Nioder: Hành Trình Của Một Quỷ Vương

Chương 17: Hồn Kiếm Và Trận Đấu Đầu Tiên



Chương 17: Hồn Kiếm Và Trận Đấu Đầu Tiên

Vương Cường bước ra sân tập với thanh katana mới chế tạo, theo sau là Tragen và Agas, ánh mắt của họ tràn đầy kỳ vọng và tò mò.

Thanh kiếm trong tay Vương Cường toát lên một vẻ đẹp kỳ lạ khiến mọi người xung quanh không thể không chú ý.

Đám đông bắt đầu bàn tán xì xào, ai nấy đều trầm trồ trước sự khác lạ của thanh kiếm này. Thanh kiếm với đường cong và một lưỡi với những hoa văn màu đỏ cam trông như đang có ngọn lửa chạy dọc theo thân kiếm.

"Một thanh kiếm kỳ lạ, ta chưa từng thấy cây kiếm cong kì lạ như này bao giờ."

"Nhìn màu sắc của lưỡi kiếm kìa, hình như nó là Orichalcum thì phải.”

“Sao nó lại cong và chỉ có một lưỡi như vậy?”

Vương Cường cảm nhận sự tò mò từ ánh mắt của mọi người, hắn nhẹ nhàng nhấc thanh kiếm lên, cảm nhận sức nặng và cân bằng hoàn hảo của nó.

Tragen và Agas đứng bên cạnh, ánh mắt dõi theo từng động tác của Vương Cường, họ háo hức, chờ mong sự thể hiện của tác phẩm này.

Vương Cường hít một hơi sâu, nhìn chằm chằm vào con bù nhìn rơm trước mặt. Hắn bước tới, tay nắm chặt chuôi kiếm, trong đầu tái hiện lại những kỹ thuật đã học từ kiếm pháp Kobo Ryu. Với một động tác nhanh và gọn, hắn vung kiếm chém xuống.

Không một tiếng động, chỉ có một nhát chém ngọt lịm cắt phăng con bù nhìn rơm thành hai. Mọi người xung quanh đều ngỡ ngàng, mắt mở to vì kinh ngạc.

Vương Cường cũng bất ngờ, hắn hầu như không cảm nhận được lực cản nào từ nhát chém, thanh kiếm như lướt qua không khí vậy.

“Cái quái gì vậy, độ sắc bén này không đùa được đâu.”

“Đúng vậy, nhìn vết cắt kìa, nó ngọt đến độ ta cảm giác chỉ cần chạm vào lưỡi kiếm thôi là sẽ bị dứt ngay tức khắc.”

Agas và Tragen nhìn nhau, miệng nở nụ cười tự hào, còn khuôn mặt thì đầy sự kiêu ngạo.

Tragen tiến tới vỗ vai Vương Cường, giọng nói tràn đầy hứng khởi.

"Brian, thanh kiếm này thật sự là một kiệt tác để đời."

Agas gật đầu đồng ý, ánh mắt đầy háo hức.

"Đúng vậy, nhìn nó kìa, nó không chỉ đẹp mà còn mạnh mẽ. Ngươi nên đặt cho nó một cái tên."

Vương Cường nhìn thanh kiếm trong tay, lòng tràn ngập cảm xúc. Hắn nghĩ về hành trình của mình, linh hồn vô tình xuyên vào một thế giới khác, phải trải qua những khó khăn và nỗ lực để có được khoảnh khắc này.



Một cái tên chợt hiện lên trong đầu hắn.

"Thanh kiếm này sẽ được gọi là 'Hồn Kiếm' – linh hồn của kiếm sĩ."

Ngay sau khi Vương Cường đặt tên cho thanh kiếm, có tên lính trẻ thấy khó chịu nên tiến lại gần, mắt ánh lên đầy vẻ thách thức. Hắn mang theo một thanh kiếm dài, nổi bật với độ sáng bóng và kích thước ấn tượng.

"Nghe nói ngươi vừa rèn xong một thanh kiếm mới. Ta muốn thử sức với ngươi xem thanh kiếm này mạnh mẽ đến đâu," tên lính nói, giọng đầy kiêu ngạo.

Vương Cường mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu chấp nhận lời thách đấu.

Hắn quay sang Tragen và Agas, cả hai đều gật đầu ngầm hiểu rồi lùi lại, nhường sân tập cho cuộc so tài. Những người xung quanh cũng bắt đầu tập trung lại, háo hức chờ đợi màn trình diễn.

Cả hai đối thủ vào vị trí, ánh mắt sắc lạnh của tên lính chạm phải cái nhìn điềm tĩnh của Vương Cường. Hắn vung cây kiếm dài lên để phát huy hết lợi thế về tầm t·ấn c·ông và khả năng phòng thủ toàn diện của loại kiếm này.

Dù có hơi bất lợi nhưng Vương Cường với 'Hồn Kiếm' trong tay vẫn đứng giữ vững tư thế, sẵn sàng chuẩn bị cho những đòn t·ấn c·ông nhanh và chính xác.

Cuộc đấu bắt đầu. Tên lính lao tới với tốc độ nhanh, vung kiếm từ trên xuống. Vương Cường lách người, né tránh một cách dễ dàng, dùng sự linh hoạt của bản thân cùng thanh katana để tránh và phòng thủ các đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ đó.

Những đòn đánh của thanh kiếm dài khiến đám đông trầm trồ.

Trong vài phút đầu, thanh kiếm dài tỏ ra lợi thế rõ rệt, áp đảo Vương Cường với tầm t·ấn c·ông rộng và phòng thủ chắc chắn.

Nhưng Vương Cường không dễ dàng bị khuất phục, hắn dần dần nắm bắt được nhịp độ của đối thủ, tận dụng sự linh hoạt của katana để tạo ra những đòn phản công nhanh gọn đầy chính xác.

Cuối cùng, khoảnh khắc quyết định cũng đến. Vương Cường nhận ra một sơ hở nhỏ trong đòn t·ấn c·ông của đối thủ. Trong tích tắc, hắn xoay người, lưỡi kiếm katana lướt qua không khí như một cơn gió, cắt phăng thanh kiếm dài trong tay tên lính.

Tiếng kim loại vang lên, thanh kiếm dài b·ị c·hém đứt thành hai phần, rơi xuống đất. Tên lính sững sờ, không tin vào mắt mình. Đám đông xung quanh trầm trồ kinh ngạc, tiếng xì xào bàn tán ngập tràn không gian.

"Thật không thể tin được, nó sắt bén đến đáng sợ!"

"Chặc, tên kia chỉ thắng vì thanh kiếm sắc bén thôi chứ kiếm dài vẫn áp đảo hơn."

Tragen và Agas nở nụ cười tự hào, ánh mắt lấp lánh niềm kiêu hãnh. Họ biết rằng công sức của mình đã được đền đáp xứng đáng. Vương Cường nhìn tên lính, gật đầu nhẹ nhàng và nói.

“Ngươi đánh rất tốt, quả là một trận đấu đầy khó khăn."

Tên lính tức giận tỏ ra không phục. Vương Cường có ý muốn đưa tay ra giúp đỡ, nhưng tên lính trẻ gạt phăng đi, mặt đầy khó chịu.

"Ta thua không phải vì ngươi giỏi, mà vì chất liệu thanh kiếm của ta không tốt. Thanh kiếm của ngươi chỉ là đồ bỏ đi nếu đem so sánh với thanh kiếm dài cùng chất lượng." hắn nói với giọng đầy giận dữ.



Đám đông xì xào bàn tán, nhưng bỗng im lặng khi một vị lính già bước tới. Nhìn những vết sẹo trên cánh tay, chứng tỏ rằng đây là một lão binh dày dạn kinh nghiệm.

Vị này nhìn Vương Cường và thanh katana với ánh mắt sắc sảo, rồi bắt đầu phân tích.

"Ngươi sai rồi, thanh kiếm này không chỉ là đồ trang trí. Hãy nhìn kỹ hơn," Lời nói của hắn bắt đầu thu hút sự chú ý từ mọi người.

"Thiết kế cân bằng và nhẹ giúp người dùng dễ dàng kiểm soát các thao tác nhanh nhẹn trong những pha chiến đấu. Trọng lượng nhẹ và sự cân bằng tuyệt vời này làm cho thanh kiếm trở nên linh hoạt hơn rất nhiều so với các loại kiếm khác."

Lão ta tiếp tục phân tích, "Lưỡi kiếm rất sắc bén cùng khả năng cắt cũng rất tuyệt vời. Có vẻ như thanh kiếm này được rèn bằng phương pháp đặc biệt nào để duy trì độ sắc và độ bền. Còn cái độ cong nhẹ này nữa, nó không chỉ tăng hiệu quả của các đòn cắt mà còn giúp rút kiếm nhanh chóng, nhất là trong pha t·ấn c·ông và phản đòn vừa rồi."

Một vài người trong đám đông gật đầu đồng ý khi lão binh giải thích, nhận ra sự tinh tế trong thiết kế của thanh kiếm này.

Vị này tiếp tục nghiền ngẫm mà nói.

"Khả năng đa dụng cũng khá ấn tượng. Thanh kiếm này có thể được sử dụng trong nhiều kỹ thuật và chiến thuật khác nhau, từ các đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ đến các pha phòng thủ. Hữu hiệu nhất là trong các đòn nhanh, hiểm, bất ngờ."

Lão dừng lại một chút, nhìn sâu vào mắt của tên lính trẻ, rồi tiếp tục.

"Tuy nhiên, thanh kiếm này cũng có những giới hạn. Nó được thiết kế cho các cuộc đấu tay đôi và không thích hợp cho các cuộc chiến trong môi trường chật hẹp hoặc đông người. Khả năng đâm của nó cũng kém hơn so với một số loại kiếm khác."

Cuối cùng, lão kết luận, "Dù vậy, thanh kiếm này sẽ rất đáng sợ nếu nó vào tay của một chiến binh không s·ợ c·hết."

Lời nói của vị lão binh khiến tên lính trẻ im lặng. Hắn không thể bác bỏ những lý luận sắc bén và hiểu biết sâu sắc về kiếm thuật của vị này. Đám đông vẫn ồn ào, nhưng lần này là những tiếng trầm trồ và ngưỡng mộ dành cho Vương Cường và thanh 'Hồn Kiếm'.

Vương Cường cười cảm kích, hắn cúi đầu cảm ơn.

Tuy nhiên, lão chỉ phất tay cười nói.

"Không có gì, thanh kiếm của ngươi thật thú vị, cả những tư thế t·ấn c·ông phòng thủ đó nữa, ta chưa từng thấy thứ gì như vậy trước đây.”

Vương Cường đã chuẩn bị sẵn sàng câu trả lời từ trước, hắn điềm tĩnh đáp lại.

"Đây là một môn kiếm thuật cổ, tôi đã tìm thấy nó cùng với cách chế tạo thanh kiếm này."

"Kiếm thuật cổ à," Lão bỗng cười phá lên. "Haha, tốt tốt tốt, ngươi tên là gì, thuộc tổ kiếm nào?"



"Tôi tên là Brian, thuộc binh đoàn 135, tổ ma thuật."

"Tổ ma thuật? Ngươi đùa ta à?" lão tỏ ra ngạc nhiên.

"Ngài Gareth! Ngài đang làm gì ở đây vậy?" Tragen len lỏi qua đám đông và thốt lên ngạc nhiên khi nhận ra hình ảnh quen thuộc.

"À, nhóc Tragen, trông ngươi già hơn lần cuối gặp đấy, haha," Gareth trêu đùa.

"Vị này là?" Vương Cường hướng ánh mắt thắc mắc hỏi về phía Tragen.

“Đây là Gareth Storm, một bậc thầy về kiếm thuật của gia tộc Gareth. Hiện tại ngài ấy đang làm cố vấn tại một số chiến trường," Tragen giới thiệu.

Gia tộc Gareth là một trong mười ba thành viên của hội đồng Nioder.

Điểm nổi bật của gia tộc này là tất cả thành viên đều là những kiếm sĩ đầy tiềm năng từ khi sinh ra.

Đồng thời gia tộc bọn họ còn sở hữu những kỹ năng thượng thừa về kiếm thuật được bồi luyện qua hàng thế kỷ.

Mặc dù mạnh mẽ là vậy nhưng gia tộc của họ không có nhiều thành viên như các gia tộc khác trong hội đồng, nên chỉ được xếp thứ 10.

"Haha, già rồi nên ta không được ra chiến trường nữa," lão tự nhủ một cách hài hước, sau đó lão vẫn tò mò hướng Vương Cường hỏi.

“Ngươi thực sự thuộc tổ ma thuật?”

Vương Cường gật đầu lễ phép đáp, “Vâng, đúng vậy ạ.”

“Thú vị, thật thú vị! Vậy ngươi có hứng thú nhận ta làm sư phụ không?”

Nghe có người thuộc một gia tộc lớn mở lời muốn làm sư phụ mình Vương Cường khá động lòng, nhưng hắn vẫn chân thành từ chối.

“Cảm ơn ngài đã để ý, nhưng tôi đã có một sư phụ rồi ạ.”

“Vậy sao, đáng tiếc thật. Nếu ngươi có đổi ý, thì ghé qua gặp ta,” Gareth nói rồi đưa cho Vương Cường một chiếc huy hiệu hình cây kiếm đen.

“Vâng, tôi sẽ ghi nhớ.”

Sau đó, lão quay lưng tiêu soái rời đi, còn Vương Cường giao lại thanh kiếm cho Tragen để khắc tên và làm vỏ kiếm.

~Đôi lời từ tác giả~

Trong bộ truyện này tên sẽ nằm phía sau họ ví dụ Gareth Storm thì Gareth là họ còn Storm sẽ là tên.

Vương Cường và Tragen xưng hô với vị này là Gareth vì đây là quý tộc và họ chỉ được gọi tên khi đã đủ thân thuộc hoặc khi được cho phép làm điều đó.

Mình rất cảm ơn vì bạn đã đọc tới đây, nếu có góp ý xin đừng ngần ngại ạ. ╰ (* ´︶` *) ╯