Hành lang dài dẫn đến sảnh tiệc chính, nơi những khách mời từ các tầng lớp và giới nghề khác nhau được đón tiếp với sự kính cẩn.
Vì đây sẽ là buổi tiệc liên quan đến giao thương, hợp tác phát triển và cũng như để chào mừng Isolde trở về, nên khách mời chủ yếu là một vài quý tộc đối tác chiến lược của thung lũng, cùng các doanh nghiệp và một vài nhân viên nghiên cứu của học viện.
Các nhân viên lễ tân chu đáo dẫn dắt từng nhóm đi qua những bức tường trang nhã và đèn chùm lung linh, đưa họ tới một thang máy sang trọng, cánh cổng dẫn vào một buổi tiệc giao lưu.
Trong số các vị khách đặc biệt hôm nay có nhóm của Lucius cùng đoàn tùy tùng từ gia tộc Velmont.
Ở một nơi khác, Isolde, nữ đại diện thanh lịch của gia tộc Veylan.
Cô khoác trên mình một bộ váy nổi bật với sắc tím trầm quý phái, hòa quyện cùng ánh xanh huyền ảo, tựa như bầu trời đêm phủ đầy sao.
Chất liệu mềm mại và tinh xảo khiến từng bước đi của cô trở nên uyển chuyển và duyên dáng, với lớp vải ngoài mỏng nhẹ thả dài, tạo nên hiệu ứng lung linh mỗi khi có ánh sáng chiếu vào.
Phần thân trên của váy ôm sát, làm nổi bật nét yêu kiều, với những điểm nhấn lấp lánh như những chòm sao được thêu tay tinh tế, trải dọc từ cổ áo xuống đến eo thon.
Từ đó, chiếc váy xòe nhẹ nhàng xuống, tạo dáng dài thướt tha, gợi cảm giác bí ẩn và kiêu sa.
Mỗi khi cô xoay nhẹ, bộ váy lại phản chiếu ánh sáng, như màn đêm đầy sao đang chuyển động theo từng nhịp bước.
Sự kỳ diệu này làm các nhân viên và khách không thể rời mắt, bị mê hoặc bởi vẻ đẹp vừa quyền quý, vừa lộng lẫy đến khó cưỡng.
Bên cạnh cô, ba người lùn Borin, Dwalin và Gimli cũng mặc những bộ vest khá lịch lãm dù chiều cao khiêm tốn nhưng cũng không ngăn được nét quý ông của bọn họ.
Cả ba theo bước đi của nhóm, ánh mắt tràn đều đầy sự tò mò và phấn khởi, nhất là sau khi họ thấy được nhiều mặt tiến bộ của vùng đất này.
Borin nhìn quanh, mặt rạng rỡ như một đứa trẻ lần đầu thấy điều gì lạ lẫm.
“Chà, nhìn cái hành lang này mà xem! Lộng lẫy và tinh tế, đích thực là nơi dành cho các bậc quý tộc.”
Dwalin, vốn trầm mặc hơn, chăm chú ngắm nghía từng chi tiết trang trí. Ánh mắt sắc bén của người thợ chuyên nghiệp không bỏ sót bất kỳ thứ công nghệ nào.
Trước khi bước vào thang máy, Lucius nhận thấy Isolde nổi bật giữa dòng khách, hắn nhanh chóng tiến lại chào hỏi với một nụ cười thân thiện.
“Tiểu thư Isolde, thật là vinh hạnh khi được gặp cô ở đây. Nhờ sự giúp đỡ của gia tộc cô, chúng tôi mới có cơ hội đặt chân đến vùng đất này.”
Isolde mỉm cười nhẹ nhàng, đáp lại bằng đôi mắt ấm áp.
“Ngài Lucius quá lời rồi, chỉ là thuận đường mà thôi.”
“Tiểu thư mọi ngày đều rất sinh đẹp nhưng hôm nay tôi thực sự rất ấn tượng với sắc đẹp hiếm có của bộ váy xanh này, trông như bầu trời đêm phản chiếu ánh sao vậy.”
Lucius cố gắng giữ lấy mối quan hệ với Isolde, ngoài việc tiểu thư từng giúp hắn mà còn vì hắn được biết rằng vị tiểu thư này là bạn thân của chủ nhân nơi này.
“Thật sao, cảm ơn ngài Lucius. Đây là một thiết kế mới từ tiệm may Dệt Mộng trong thành phố, ở đó còn có rất nhiều màu và thiết kế mới, tôi nghĩ ngài nên đến đó trải nghiệm.”
Nụ cười của Isolde thoáng nét tự hào, dù rằng đây không phải vùng đất của cô nhưng cô vẫn lấy làm vui khi có người ngạc nhiên hoặc bất ngờ về nơi này.
Laura đứng cạnh Lucius, tỏ ra hứng thú, là phụ nữ nên cô rất n·hạy c·ảm đến việc ăn mặc. Nhìn vào môi trường xung quanh nhóm của cô như bị lạc quẻ giữ đám đông nên cô rất hào hứng hỏi thêm.
“Tiệm Dệt Mộng, nghe thật thú vị! Chúng tôi đã từng thấy một sản phẩm có màu tương tự và nó không hề rẻ. Không biết bộ váy này của tiểu thư tốn bao nhiêu tiền để đặt may.”
Isolde nghiêng đầu đáp lại với nụ cười khéo léo.
“Nó không mắc như mọi người nghĩ đâu, nó chỉ có giá 15 vàng nếu chọn may riêng và lấy ngay. Nếu chọn hàng may sẵn thì giá sẽ rẻ hơn, màu sắc cũng khá đa dạng. Hôm nay khi đến đó tôi cũng rất đắn đo để lựa chọn.”
Nghe đến của hàng đó Borin không thể kìm được sự phấn khích.
“Phải công nhận là ở đó đông thật, nhưng tiểu thư Isolde có thẻ thành viên vip gì gì đó nên chỉ cần một cái phẩy tay thôi là tất cả đều được ưu tiên lên hàng đầu
Dwalin cũng góp lời, giọng điệu trầm tĩnh.
“Nơi chế tác sản phẩm đẹp như vậy ắt hẳn phải sở hữu công nghệ chế tạo tinh xảo. Với cả nghe nói bọn họ một ngày số bán ra đâu đó phải trên vài trăm bộ.”
Isolde khẽ cười, giọng nói êm đềm.
“Không chỉ trang phục, nơi này cũng có mấy món đồ rất thú vị nữa. Cả những vị khách kỹ tính nhất cũng sẽ tìm thấy điều họ yêu thích, mọi người nên thử làm một chuyến khám nơi này, tuyệt đối sẽ không thất vọng.”
Nghe Isolde nói vậy Lucius cùng nhóm của hắn càng trở nên tò mò, bọn hắn cũng có ý định như vậy sau khi thấy thoáng qua khung cảnh thành phố khi vừa đến nơi này.
“Cảm ơn tiểu thư đã gợi ý, sau bữa tiệc này chúng tôi sẽ thử dạo một vòng quanh thành phố.”
Khi cửa thang máy mở ra, cả đoàn bước vào với không khí thoải mái và vui vẻ.
Lucius liếc nhìn Laura, ánh mắt lộ rõ sự cảm phục khi thấy Isolde khéo léo giới thiệu những nét độc đáo của thành phố.
Đồng thời hắn cũng hiểu rằng bữa tiệc tối nay không chỉ là dịp để gặp gỡ mà còn là thời điểm để hắn hợp tác với chủ nhân vùng đất này.
Nhóm khách tiếp tục di chuyển dần lên sân thượng, trong lòng mỗi người tràn đầy kỳ vọng và sự tò mò.
Khi cửa thang máy mở ra, một khoảng không gian rộng lớn hiện ra trước mắt mọi người, lung linh dưới ánh sáng dịu nhẹ của đèn lồng và ánh sao lấp lánh trên bầu trời đêm.
Đây là một bữa tiệc ngoài trời được tổ chức trên sân thượng của tòa nhà, nơi không khí trong lành pha lẫn hương thơm của món nướng và cây cỏ, mang đến cảm giác thanh bình và sang trọng.
Trước mắt là một quầy bar phong cách cổ điển với mặt bàn làm từ đá cẩm thạch sáng bóng, phía sau là các loại chai rượu được sắp xếp cẩn thận, từ những dòng rượu quý hiếm cho đến các loại cocktail trái cây.
Những nhân viên pha chế ăn mặc gọn gàng, niềm nở phục vụ khách với phong cách chuyên nghiệp và tinh tế.
Kế bên là quầy thức ăn đa dạng với các món nướng thơm lừng, hải sản tươi sống, các món mặn được chế biến tinh tế, và một dãy đồ tráng miệng lấp lánh màu sắc, gồm trái cây tươi, bánh ngọt và thạch hoa quả.
Một ban nhạc nhẹ đứng ở góc sân thượng, giai điệu du dương của các nhạc cụ vang lên, tạo nên không khí ấm cúng và thư giãn.
Mọi người đến dự tiệc đều khoác lên mình những bộ trang phục trang nhã, thỉnh thoảng trò chuyện nhỏ nhẹ nhưng không gian vẫn giữ được sự tĩnh lặng vừa đủ để mọi người có thể thưởng thức không khí và cảm giác yên bình.
Lucius cùng Laura và nhóm ba người lùn gồm Borin, Dwalin và Gimli bước ra ngoài sân thượng, ánh mắt đầy thích thú khi ngắm nhìn khung cảnh trước mắt. Đây là lần đầu tiên họ tham gia một bữa tiệc ngoài trời kiểu này, nên mọi thứ xung quanh đều gây ấn tượng mạnh.
Borin, luôn tràn đầy năng lượng, không giấu nổi sự phấn khích. Hắn nhìn quanh quầy thức ăn, ánh mắt sáng lên khi thấy các món nướng đang tỏa ra hương thơm ngào ngạt.
“Đây đúng là một thiên đường! Tôi sẽ phải thử hết các món nướng này!” Hắn vừa nói vừa cười tươi, tỏ vẻ vô cùng hứng thú với sự đa dạng của thực đơn.
Dwalin thì chăm chú quan sát khu vực sân thượng, ánh mắt cứng cỏi nhưng không giấu được vẻ ngạc nhiên.
“Quầy bar này được chế tác tinh xảo đấy, trông như một tác phẩm nghệ thuật vậy. Không ngờ chủ bữa tiệc lại chú trọng đến từng chi tiết nhỏ nhặt thế này.”
Là một thợ thủ công và ma cụ sư, Dwalin đặc biệt n·hạy c·ảm với những chi tiết kiến trúc tinh tế và sự hài hòa trong không gian. Mỗi chi tiết đều khiến hắn trân trọng.
Gimli, cởi mở hơn cả, vui vẻ bước tới quầy bar, hắn hào hứng yêu cầu bia.
“Cho tôi 3 ly bia, loại ngon nhất nơi này!”
Lucius mỉm cười, hòa mình vào không gian nhẹ nhàng này và cảm nhận sự thư giãn lạ kỳ.
Hắn trò chuyện với một vài vị khách khác, đồng thời thỉnh thoảng đưa mắt nhìn Laura và Isolde, vẻ mặt vui vẻ khi thấy tất cả đều có thể tận hưởng khoảnh khắc hiếm hoi này.
Lucius, trong bộ trang phục lịch lãm, ánh mắt hài lòng nhìn xung quanh, tận hưởng sự chu đáo mà chủ nhà đã chuẩn bị.
Tuy nhiên, một thoáng thắc mắc thoáng qua, anh khẽ quay sang Isolde, giọng hỏi vừa tò mò vừa có chút chờ đợi.
“Tiểu thư Isolde, chủ bữa tiệc sao vẫn chưa thấy đâu? Phải chăng họ bận việc gì đó?”
“Chắc là ngài cố vấn cùng Aurelia có chút việc quan trọng cần hoàn tất trước khi đến đây, thưa ngài.”
Ngay sau đó, từ sân thượng của sảnh tiệc, Lucius và Isolde đều hướng mắt về phía đường lớn bên ngoài khách sạn, nơi một cỗ xe ngựa sang trọng đang tiến đến. Những ánh đèn từ con đường phản chiếu lên chiếc xe, tạo nên một hình ảnh đầy trang nghiêm.
Isolde khẽ cười, nói với Lucius.
“Có lẽ, đó chính là Brian cùng Aurelia đang đến.”
Lucius gật đầu, ánh mắt hài lòng hiện rõ. Sự xuất hiện của chủ nhân bữa tiệc hứa hẹn sẽ mở ra nhiều điều thú vị hơn, và bản thân hắn cũng tò mò về ngài cố vấn, kẻ có sức ảnh hưởng lớn tại nơi này.
---
Cảm ơn bạn bạn Lương Hiếu 321 đã tiếp tục đề cử và ủng hộ ạ.
Cảm ơn bạn THWV0sN1Fr đã ủng hộ và đề cử ạ.
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi.