Nhục Thân Thành Thánh

Chương 3: Khai 7 mạch, ta mạnh như vậy?



Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Thiên bảng xuất thế khiến không ít thế lực không khỏi tò mò lai lịch.

Nếu như nói, Thiên bảng là do một thế lực nào đó gây nên, đ·ánh c·hết họ cũng không tin.

Đơn giản vì hiện tượng trước mắt không thể không chấn kinh.

Phải biết, tu sĩ độ Thần Quân thiên kiếp cũng không có to lớn như vậy. Mà cảnh tượng trước mắt ngập trời lôi vân, hư không xé rách, đây là bực nào sức mạnh mới có thể làm được như thế này!

Chỉ có thể quy cho "thiên địa ý chí" gây ra mà thôi.

Mối thiên địa đều có ý chí riêng của mình, chẳng qua là “ý chí” có thức tỉnh hay không mà thôi.

Thông thường mà nói, ý chí thường sẽ ngủ say, nhưng dị tượng ngày hôm nay đã cho thấy, ý chí thức tỉnh a!

Trung vực - trong Thiên Điện

“Thiên bảng? lần đầu tiên ta thấy có chuyện này xảy ra.

Từ trước tới giờ, nhân tộc cùng linh tộc tranh đoạt không ngừng, nay Thiên bảng xuất thế, e rằng “ý chí” có biến a!”

Một lão giả cao cao tại thượng ngồi tại chủ vị nhìn về phía thiên bảng nói ra

“Lần này Tiềm Long bảng hiện thế, còn kèm thêm ban thưởng, đây là “ý chí” muốn làm gì? từ xưa đến nay, ta lần đầu tiên thấy “ý chí” lộ diện trước mặt mọi người như vậy a!”

“Đúng a, xưa nay ai cũng ẩn ẩn cảm thấy “ý chí” tồn tại, nhưng chúng ta thực sự không hiểu rõ về nó. Cử động lần này chắc hẳn muốn những hạt giống tốt xuất hiện, nếu không, thì không lý nào “ý chí” lại làm ra cử động như vậy”.

“Nghe nói, Tư Không thần quân có đứa cháu tư chất không tệ, hẳn là sẽ lọt vào năm vị trí đầu, e rằng lần ban thưởng này sẽ không ít a.” một trung niên nhìn về phía lão giả đối diện chắp tay cười cười, nói.

“Haha, Bạch Dương thần quân quá lời, khuyển tử mặc dù có chút thiên tư, nhưng bản tính cần phải hảo hảo giáo huấn nhiều hơn mới được.” lão quả vuốt râu nhìn về phía trung niên, cười nói

Có trung niên, lão giả bên dưới nhao nhao nghị luận thao thao bất tuyệt.

Đông Hỏa Vực, Hỏa phủ bên trong.



“Phụ thân, cái kia Tiềm Long bảng có ban thưởng là thật sao?” Linh Hiên trịnh trọng đối với Linh Bá nói ra.

Một trung niên toàn thân khí tức nội liễm, nhưng không cách nào che giấu được bá khí tỏa ra, lắc lắc đầu nói: “Không biết, bất quá nhìn cái kia đầy trời kim quang, chắc hẳn cũng không phải không có khả năng.”

Đông Vực, Thiên vũ môn

“Hải nhi, thiên kiêu kia bảng, ngươi có lòng tin có thể đăng lâm bao nhiêu a ?”

“Gia gia, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, hài nhi tư chất bình thường, nếu có thể đăng lâm hai mươi vị trí đầu, hẳn là không thành vấn đề.” Thiên Đức Hải lắc lắc đầu, nói.

“Ha ha ha, ngươi có thể hiểu được đạo lý như vầy, Thiên Thanh ta rất là yên tâm a!”

Đông vực, Bách Hoa Tông

“Vân Hi sư đệ, ta thấy Tiềm Long Bảng lần này đệ đăng lâm bảng danh sách trước mười có lẽ không có vấn đề gì” một thanh niên vỗ vỗ bờ vai

“Đa tạ sư huynh nói đùa, thế gian thiên kiêu sao mà nhiều, đệ không có nắm chắc tiến vào trước mười, ngược lại sư huynh vừa 31 tuổi, nếu bảng xuất hiện sớm hơn 1 năm sư huynh chắc hẳn sẽ đăng lâm bảng!” Vân Hi nhìn về phía trung niên, cười nói

“Haha, đệ cũng đừng có tự ti như vậy, làm người, ai chẳng có một chút mơ mộng chứ.”



Ngay tại các thế lực đang nghị luận ầm ĩ, một bảng danh sách màu hoàng kim có thứ tự trãi dài từ 1 đến 100 vô cùng chói sáng.

Sau đó trong cõi u minh truyền đến tin tức, Tiềm Long bảng một ngày sau sẽ chính thức khai bảng.

Tin tức này khiến các thế lực vô cùng sục sôi, người người đều đang mong chờ khai bảng để xem đệ tử trong môn có ai đăng lâm bảng hay không?

Còn phần thưởng sẽ như thế nào?

Nhìn thanh thế kiểu này, chắc hẳn phần thưởng sẽ không kém!

Ngay tại các thế lực xôn xao thời điểm, Nhất Minh đã rời khỏi tông môn, trước khi đi, Nhất Minh nhận được tông môn phúc lợi.

5 viên khai mạch đan

5 khối hạ phẩm linh thạch



1 quyển Tôi thể quyết

So sánh với các tông môn tại Đông vực, Quang Minh Điện được xem là bát lưu tông môn, nếu tông chủ thành công trùng kích Thần Cảnh mà nói, tông môn ngay lập tức sẽ được tiến cấp thành thất lưu.

Cho nên, hiện tại đãi ngộ của tông môn đối với các đệ tử không cao, thường các đệ tử sẽ lập đội cùng nhau, đồng hành ra ngoài lịch luyện săn g·iết yêu thú để đổi lấy đan dược cùng linh thạch.

5 viên khai mạch đan, 5 viên hạ phẩm linh thạch!

Nhất Minh nhìn mấy viên đan dược cùng linh thạch cũng không khỏi cảm khái, đây là lần đầu tiên hắn được nhận tông môn đãi ngộ nha.

Nhưng mà,

Thiệt là nghèo quá a!

Bình phục lại tâm thần, Nhất Minh tiếp tục hướng về phía bắc đông vực, tiến về Thương Minh Thành.

Thương Minh Thành là một tòa thành trì hội tụ rất nhiều võ giả cùng phù chiếu, các sư huynh nói đến đó có thể thu thập tin tức, nhận nhiệm vụ săn g·iết yêu thú, mua bán các loại..

Nghe có vẻ rất phồn hoa và náo nhiệt, khiến Nhất Minh trong nội tâm muốn bay!

Hắn tới nơi này đã lâu, nhưng chỉ đi vòng vòng xung quanh tông môn phạm vi mà thôi, không dám tự mình tiến xa thêm vì tu vi không đủ a.

Không nói yêu thú, xung quanh thỉnh thoảng còn có Linh tộc rình rập, c·ướp b·óc, săn g·iết nhân tộc, cho nên các sư huynh, sư tỷ không cho ra ngoài!

Bây giờ, bước đầu tiên là đến Thương Minh Thành, trước tiên tìm cách thu thập linh thạch nâng cao tu vi, hiện tại mới mở lục mạch mà thôi, còn cách bát mạch không xa.

Nghĩ nghĩ, Nhất Minh nhìn xung quanh một hồi. Tiếp tục đi về phía trước khoảng mười dặm, tìm một nơi thoáng mát trống trải ngồi xuống nghỉ ngơi.

Ngồi bên dưới gốc cây cổ thụ, Nhất Minh kiểm tra xung quanh phạm vi một lần, cảm thấy không có gì nguy hiểm, liền lấy ra 5 viên khai mạch đan.

Nhất Minh ngồi xếp bằng, tĩnh khí, ngưng thần, giờ khắc này đối với hắn vô cùng trọng đại, đây là lần đầu tiên hắn tu luyện, nên không khỏi mong chờ cảm giác.

Viên thứ nhất đan dược vào bụng.

Linh khí vận chuyển, bắt đầu hấp thu từ nhất mạch, luân chuyển đến nhị mạch, tam mạch cho đến lục mạch. Từ trước tới giờ, hắn vẫn luôn luân chuyển một chu thiên trải qua lục mạch, giờ làm lại như vậy tựa như xe nhẹ đường quen, không hề có một chút trở ngại nào.

Linh khí thuận lợi xuyên qua lục mạch, chầm chậm chảy xuôi như dòng suối nhỏ, theo Nhất Minh vận công, dòng suối nhỏ luân chuyển không ngừng bắt đầu tăng tốc tuần hoàn qua lại 1 chu thiên, 2 chu thiên…

Thẳng đến một cái cực hạn, Nhất Minh cảm thấy toàn thân chấn động, 1 dòng nước ấm trãi dài bên trong cơ thể, kết hợp với dòng suối nhỏ dung hòa vào nhau, tựa như nước chảy thành sông, đơn giản vô cùng.

Thất mạch, thành.

Không đợi Nhất Minh vui vẻ, tiếp tục ăn vào viên thứ hai đan dược.

Lần này, Nhất Minh tiếp tục vận chuyển linh lực, không được ba vòng chu thiên, đan dược liền bị hấp thu hoàn toàn.

Nhanh như vậy!

Viên thứ ba, bốn năm cũng y như thế!

Ba viên đan dược chỉ giúp thất mạch của hắn tích trữ không đến hai thành linh lực.

Đây là có chuyện gì?

Chẳng lẽ nói, ta cần một lượng lớn khai mạch đan mới đột phá bát mạch?

Còn nữa, thường thường các sư huynh sư tỷ muốn hấp thu một viên khai mạch đan, cần chí ít một canh giờ mới tiêu hóa hết dược lực, theo như các trưởng lão nói, năm viên khai mạch đan hẳn là đủ để khiến ta đột phá bát mạch, tiến vào Khai Nguyên Cảnh đỉnh phong!.

Giờ đây, ngay cả cái rắm cũng không vào được.

Nghĩ tới nghĩ lui, hắn cũng không biết vấn đề nằm ở chỗ nào.

Mặc kệ nó, nghĩ nhiều cũng vô dụng.

Tranh thủ lên đường đến Thương Minh Thành, với tu vi của ta hiện tại, muốn qua đêm ở giữa đường thế này có vẻ không ổn cho lắm.

Tiếp tục lên đường.



Nửa ngày sau,

“Vượt qua Hắc Phong Lĩnh này nữa, là có thể đến Thương Minh Thành rồi!” Nhất Minh nhìn ngọn núi trước mắt, thì thào nói.

Rốt cuộc đã tới!



Đi lên núi không bao lâu, liền nghe phía trước có âm thanh chiến đấu.

Nhất Minh thần sắc tò mò, tựa như nai con mới đẻ không sợ cọp đồng dạng, lập tức chạy đến gần, xem xem là ai ở đây chiến đấu.

Trốn vào bụi cây to, Nhất Minh nhìn về phía trước, đây là một cô nương tầm 16 17 tuổi, tướng mạo xinh đẹp, mặc một thân hồng y, tay cầm thanh kiếm có vẻ đắt tiền đang cùng một đám hắc y nhân chém g·iết.

Đi cùng cô nương này là một thanh niên tướng mạo không tệ, thân khoác bạch y trông không giống hộ vệ, cả hai đang bị vây công bởi một đám hắc y võ giả.

Nhất Minh nhíu mày, ân oán cá nhân sao?

Đang lúc Nhất Minh suy nghĩ thời điểm, liền có hắc y lên tiếng: “Mau mau bắt bọn chúng lại, đừng gây tổn thương cô nương kia, còn người kế bên, có thể g·iết”

Thanh niên bạch y cùng hồng y nữ tử chống trả kịch liệt, liên tục là những thanh âm “đinh đinh đương đương” của binh khí v·a c·hạm không dứt.

Keng keng

Vụt~~

Ngay lúc này, một tiếng xé gió lướt nhanh mà đến, bạch y nam tử nhìn lại liền thấy một hắc y nhân tay phải cầm đao, một đao từ trên cao hướng về thân hình của nữ tử mà tới.

Bạch y nam tử sắc mặt đại biến, thân hình ngay lập tức chạy đến người nữ tử, một kiếm chống đỡ đao mang.

Keng

m thanh binh khí đứt gãy, lưỡi đao tiếp tục bổ xuống trúng vào vai nam tử, khiến hắn không khỏi kêu to một tiếng, một chân quỳ gối xuống đất, hai tay không ngừng chống đỡ thanh đao.

Nữ tử quay người nhìn lại, sắc mặt lập tức đại biến!

“Ca ca”

Hồng y nữ tử trong lòng hoảng thành một nhóm, kiếm trong tay lập tức đâm tới hắc y nhân, khiến hắn không khỏi lùi lại tránh né, nếu không, bạch y nam tử ắt phải c·hết không nghi ngờ!

“Ta đoạn hậu, muội lập tức chạy mau!” bạch y nam tử hai mắt đỏ ngầu một mảnh, cắn răng quát khẽ một cái!

“Không!” hồng y nữ tử nhìn ca ca trước mắt trong lòng hối hận không thôi!

Nếu biết xảy ra nhiều chuyện như vậy, cho dù c·hết nàng cũng không dám rời nhà nửa bước, bây giờ thì tốt rồi, cả hai người đều bị trúng độc thủ của kẻ địch, chỉ sợ rằng, hôm nay thoát không khỏi c·ái c·hết!

Bọn hắc y nhân tổng có 7 người, ai nấy đều tu vi cao không lường được.

Nhất Minh không biết bọn họ là đang cảnh giới gì, tôi thể nhị trọng? hay là tam trọng?

“Bốn người các ngươi lập tức g·iết hắn, ba người theo ta khống chế cô ta lại, nữ tử Hoàng gia, haha, hôm nay chúng ta kiếm bộn ” một hắc y nhân vừa phân phó đồng bọn vừa nở nụ cười gian xảo vô cùng.

Nghe xong, một đám người quay quanh cả hai chuẩn bị động thủ thì nghe một thanh âm “răng rắc” của cành cây bị gãy từ bên cạnh truyền tới!

“Con mẹ nó, không phải đen thế chứ!”

Nhất Minh mặt đen như đáy nồi, hắn thấy tình hình là hai người này hẳn là sẽ q·ua đ·ời tại chỗ, cho nên hắn vừa định rút lui, chọn một con đường khác xuống núi.

Nhưng tạo hóa trêu ngươi a!

“Là ai” một hắn y nhân quát lớn một tiếng,”hai người các ngươi qua kia xem một chút”.

Lập tức có hai tên hắc y nhân nhanh chóng tiến về phía Nhất Minh.

Nhìn thấy thiếu niên trước mắt, hai tên hắc y nhân cười lạnh không thôi.

Khai nguyên cảnh hậu kì!

Hai hắc y nhân không mưu mà hợp, không cần nói bất cứ lời nào liền ngay lập tức hướng về phía Nhất Minh một kiếm chém tới.

Không còn cách nào, một lời cũng chưa chào hỏi, liền lập tức lao lên một bộ thề không c·hết không lấy tiền bộ dáng.

Nhất Minh trong đầu ong ong không ngừng.

“Không lẽ xuất sư thất bại hay sao!”

“Không nên ah!”

Nhìn thấy hai tên hắc y nhân hướng về phía mình lao tới, Nhất Minh cũng không chờ cái gì, lập tức tay nắm thành quyền, linh lực vận chuyển một vòng lại một vòng chu thiên, hình thành năng lượng truyền vào cánh tay và bắp chân.



Đùng!

Hai chân dẫm một cái, thân hình lập tức lao về một hắc y nhân trước mặt, một quyền đấm ra, không có bất kỳ linh lực ba động nào.

Hắc y nhân nhìn thấy một màn này không khỏi nhếch miệng cười khẽ, một kiếm ung dung đâm tới, trong miệng hô to một tiếng!

“C·hết”

Quyền và kiếm sắp chạm nhau thời điểm, Nhất Minh trong lòng không khỏi đắng chát!

“Con mẹ nó, kiểu này tay ta phải bị xuyên thủng mất”.

Nhưng mà, tên đã lên dây cung, không thể vãn hồi!

“Thà một phút huy hoàng, còn hơn ngàn năm tăm tối!”

Nhất Minh lập tức truyền một phần linh lực vào tay còn lại, một chưởng vỗ ra bên trái, lập tức, cơ thể tựa như bị mất cân bằng đồng dạng, thân hình lệch sang một bên.

Kiếm trượt!

Hắc y nhân không khỏi bất ngờ!

“Còn có thẻ chơi như vậy?”

Mắt nhìn thấy thanh kiếm của mình thế mà đâm trượt!

Hắc y nhân đầu óc đóng băng!

Quyền tới!

“Không sao, hắn chỉ mới khai nguyên cảnh, không thể tổn thương ta được, chờ quyền này qua đi hắn phải c·hết không nghi ngờ” hắc y nhân trong lòng thầm nghĩ.

Nắm tay của Nhất Minh bỗng dưng có một màu lam quang lóe sáng một cái!

Một tiếng ầm vang v·a c·hạm kèm theo xương cốt chấn vỡ “răng rắc” vang lên.

Một quyền toàn lực rơi xuống trên người hắc y nhân, khiến hắn toàn thân xương cốt đứt gãy, bay thẳng về sau, thân hình lập tức in thẳng trên thân cây, khiến đám người nhất thời ngơ ngẩn.

Một màn này khiến đầu óc hắc y nhân còn lại toàn bộ đứng máy!

Đầu hắn ong ong~~

Chuyện gì xảy ra?

Toàn bộ hắc y nhân còn lại thấy một màn này không khỏi động dung, một màn “người bay lên cây” khiến bọn họ toàn bộ đều hướng sang phương hướng này nhìn lại.

Chỉ lấy một thiếu niên tầm 13 14 tuổi, toàn thân bạch bào, tóc buộc cao, mái trước tung bay một bên, tay nắm thành quyền, tư thế cú đấm vẫn chưa thu hồi.

Tên hắc y nhân lập tức phản ứng lại!

“Rút”

Hắn không nói hai lời liền quay đầu phi thẳng vào trong núi sâu, các hắc y nhân khác cũng bừng tỉnh đại ngộ!

“Con mẹ nó, ta cũng chưa từng khiến đồng đội bay cao bay xa như thế a!”

“Thằng nhóc này cảnh giới sâu không lường được, mau chạy!”

“Rút nhanh a~~”

Không đến mười hơi thời gian, toàn bộ hắc y nhân đều trốn không còn một mảnh!

“Ta mạnh như vậy?”

Nhất Minh nhìn về phía tay của mình nắm đấm nắm chặt, thần sắc nghi hoặc vô cùng, nhìn về phía bảng:

Tính danh: Nhất Minh

Chủng tộc: Nhân tộc

Thế lực: Quang Minh Điện

Thể chất: Hồng Thiên Bá Thể (0%)

Công pháp: Thôi tâm chưởng(5%)

Linh điểm: 2

P/s: Cảm ơn mọi người!

Donate VCB:0741000639142.