Nhục Thân Thành Thánh

Chương 30: Đúc Thân Đan



Chương 30: Đúc Thân Đan

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

Nửa ngày trôi qua, hầu như võ giả gần đây điều biết được tin tức Nhất Minh sẽ tiến hành khiêu chiến vượt cấp, vì lẽ đó có không ít gia tộc, tông môn, tán tu, bình dân điều đến đây tiến hành đặt cược.

Toàn bộ lôi đài đều náo nhiệt hẳn lên, khiến xung quanh giờ khắc này không còn chỗ trống.

Thậm chí còn có lão giả mang rượu trong tửu quán nhà mình chạy đến lôi đài reo hò không dứt, thanh âm mời chào khắp nơi, rất là đông đúc.

“Ngươi nói xem tên Long Ngạo này là ai a? Lại có thể vượt qua tầng 9-2 nhanh như vậy? Ngươi nói xem hắn có thể vượt qua tầng 9-3 không?”

“Ta cũng chưa từng nghe qua cái tên này, e rằng đây là đệ tử của một đỉnh cấp tông môn, nếu không làm sao có thể trong thời gian ngắn liền chiến thắng tầng 9-2!”

“Thật đáng tiếc, tên này lại không công khai chiến đấu, nếu không thì chúng ta liền có thể quan sát công pháp mà hắn sử dụng, cũng có thể suy đoán một hai.”

“Huynh đài nói không sai, mặc kệ hắn là tông môn nào, chúng ta chỉ cần chú ý trận khiêu chiến kế tiếp liền có thể, hy vọng tên tiểu tử Nhất Minh này không làm cho ta thất vọng.” trung niên khoanh tay lắc lắc đầu, mặt đầy vẻ lo lắng nói.

“Hắc hắc! thì ra huynh đài cũng đặt cược tên tiểu tử này thắng à, xem ra ta cũng không cô đơn a.”

Liên tiếp là những thanh âm trò chuyện rất là huyên náo, khiến toàn bộ lôi đài đều sôi nổi vô cùng.

Cũng không trách được, rất ít khi có võ giả tiến vào Tử Đấu Đài để khiêu chiến vượt cấp, bởi vì một khi tiến vào nơi này, là sẽ không được nhận thua, thắng thì không sao, nhưng nếu thua, kết cục như thế nào thì không cần phải nói.

Đa phần các tu sĩ tôi thể cảnh chỉ đơn thuần dựa vào lực lượng cơ thể, cho nên không cách nào vượt cấp chiến đấu cho được, trừ khi có được công pháp đỉnh cấp, nếu không thì việc khiêu chiến vượt cấp là gần như là không thể xảy ra.

Chính vì điều này mà hiện tại có rất nhiều võ giả tụ tập lại đây, đơn thuần là trận đánh cược này có thể khiến người ta kiếm một bút tiền tài không nhỏ.

Một lát sau, tin tức một võ giả trong tử đấu đài chiến thắng hai con khôi lỗi cùng cấp vây công, đã lan truyền ra khắp phía tây Thương Minh Thành.

Điều này khiến không ít tông môn để mắt tới, bọn hắn muốn làm gì thì không ai biết được rồi.

Tin tức này vừa ra đã khiến cho đám người tại lôi đài xôn xao một trận, bọn hắn rất muốn biết tên võ giả này có tiếp tục khiêu chiến tầng 9-3 hay không, để mọi người thất vọng là, hắn không có tiếp tục khiêu chiến mà thoái lui ra bên ngoài.

Đối với những điều này, Nhất Minh không hề quan tâm tới, ngay khi tên Long Ngạo kia thoái lui ra một sát na, Nhất Minh đã bắt đầu cấu kết tâm thần với bia đá, thân hình liền ngay tại chỗ biến mất không thấy.

Tại giữa dòng người đông đúc thế này, một tên võ giả biến mất cũng không phải chuyện lạ gì, cho nên cũng không có hấp dẫn sự chú ý của người khác.

Nhưng để mọi người chú ý là, tại trên một phiến đá cao mười trượng, rộng hai mươi trượng, liền có một hàng chữ hiện ra.

Theo tin tức hiện ra lần lượt là Tính Danh Nhất Minh, Tu Vi Tôi Thể thất trọng, và cuối cùng là Tầng Khiêu Chiến.

Nhìn thấy bia đá hiển thị cái tên Nhất Minh, rất nhiều võ giả bắt đầu tụ tập trở lại, ánh mắt bắt đầu chăm chú theo dõi, thậm chí còn có võ giả bày ra bàn ghế ngồi xuống, trong tay có rượu, trên bàn có mồi, chậm rãi nhắm nuốt…

Giờ khắc này, trước mặt Nhất Minh chính là một mảnh không gian đen kịt không hề thấy điểm cuối, ngay lúc hắn đang nghi hoặc thời điểm, một thanh âm tại trong đầu của hắn vang lên.

“Tử Đấu Đài tầng 1-1, bắt đầu khai chiến.”

Không gian trước mắt đột nhiên chấn động một cái, liền có một thanh niên cùng bản thân giống nhau như đúc, xuất hiện trước mắt.

Nhìn tên võ giả trước mắt, Nhất Minh liền không khỏi giật mình một cái, nhưng rất nhanh liền bình phục lại tâm thần, nhìn về khôi lỗi.

Tôi thể nhất trọng!



Bất quá, hắn cũng không nghĩ nhiều, lập tức chính là một quyền hướng về khôi lỗi đập tới.

Nhìn khôi lỗi trước mắt yếu không chịu nổi, với loại tu vi như thế này, ngay cả khả năng phản ứng trước một quyền của hắn cũng không có, nói chi là làm ra phản kích.

Quả nhiên, một quyền đánh tới, khôi lỗi không có bất kỳ phản ứng nào, liền bị một liền oanh sát tại chỗ.

“Khiêu chiến thành công!”

“Ban thưởng một khối hạ phẩm linh thạch.”

“Một khắc đồng hồ về sau liền tiến hành lần thứ hai thử thách, mời người khiêu chiến chuẩn bị sẵn sàng!”

Trong không gian lại truyền đến thanh âm kia một lần nữa, Nhất Minh liền đem khối linh thạch thu thập trong nhẫn trữ vật.

Đối với ban thưởng khi thông qua những lần khiêu chiến như thế này, hắn cũng được nghe nói qua, bây giờ nhận lấy ban thưởng, để trong lòng hắn ẩn ẩn có chút chờ mong, không biết ở những tầng cao hơn sẽ ban thưởng thứ gì đây.

Một khắc trôi qua, liền có hai đoàn ánh sáng từ trên cao rơi xuống, hóa thành hai thân ảnh giống bản thân y như đúc, cẩn thận cảm thụ một phen, hai con khôi lỗi này vẫn không có thay đổi tu vi, chỉ là nhiều hơn một con mà thôi.

Nhất Minh cũng không có ngạc nhiên nhiều bao nhiêu, thân hình thoắt một cái, hướng về một khôi lỗi một quyền đấm ra.

Không có gì bất ngờ, một con khôi lỗi liền bị một quyền oanh sát tại chỗ, một con còn lại vẫn kịp làm ra phản ứng, thân hình vừa chuẩn bị động thủ thì ngay lập tức bị hắn oanh sát không còn.

Giải quyết nhanh gọn lẹ, Nhất Minh lại nghe được thanh âm quen thuộc kia, lần này ban thưởng cũng là một khối hạ phẩm linh thạch, rất nhanh liền thu cất đi vào, lẳng lặng chờ đợi.



Tiên Vũ Lâu, tại bên trong một gian phòng, hai thân ảnh đang ngồi đối diện nhau.

Bên trái là một nữ tử xinh đẹp, khuôn mặt mỹ lệ xinh đẹp dị thường chính là nữ tử trước đó đã gặp Nhất Minh trong gian phòng đặt cược.

Còn lại là một trung niên nhân, thân khoác cẩm bào, một thân khí thế hoàn toàn thu liễm, từ bên ngoài nhìn vào e rằng nhầm tưởng đây chỉ là một phàm nhân!

“Sư huynh có vẻ rất xem trọng vị thiếu niên kia thì phải?” thanh âm nhẹ nhàng của nữ tử ngồi đối diện vang lên, nàng đưa đôi mắt to tròn nhìn về phía trung niên đối diện, khẽ cười hỏi.

Một trung niên nam tử cầm trong tay chén trà, chậm rãi thổi nhẹ, nhấp nhẹ một miếng, ánh mắt nhìn về nữ tử đối diện mang theo một tia ý cười, bàn tay chậm rãi đặt chén trà lại trên bàn, chậm rãi nói.

”Thiếu niên này dù sao cũng được Thiên bảng chiếu cố, nếu hắn có thể thành công thắng cược lần này, nói rõ nội tình và tiềm lực của hắn không phải bình thường, đáng giá chúng ta giao hảo một phen.”

“Còn nếu không phải, chúng ta cũng không mất cái gì, chuyện mua bán lời như thế tại sao không làm?”

Niếp An nghe vậy liền nhíu chặt đôi mày, ngữ khí có chút ngưng trọng nói: ”Sư huynh hẳn là tinh tường, theo như tình báo chúng ta thu thập được, lần này có không ít thế lực âm thầm nhúng tay vào, nếu chúng ta xen vào chuyện này, liệu có đắc tội với bọn họ hay không?”

“Không cần lo lắng.” trung niên nghe vậy liền bật cười lắc đầu, ”Nếu như hắn thắng cược, chúng ta bán hắn một nhân tình, đối với tương lai sau này, hẳn là không phải chuyện xấu.”

“Dù sao thì “đưa than sưởi ấm” so với “dệt hoa trên gấm” lúc nào cũng khó khăn hơn nhiều, gieo một cái nhân tình, sau này nếu hắn thật sự nhất phi trùng thiên, đối với chúng ta chỉ có chỗ tốt!”

“Làm việc, nên nhìn xa một chút!”

“Ra tay giúp hắn bây giờ, đối với chúng ta cũng không có tổn thất gì, đám người kia cũng không dám trắng trợn tuyên dương việc này, Thiên Điện bên kia cũng không phải ăn chay, cho nên muội cứ yên tâm là được.”

Niếp An nghe vậy cũng không còn nói thêm cái gì: ”Nếu vậy, muội sẽ chuẩn bị an bài.”





“Ầm ầm”

Trong không gian đấu trường vang lên từng tiếng rung động, ba cái Tôi Thể lục trọng ngay tại liên hợp t·ấn c·ông.

Chỉ là những công kích này rơi vào trên người của hắn cũng không làm nên tác dụng gì, toàn bộ đều bị hắn ngăn cản trở lại, muốn đột phá phòng ngự của hắn quả thật là không có khả năng.

Trường đao trong tay đang liên tục bay múa, mỗi đao rơi trên người khôi lỗi đều phát ra thanh âm “leng keng” tựa như đang đánh vào đống sắt vậy.

“Thật cứng!”

“Xem ra chỉ với đao pháp hiện giờ không cách nào đột phá phòng ngự của bọn khôi lỗi này!” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng.

Với phẩm chất của trường đao này, hắn chỉ có thể sử dụng năm thành linh lực mà thôi, một khi gia trì linh lực lên trường đao quá nhiều, thanh đao này sẽ không cách nào chịu nổi, lập tức phá toái.

Đối với điều này, hắn quả thật là không có cách nào, bản thân thanh đao này chính là v·ũ k·hí mà hắn nhặt được, mà hàng nhặt, làm gì có thứ đồ nào ngon đâu chứ.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bằng tu vi của hắn bây giờ, chỉ cần dùng năm thành linh lực cũng có thể cùng với ba con khôi lỗi này đánh không trên không dưới, sở dĩ hắn không tung toàn lực là vì không cần thiết phải thế.

Bản thân hắn mặc dù có khả năng dùng từng quyền oanh sát những con khôi lỗi này, nhưng hắn cũng muốn luyện tập thêm đao pháp, bởi vì thân thể của tôi thể cảnh là có cực hạn.

Mặc dù với phẩm cấp binh khí như thế này sẽ không bằng nhục thân của hắn, nhưng nếu đổi một thanh binh khí có phẩm chất cao hơn, bản thân hắn e rằng không cách nào đưa thân mình đối kháng trực tiếp cho được, điều này so với t·ự s·át cũng không khác bao nhiêu.

Minh bạch những điều này, Nhất Minh cảm thấy chính mình cần phải có thêm thủ đoạn để phòng thân, cũng không thể nào dựa vào thân thể cứ thế mà lao vào địch nhân đi?

Bản thân hắn thì không có đao pháp, nhưng chiêu thức hắn học vẫn có thể vận dụng khi cầm đao.

Huyết Chiến Bát Phương!

Đây là một thức võ kỹ lấy tự thân lực lượng đột phá vòng vây vô cùng hữu hiệu, nếu có thể đạt đến cảnh giới cao hơn, liền có thể phát huy ra uy lực trong phạm vi rộng lớn, khiến địch nhân không cách nào tránh thoát.

Nhưng với cảnh giới hiện tại, Nhất Minh chỉ có thể tác động đến năm trượng phạm vi xung quanh mà thôi, mặc dù là vậy, để đối đầu với đám khôi lỗi cận chiến này, hoàn toàn dư xài.

Gần nửa canh giờ trôi qua, cảm thấy thời gian chơi đùa không sai biệt lắm, Nhất Minh cuối cùng cũng quyết định dùng tự thân lực lượng, từng quyền hạ xuống.

Mỗi một quyền rơi vào trên người của khôi lỗi đều mang theo lực lượng khổng lồ, thân thể của khôi lỗi không cách nào tiếp nhận cho được, lần lượt vỡ vụn, vượt qua tầng sáu.

Mỗi lượt khiêu chiến trong thời gian giới hạn là nửa canh giờ, nếu trong thời gian này không thể hoàn thành khiêu chiến, liền xem như thất bại, vì lẽ đó mà hắn có thời gian luyện đao, đợi đến thời khắc cuối cùng mới thật sự ra tay.

Theo khôi lỗi vẫn lạc, hắn cứ nghĩ ban thưởng cũng không có khác biệt gì, cũng là một khối linh thạch cơ chứ, nhưng không ngờ lần này lại có thêm một viên đan dược tặng kèm đi theo, điều này khiến hai mắt của Nhất Minh có chút trừng lớn.

“Đan dược?”

Nhất Minh nhìn trước mắt màu đỏ đậm đan dược, phía trên ẩn ẩn có linh khí lưu chuyển, tản mát ra một cỗ khí tức lạ lẫm!

Rất nhanh, trong đầu hắn liền hiện lên thanh âm.

“Nhất Phẩm đan dược, Hỏa Tinh Đúc Thân Đan!”

“Lấy một loại hỏa diễm cực nóng luyện chế mà thành đan dược, nội hàm cường hãn sức mạnh hỏa hệ, võ giả phục dụng liền có thể mượn dùng lực lượng hỏa tinh rèn luyện nhục thân.”



“Đan dược có thể rèn luyện nhục thân?” hô hấp của Nhất Minh bắt đầu dồn dập, đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với loại vật này, cầm lấy viên đan dược trên tay, hắn có thể cảm nhận được một cỗ hỏa diễm từ trong đó bốc lên, rất là nóng bức.

Mặc dù chỉ là nhất phẩm đan dược, nhưng hiện tại đối với võ giả Tôi Thể cảnh mà nói, liền có giá trị không nhỏ.

Đặc biệt là đan dược này, nếu mang ra ngoài bán liền có thể khiến các gia tộc tranh nhau sức đầu mẻ trán.

Bởi vì thông thường, các võ giả chỉ có thể dùng ngoại lực để rèn luyện thể phách, muốn luyện chế ra đan dược cần phải nhờ đến các Luyện Đan Sư hỗ trợ mới được.

Chưa tính tới tài liệu vật liệu không dễ tìm, còn phải trả thù lao cho Luyện Đan Sư, tốn kém như vậy, hầu như không có võ giả nào có thể tiếp thu nổi.

Cho dù có võ giả muốn tìm tài liệu, trừ khi có thể tiến vào những địa vực đặc thù, nhưng nơi đó đều là địa bàn của Linh tộc, đi vào chẳng khác gì đặt cược tính mạng của chính bản thân mình.

Tôi thể cảnh không có loại đan dược này cũng không sao, nhưng có thể có một viên liền có thể giúp nhục thân được trãi qua một lần tẩy luyện, giúp ích cho việc tu luyện sau này rất nhiều.

Mà đối với những phần thưởng đan dược này, đều là được ban thưởng ngẫu nhiên, cho nên không phải ai cũng có thể được ban thưởng loại đan dược này.

Mà những người được ban thưởng, cũng không ai ngu đến nỗi mang ra ngoài đem bán.

Cất kỹ linh thạch, Nhất Minh nắm chặt đan dược, bỏ vào trong miệng.

Một cỗ sức mạnh cường hãn nóng rực tại trong cơ thể dần dần bạo phát, hắn cảm nhận được tại bên trong kinh mạch cùng thân thể truyền tới cảm giác vô cùng nóng bức, dường như muốn mang toàn thân đốt cháy một dạng, khiến hắn không khỏi rên khẽ một tiếng.

Hắn ngay lập tức vận chuyển linh lực không ngừng du tẩu tại bên trong kinh mạch, linh lực mang theo một cỗ hỏa diễm không ngừng thiêu đốt kinh mạch ở bên trong, bắt đầu rèn luyện.

Lần thứ nhất xung kích, thập mạch không hề có một chút biến hóa nào.

Đợi đến lần thứ hai xung kích, phong ấn tại bên trong thập mạch ẩn ẩn có dấu hiệu rung động, nhưng đồng thời, hỏa diễm cũng dần dần tiêu hao.

Sau một lát, Nhất Minh bình tĩnh lại tâm thần, cảm thụ nhục thân biến hóa, sau đó lắc đầu.

“Quả nhiên, đan dược mặc dù tốt, nhưng muốn xung kích thập mạch không đơn giản như vậy, nhục thân cũng có một chút biến hóa, nhưng so với Huyết Tinh Thạch thì không đáng được nhắc tới!” Nhất Minh lắc đầu thở dài một hơi.

Không phải đan dược này quá yếu, mà hiện tại trải qua hai lần hấp thu Hồng Bảo Thạch cùng một ít Huyết Tinh Thạch, nhục thân của hắn cường hãn rất nhiều.

Loại đan dược này có thể đối với những võ giả khác có tác dụng rất lớn, nhưng đối với hắn cũng không có tác dụng bao nhiêu, liền xem như nuốt thêm vài viên đan dược như vậy, hắn cũng không chắc có thể xung kích bình chướng của thập mạch.

“Xem ra chỉ có Huyết Tinh Thạch mới có thể trợ ta mở ra nhiều kinh mạch hơn mà thôi!” Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng.

Thời gian trôi qua, không gian biến ảo.

Nhất Minh nhìn phía trước không gian chấn động, một bóng người từ đó xuất hiện.

Tôi Thể thất trọng.

Ngay khi khôi lỗi xuất hiện một sát na, Nhất Minh cảm thụ hoàn toàn không giống, dường như không gian xung quanh có một chút thay đổi, thân thể của hắn bắt đầu trở nên nặng nề hơn, điều này khiến sắc mặt của hắn đột nhiên biến đổi.

Cơ thể của hắn đột nhiên trầm xuống, đưa tay nhấc chân liền không được tùy ý như trước, cảm giác nặng nề bao phủ toàn thân.

“Gấp đôi trọng lực!” Nhất Minh nhất thời không thích ứng được hoàn cảnh xung quanh, ngay lập tức khôi lỗi bộc phát sức mạnh, hướng về hắn đánh tới.

...

Ta vừa viết tiếp truyện, vừa viết lại câu chữ từ những chương đầu tiên.

Hiện tại đã tới chương này, qua chương sau nếu cảm giác câu từ có chút sai sai thì các huynh đệ cũng đừng bất ngờ nhé, đọc về sau sẽ thấy cách viết của ta cải thiện rất nhiều.