý nghĩ:

“Hẳn là hắn có thể nhìn thấy ta?” hắc y nhân trong lòng chột dạ không thôi, nhưng sau đó hắn liền lắc lắc đầu, “Không thể nào, môn công pháp Liễu Ám Hoa Minh này của ta không có khả năng bị phát hiện, có lẽ là ta quá n·hạy c·ảm rồi."

Nghĩ như thế, hắc y nhân không khỏi buông lỏng tâm thần, thở dài một hơi, tiếp tục nhìn về hướng Nhất Minh.

Bốn mắt nhìn nhau.

Toàn thân hắc y nhân tựa như có dòng điện chạy qua, trong lòng hắn không khỏi nhấc lên kinh đào hải lãng, cả người không khỏi toát cả mồ hôi hột, hắn không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, trong đầu loé lên một ý tưởng kinh người...

"Hắn nhìn thấy!"

Hắc y nhân trong đầu tự nhiên hiện lên ba chữ, thân hình lập tức từ từ lui về phía sau, hắn không nói hai lời liền chậm rãi xoay người rời đi.

Mà lúc này, Nhất Minh nhìn về một phương hướng lại không có nhìn thấy cái gì đáng ngờ, hắn chỉ thấy xung quanh rừng rậm cây cối chằng chịt bình thường mà thôi, sau một lát, cảm giác khó chịu liền biến mất không thấy gì nữa.

“Chắc là ta cả nghĩ quá rồi!” Nhất Minh lắc lắc đầu, tiếp tục hướng về phía Đông đi đến.

Trên đường đi, có không ít hầu tử đi ở hai bên hộ tống hắn dọn sẵn đường phía trước, thấy cảnh này, Nhất Minh trong lòng nở hoa, đúng là có tiểu đệ làm việc, đi đường thật là thoải mái a!

Chính mình không cần phải cảnh giác bốn phía, một đường đi thẳng nhàn nhã vô cùng, vừa đi vừa nắm lấy trái cây đưa vào miệng cắn một cái, nồng đậm hương thơm cùng vị ngọt trào ra, khiến Nhất Minh không khỏi cảm khái: thật ngon a!

Mặc dù nói như thế, nhưng Nhất Minh hắn vẫn luôn không có buông lỏng cảnh giác, hắn không biết được lúc nào sẽ có nguy hiểm ập đến, cho nên mọi lúc cũng phải đề phòng một hai.

Vừa đi, tay vừa ôm quả trứng, một tay cầm trái cây bỏ vào miệng, như cưỡi ngựa xem hoa.

Quả trứng này Nhất Minh cảm thấy vẫn có sinh cơ, cho nên hắn không có bỏ quả trứng vào trong nhẫn trữ vật được, đành phải một tay ôm trứng, một tay đón lấy trái cây mà hầu tử hái quăng xuống cho hắn.

Một đường thuận lợi.

Không bao lâu, hầu tử liền dừng lại tại nguyên địa, có hầu tử tiến lên biểu đạt cái gì đó, tựa như sẽ rút đi vậy.

Nhất Minh nhìn về phía trước vẫn chưa ra khỏi khu rừng, cho nên liền nghĩ tới lúc mình bị mãng xà truy đuổi một màn, khiến hắn có chút e ngại, hắn liền biết, bản thân đã tới lãnh địa của yêu thú khác, cho nên cũng không có giữ đám hầu tử lại làm cái gì, thuận tiện để bọn hắn rút về đi thôi.

Tiếp tục một đường tiến lên.

Lúc này trời đã tối, Nhất Minh dừng lại ở một khu vực trống trải, chính giữa chính là một hồ nước nhỏ, xung quanh có không ít động vật nhỏ tiến đến đây uống nước, nhìn thấy có người ở đây, ban đầu chúng nó có chút e ngại, nhưng thấy tên con người này không hề có ác ý gì, cho nên bọn chúng cũng thoải mái bước đến uống một ngụm.

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt của Nhất Minh có chút lấp lóe!

Không lâu sau, một con thú hóa thành xiên nướng lăn qua lăn lại trên đống lửa, mùi hương tràn ngập mà ra, thu hút không ít dã thú tiến đến gần xem xét tình hình.





Một bên khác bên trong Đoạn Mộc Lâm

“Ngươi nói gì? ngươi chắc chắn đó là tên tiểu tử Nhất Minh trên bảng đó?” một hắc y nhân thanh âm đạm mạc, trong tay đang cầm lấy một cái đùi đưa lên miệng cắn một cái.

“Chắc chắn là hắn, dường như là hắn có thể phát hiện ra thuật ẩn thân của ta, mặc dù ta cũng không chắc, nhưng khi đó hắn không ngừng nhìn về phía ta.” hắc y nhân chậm rãi giải thích tình huống vừa rồi.

“Không thể nào! thuật ẩn thân của ngươi đến cả ta còn không phát hiện được, tiểu tử đó làm sao có thể, có lẽ là hắn may mắn nhìn về phía ngươi mà thôi.” Hắc y nhân khoác khoác tay nói, hiển nhiên là hắn không tin chuyện ma quỷ này, đừng nói tới Tôi Thể Cảnh, ngay cả nửa bước Chân Nguyên tu sĩ cũng không cách nào phát hiện ra được vết tích của Liễu Ám Hoa Minh này.

Tên hắc y nhân tay cầm đùi gà này chính là Thanh Phong, đội trưởng của tiểu đội Cửu Kích Đoàn.

Cửu Kích Đoàn chính là một tiểu đội sát thủ của Thanh Phong Hội, hội này chuyên nhận các nhiệm vụ á·m s·át, g·iết người, vân vân và mây mây, chỉ cần ngươi có đủ tiền chi trả là được.

Mà lần này, Thanh Phong cùng tiểu đội của mình nhận nhiệm vụ truy bắt Nhất Minh, còn bắt để làm gì thì không cần nói cũng biết, không riêng gì Cửu Kích Đoàn, bên trong Thanh Phong Hội có không ít tiểu đội đều nhận nhiệm vụ này.

“Cũng mong là thế, ta thấy tên tiểu tử Nhất Minh đó có thể một mình chống lại Hầu Tôn, e rằng sức mạnh không kém gì Thanh Phong ngươi!” Ly U nhìn về phía Thanh Phong, ánh mắt có chút dò xét nói ra.

Thanh Phong nghe vậy đương nhiên có chút không vui, hắn hừ lạnh một tiếng: ”Không cần lo lắng, ta không lâu vừa mới đột phá Tôi Thể thất trọng, tiểu tử đó dựa vào tiểu thủ đoạn mới đánh bại Hầu tôn, tu vi có lẽ ở tại ngũ trọng tả hữu mà thôi."

Ly U nghe thế cũng không nói cái gì, nhưng hắn ẩn ẩn cảm giác chuyện này có gì đó không đúng, còn không đúng chỗ nào thì hắn hoàn toàn không biết.

“Để tránh đêm dài lắm mộng, ngươi cho người thăm dò vị trí cụ thể của hắn, ta tập kết các thành viên đêm nay hành động.” Thanh Phong nhìn về Ly U nghiêm mặt nói ra.

“Được!”



Ăn uống no say về sau, Nhất Minh cảm thụ ngày một nay không khỏi trong lòng một trận vui sướng!

Hắn nhìn về phía bảng tâm tình thật tốt.

Tính danh: Nhất Minh

Tu vi: Luyện thể trung kỳ

Chủng tộc: Nhân tộc

Thế lực: Quang Minh Điện

Thể chất: Hồng Thiên Bá Thể (10%)

Công pháp:

Thôi Tâm Chưởng (60%) (có thể tăng lên)



Tôi thể quyết (tầng 5) (có thể tăng lên)

Linh điểm: 83

"Linh điểm +61 điểm!"

“Nếu có thể ở nơi này lịch luyện e rằng tu vi của ta sẽ tăng lên chóng mặt!” Nhất Minh trong lòng cảm khái một tiếng.

Tính ra trong trận chiến vừa rồi Nhất Minh chỉ cảm thấy có hai con hầu tử thuộc về tu vi tam trọng, còn lại đa phần đều là tu vi nhất, nhị trọng, đều bị một quyền của hắn oanh sát tại chỗ.

“Nếu có nhiều con tam trọng tiến lên chịu c·hết thì tốt quá!” Nhất Minh không khỏi cảm thấy đáng tiếc, đám hầu tử này vì sao lại yếu kém như vậy đâu? Nghĩ nghĩ như thế, hắn lắc đầu bật cười.

Lúc này, hắn nhìn xung quanh một vòng, cảm thấy không có vấn đề gì, liền tọa hạ nhắm mắt ngưng thần chuẩn bị xung kích Tôi Thể Quyết tầng tiếp theo.

Theo tâm niệm vừa động.

Linh điểm lập tức khấu trừ 30 điểm.

Một dòng nước ấm lan tỏa toàn thân hắn.



Nắm bắt thời cơ, Nhất Minh liền ngay lập tức vận chuyển linh lực toàn thân du tẩu, nhưng không có cản trở nguồn năng lượng này ý tứ, mặc kệ cho dòng nước ấm này lan tỏa toàn thân của mình.

Sau một vòng du tẩu.

Dòng nước ấm bỗng nhiên bạo phát!

Từng nơi được dòng nước ấm chảy qua đều không ngừng nhận xung kích kiệt liệt, khiến cho các tế bào trong cơ thể không ngừng phát sinh biến hóa.

Nhất Minh lúc này cả người không ngừng đỏ lên, xung quanh toát ra từng luồng hơi nóng, ẩn ẩn có khói không ngừng bốc lên, bởi vì đây không phải là lần đầu tiên hắn làm việc này, cho nên cũng xe nhẹ đường quen.

Cắn răng chịu đựng!

Lại nói, lần đầu tiên hắn dùng bảng tấn thăng cảnh giới, lúc đó Nhất Minh không hề có kinh nghiệm, hắn không biết sẽ nhận trùng kích to lớn như vậy, từ lần đó xém q·ua đ·ời về sau, hắn liền cẩn thận trong lúc dùng bảng tấn thăng.

Vì bảng không giống với các võ giả bình thường tu luyện.

Võ giả tu luyện bình thường sẽ trải qua tự thân tích lũy, đến khi đạt thành tự nhiên nước chảy thành sông thành công đột phá, còn hắn, tự thân không cần tích lũy, chỉ cần có đủ Linh điểm, liền có thể tiến hành đột phá.

Nhưng trong quá trình này, cơ thể sẽ chịu đựng rèn luyện của lực lượng thần bí!

Một cái là trãi qua tự thân tích lũy sẽ không quá đau đớn.

Một cái là bản thân phải trải qua lực lượng rèn luyện mới có khả năng trùng kích cảnh giới.



Làm không tốt, có thể q·ua đ·ời tại chỗ!

Cho nên nói, hiện tại thân thể Nhất Minh đã không có bất kỳ nội thương nào, bản thân chỉ có một vài v·ết t·hương ngoài da do đám hầu tử gây ra trong quá trình chiến đấu mà thôi.

Việc hắn trùng kích Tôi Thể Quyết tầng 6 là không thành vấn đề, chỉ cần để cho nhục thân chịu rèn luyện, sau khi hoàn thành liền có khả năng đột phá.

Nhiệt khí bốc lên, linh lực chảy xuôi, toàn thân xương cốt vang lên từng trận răng rắc thanh âm, Nhất Minh cảm nhận được, lực lượng bên trong có thể mình cường đại hơn trước rất nhiều, nếu hiện tại đánh với Hầu Tôn một trận mà nói, hắn có cảm giác chính mình có thể trực diện mang Hầu Tôn đè xuống đất ma sát.

Vẫn là Luyện Thể trung kỳ!

Nhưng Tôi thể quyết đã thành công bước vào tầng thứ 6, cơ bắp, xương cốt, da thịt đều trở nên rắn chắc hơn trước rất nhiều, nhưng kỳ lạ là bản thân chính mình lại không có trở nên cao to vạm vỡ.

Hắn tiếp tục nhắm mắt lại, chuẩn bị trùng kích tầng tiếp theo Tôi Thể Quyết, dù sao Linh điểm vẫn còn 53 điểm, đủ để bản thân tấn thăng tầng tiếp theo.

Tâm niệm vừa động.

Linh điểm khấu trừ 35 điểm.



Theo thời gian dần dần trôi qua Nhất Minh cũng hoàn tất đột phá Tôi Thể Quyết tầng thứ 7!

Hắn nhìn về phía bảng.

Tính danh: Nhất Minh

Tu vi: Luyện thể trung kỳ

Chủng tộc: Nhân tộc

Thế lực: Quang Minh Điện

Thể chất: Hồng Thiên Bá Thể (10%)

Công pháp:

Thôi Tâm Chưởng (61%) (có thể tăng lên)

Tôi thể quyết (tầng 7)

Linh điểm: 18

“Vẫn là Luyện Thể trung kỳ, tu vi vẫn không hề có một chút biến hoá nào." Nhất Minh không khỏi lắc đầu, thở dài một hơi, mặc dù tu vi không có thay đổi, nhưng lực lượng lại tăng lên rất nhiều.

Hắn hiện tại vừa mới đột phá hai tầng Tôi Thể Quyết, khiến cơ thể phát ra lực lượng có vẻ chưa quen cho lắm, liền lập tức chìm đắm tâm thần, linh lực không ngừng vận chuyển đi vào các kinh mạch, cảm thụ dòng chảy linh lực, bình ổn cảnh giới!

Không biết qua bao lâu.

Nhất Minh khóe miệng nhếch lên một cái: “Nếu đã tới rồi tại sao không ra gặp một lần?”