Những Ngày Lão Công Minh Hôn Bắt Tôi Đào Mộ

Chương 49: Xin chào tổ tông



Lục Du cũng không biết phải hình dung cảnh tượng trong phòng chủ mộ ra sao nữa.

Cậu đã bổ não đủ loại phong cách trang hoàng trong mộ thất, có tượng binh mã đồ sộ, cũng có phong cách đặc biệt xa hoa kiểu Châu Âu…

Lục Du tưởng tượng nhiều lắm, chỉ là trăm triệu lần không ngờ tới, bên trong mộ thất lại trang hoàng theo phong cách hiện đại.

“Anh Cao, anh nói lúc trước có nhìn thấy thân thể của Thẩm Kỳ Niên đúng không?” Lục Du quay đầu lại hỏi Cao Hán một câu, lúc này mới phát hiện thân thể Cao Hán xuất hiện biến hoá rõ ràng.

Vốn thân thể đã gầy quắt bỗng nhiên nhanh chóng phình ra, bở vì ho khan liên tục mà thân thể khựng lại. Thế nhưng trong nháy mắt, thân thể Cao Hán lại khôi phục lại bộ dáng ban đầu, chỉ là làn da có chút phát xanh.

“Avatar?”

“Xì Trum?”

Lục Du trao đổi ánh mắt với Thẩm Kỳ Niên sau đó tiến tới: “Anh Cao, anh thấy sao rồi?”

Cao Hán đi đến bên cạnh cửa của mộ thất, đấm một cái lên tảng đá cạnh đó. Tảng đá răng rắc là lên tiếng trả lời, thoạt nhìn vô cùng yếu ớt không chịu nổi một kích.

“Tôi cảm thấy thân thể mình hiện tại tràn đầy năng lượng” Cao Hán giơ tay lên làm một tư thế thể hình. (Ảnh gồng lên chuột nha mấy bồ)

Anh Đao chạy tới sờ sờ bắp tay của Cao Hán: “Mẹ nó, tại sao chỉ ông mày bị biến thành đàn bà chứ!”

Lục Du nghe xong không nhịn được cười, bỗng nhiên nghe thấy bên trong có tiếng người nói chuyện. Mọi người liếc nhìn nhau sau đó từng người cầm lấy vũ khí bước tới cửa nhìn vào trong.

“Lúc trước tôi thấy thân thể của Thẩm tam thiếu ở ngay cạnh cửa, lúc đó không thấy có cái phòng chủ mộ này.” Cao Hán nhớ tới chuyện Lục Du hỏi, nhỏ giọng trả lời, Lục Du gật gật đầu, chuyện này khẳng định cùng cái mộ thất này có liên quan.

Đồ gia dụng bên trong đều là những mặt hàng mới nhất của năm nay, ngay cả mấy món đồ điện cũng là mấy mặt hàng hot nhất. Lục Du nhìn chiếc điện thoại iphone X trên bàn, nhíu mày—không ngờ lại là một lão quỷ thích chạy theo trào lưu.

Từ trong phòng khách đi vào trong là phòng sách, bên trong bày biện đủ thứ sách trên đời. Từ cổ đại cho tới tận bây giờ cái gì cũng đều có, còn có không ít tranh không phải có tiền là mua được.

“Mọi người đến đây đi!” Âm thanh từ bên ngoài truyền đến, mấy người Lục Du lập tức nhanh chóng quay trở lại phòng khách. Trên bếp lò đang đun nước, có một người đang ngồi trên sopha pha trà.

Anh Đao chỉ súng nhắm ngay người kia: “Ông là ai?”

Người nọ ngẩng đầu lên cười: “Cô gái nhỏ tính tình đừng có nóng nảy vậy chứ.”

“Mẹ nó chứ cô gái! Ông đây là đàn ông, đàn ông đích thực!” Anh Đao tức tới mức muốn nổ súng, thật sự hận không thể bắn tên khốn không có mắt nhìn này thành một cái tổ ong.

Người kia búng tay một cái, lập tức có một người máy đi ra, trong tay bưng một cái khay đựng quần áo: “Quý cô xinh đẹp, hệ thống kiểm tra cho thấy cô đang cần phục vụ một miếng băng vệ sinh, chúng tôi có Sotfie, Ôn nhu, Thất độ không gian cho bạn lựa chọn, xin hỏi cô muốn dùng loại nào?” (tên loại BVS nha:v)

Thất độ không gian, mềm mại, dịu nhẹ…

Mặt anh Đao đầy dấu chấm hỏi đen thui, mấy cái đó là cái quỷ gì vậy?

Cao Hán là người duy nhất đã có vợ ở đây, anh ta nhiệt tình hỗ trợ giới thiệu: “Chính là tên của mấy nhãn hàng băng vệ sinh đó! Kết cấu công dụng cũng không khác gì mất, đề nghị anh nên chọn loại ban đêm dài hơn, loại này sẽ không bị tràn lại còn thoải mái nữa…”

Mặt anh Đao lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng vẫn quyết định đi theo người máy thay quần áo. Quần trong ướt sũng như nước tiểu, cảm giác này thực sự quá khó chịu, anh Đao chịu không nổi.

“Đến ngồi đi.” Người kia tiếp đón mấy người Lục Du, vô cùng nhiệt tình rót trà.

Lúc đến gần mới nhìn thấy rõ mặt người này. Có tám phần tương tự với Thẩm Kỳ Niên, chỉ là so với Thẩm Kỳ Niên thì lại càng có vẻ ổn trọng hơn một chút.

Thẩm Kỳ Niên cũng sửng sốt, không hiểu rốt cuộc bây giờ là tình hình gì đây. Người nọ ngoắc ngoắc Thẩm Kỳ Niên, chỉ chỉ chính mình: “Đừng nghĩ lung tung, đây chính là thân thể của cậu đó.”

Lục Du nghe xong lập tức xông lên: “Ông muốn sao đây?”

Người đàn ông cười cười: “Yên tâm đi, tôi sẽ nhanh chóng trả lại thân thể cho cậu ta. Mau tới đây ngồi đi, đã lâu rồi không có ai vào trò chuyện với tôi đâu.”

Ngoài ý muốn là cái vị lão tổ tông của Thẩm gia này lại cực dễ nói chuyện. Thế nhưng Lục Du cũng không dám buông lỏng cảnh giác, là một kẻ không ngừng luân hồi chuyển thế, làm sao có thể là nhân vật nhân từ thiện lương cho được?

“Tôi thật sự rất lương thiện, cậu không nên nghĩ về tôi như vậy nha.”

Lời người này vừa nói ra, Lục Du đã choáng váng…. Không thể nào, y có thể nghe được tiếng lòng của mình sao?

“Tất nhiên là có thể rồi, tôi còn có thể làm những chuyện vượt xa tưởng tượng của cậu kìa.”

“Ông rốt cuộc là người gì vậy?”

“Tôi ấy à, nói gần thì chính là tổ tiên của Thẩm gia, nói xa hơn chút thì là người của tinh cầu  g. Thật ra tôi ấy, không phải là người của Trái Đất…”

Dựa theo những gì vị lão tổ tông của Thẩm gia này nói, y nhận lệnh từ tinh cầu của mình đến Trái Đất làm nghiên cứu, để che giấu thân phận nên mới trở thành người của Thẩm gia. Bằng một thân bản lĩnh của chính mình, vị người ngoài hành tinh này đã giúp đỡ Thẩm gia sinh tồn được qua mọi hoàn cảnh khó khăn. Đáng lẽ sau trăm tuổi là có thể rời đi rồi, thế nhưng đến lúc đó y mới phát hiện mình đi không được.

“Con người thật sự rất tham lam, đây là chuyện tôi trăm triệu lần không nghĩ tới. Bọn họ dùng quyền phép gì đó giữ sóng điện não của tôi lại, sau lại dùng một cái lại thêm một cái bùa chú giữ tôi lại. Có trời mới biết tôi muốn quay về tinh cầu của mình như thế nào. Nói ra cũng thật sự rất đáng giận, khoa học kỹ thuật của tinh cầu chúng tôi phát triển như vậy, thế mà lại bị bùa phép, phong thuỷ của người Trái Đất giam giữ lại. Tôi cảm thấy đây là chuyện vô cùng mất mặt thế nên đã không nói cho đồng bào của tôi ở tinh cầu biết.”

Người kia nói xong liền thở dài: “Tôi nghĩ có thể dựa vào bản lĩnh của chính mình để ra ngoài, không ngờ chờ tới mấy trăm năm.”

Lục Du nhìn cái vị lão tổ tông Thẩm gia tự nhận là người ngoài hành tinh này, nhất thời không biết có nên tin tưởng hay không.

Vị lão tổ tông kia còn nói bản thân bị nhốt trong cổ mộ nhiều năm như vậy cũng chưa từng buông bỏ việc nghiên cứu và ghi chép lại về người Trái Đất.

“Ông nói ông chưa từng nghĩ đến việc chiếm dụng thân thể người khác, thế nhưng hiện tại ông đang ở trong thân thể của tôi đó!” Thẩm Kỳ Niên nhịn không được chọt một câu.

Vị lão tổ tông kia lập tức khoát tay: “Là bọn họ đưa cậu vào, tôi thật sự không muốn tổn thương cậu mà. Nếu không tôi cũng sẽ không nhập vào người lão quản gia tổ chức minh hôn cho cậu để đưa huyết mạch chân chính của Thẩm gia dính vào chuyện này rồi.”

Minh hôn…

Lão quản gia…

Lục Du nhớ đến lão quản gia đem con gà trống cùng linh vị nhét vào trong tay mình, không khỏi có chút há hốc mồm: “Người đó là ông?”

“Đúng vậy. Mặc dù không có tôi, theo vận mệnh thì hai người cũng sẽ gặp được nhau thôi, tôi chỉ là dùng chút thủ đoạn nhỏ đem thời điểm hai người gặp được nhau chỉnh lên chút xíu thôi à. Sự thật đã chứng minh, tôi không làm sai nha, quả nhiên hai người thật sự đi vào rồi.”

Vị lão tổ tông này đang nói chuyện bỗng nhiên thay đổi thành bộ mặt sốt ruột: “Không quản nữa, mau đến chơi hai bàn mạt chược với tôi đi!”

Lão tổ tông ngoài hành tinh vào Trái Đất làm nghiên cứu, rốt cuộc lại trầm mê vào quốc tuý.

Bên trong cổ mộ không có người, lão tổ tông đành tự mình tạo ra một người máy cùng chơi. Thế nhưng đầu óc máy móc đều là do lập trình sẵn, cùng chơi mạt chược với ba tên người máy này, lão tổ tông tới bây giờ chưa từng thắng qua, thật sự là tủi thân muốn chết. Khó khăn lắm mới có người đến, đương nhiên là phải chơi hai bàn trước rồi nói gì thì nói.

Mấy người Lục Du mơ mơ hồ hồ bị kéo đi chơi mạt chược, vừa mới bắt đầu chơi chợt nghe bên trong truyền tới một tiếng hét thảm.

Trong mộ địa này, phụ nữ chỉ có anh Đao mà thôi.

Lục Du lập tức đứng bật dây, phòng bị nhìn lão tổ tông.

Lão tổ tông giơ hai tay lên đỉnh đầu, ý bảo mình không có động tay chân gì hết. Y mở thiết bị như bộ đàm ra hỏi cái bị người máy phụ trách chiêu đãi anh Đao: “007, xảy ra chuyện gì vậy?”

“Hồi đáp chủ nhân, vị khách này chọn băng vệ sinh ban đêm Thất độ không gian sau đó đuổi tôi ra ngoài. Thế nhưng hiển nhiên là vị khách này thiếu kinh nghiệm sử dụng băng vệ sinh, cô ấy đem phần keo dán ngay vào hạ thân của mình. Tôi vừa mới kiểm tra phát hiện ra, bây giờ đã gỡ xuống được rồi…” (mẹ nó bựa vừa thôi chứ:v)

Má nó, vậy cũng được luôn?

Lục Du nghe xong há hốc mồm, anh Đao quả nhiên là anh Đao, không đi con đường tầm thường nha.

Lúc anh Đao đi ra còn đang cãi cọ với tên người máy kia: “Ông mày muốn quần, quần đó mày hiểu không?”

“Dựa vào phân tích dữ liệu đo lường, quý khách là nữ nên chỉ có thể mặc váy.” Người máy vô cũng nghiêm túc trả lời, cũng không hiểu nổi tại sao anh Đao không có bộ phận sinh sản của nam giới lại luôn cường điệu mình là đàn ông.

Bộ đồ màu đỏ này phác hoạ rõ hình dáng lung linh của anh Đao, bước một bước, bộ ngực cao ngất kia lập tức rung rinh.

Cao Hán chậc lưỡi cảm thán: “Anh Đao lúc trước mơ ước là một thân hình chữ S nóng bỏng nha, không ngờ tới cuối cùng chính hắn thật sự biến thành thân hình mà chính mình mơ ước đó.”