Sau khi chỉ huy Aurelia rời đi, đội trưởng Dozik cũng đứng dậy, phủi nhẹ những mẩu vụn bánh mì còn sót lại trên áo. Hắn nhìn quanh bàn ăn, cảm thấy hài lòng với không khí ấm áp mà bữa ăn đã mang lại.
Dorig và Brutus cũng đứng dậy theo, sẵn sàng tiễn đội trưởng về. Dozik ra hiệu cho họ ngồi lại, nụ cười nở trên gương mặt cương nghị.
"Không cần phải đứng lên đâu, các ngươi cứ tiếp tục ăn uống cho thoải mái đi."
Dozik quay lại nhìn Vương Cường, ánh mắt thể hiện sự tôn trọng.
"Vương Cường, ta có một thông báo quan trọng cho ngươi. Những quả Darkleaf đã lên đường và ngày mai một phần sẽ được chuyển đến doanh để chuẩn bị cho việc chế tác xà phòng."
Vương Cường gật đầu, trong lòng không giấu nổi niềm vui.
"Cảm ơn đội trưởng, tôi sẽ cố gắng hết sức để không phụ lòng ngài và chỉ huy Aurelia."
Dozik mỉm cười, vỗ nhẹ vai Vương Cường.
"Tốt lắm. Ta rất mong chờ. Các ngươi cứ tiếp tục đi, ta phải trở về chuẩn bị cho những công việc tiếp theo. Nhớ là hãy nghỉ ngơi đầy đủ."
Dorig và Brutus đồng thanh chào đội trưởng, giọng nói đầy sự kính trọng và thân thiện, "Vâng, đội trưởng! Ngài về cẩn thận!"
Dozik gật đầu, bước đi với dáng vẻ tự tin và kiên định. Trước khi ra khỏi cửa, hắn quay lại, nở nụ cười ấm áp lần cuối cùng rồi biến mất vào bóng đêm.
Brutus, ngồi cạnh đó, hào hứng chen vào, "Đại ca, xà phòng là thứ gì?"
Vương Cường chỉ mỉm cười rồi bí ẩn nói, "Đợi đến khi nguyên liệu đến, ta sẽ nói và hướng dẫn các ngươi sau."
“Ăn nhanh, dọn dẹp rồi hoàn thành nốt công việc ở đây nào.”
“Vâng thưa đại ca”
Sau khi ăn xong và dọn dẹp gọn gàng, Vương Cường, Dorig, và Brutus nhanh chóng quay trở lại khu vực lò nung để tiếp tục công việc.
Trên đường đi, họ trò chuyện vui vẻ về bữa ăn và công việc sắp tới. Khi đến nơi, Vương Cường không thể giấu nổi sự hài lòng khi nhìn thấy đống đá vôi thành phẩm chất đống bên cạnh lò nung.
"Brutus, nghiền nát những cục đá vôi này ra thành bột rồi đổ vào thau nước đó đi" Vương Cường bắt đầu hướng dẫn mọi người làm việc.
Brutus gật đầu, nhanh chóng bắt tay vào công việc. Hắn sử dụng một cái búa lớn để nghiền nát những cục đá vôi thành bột mịn, rồi cẩn thận đổ vào thau nước đã chuẩn bị sẵn.
Vương Cường kiểm tra kỹ lưỡng, đảm bảo mọi thứ được thực hiện đúng cách trước khi tiếp tục.
"Bây giờ, ngâm xác của mấy con Slime vào thau nước vôi này. Để xem nó có giảm được tính ăn mòn không," Vương Cường nói, mắt nhìn theo từng động tác của Brutus.
Trong lúc chờ đợi kết quả từ thau nước vôi, Vương Cường quay sang Dorig, người đang đứng bên cạnh đống đất sét và quặng sắt.
"Dorig, đốt lò đi, chúng ta bắt đầu chế tạo xi măng."
Dorig hăng hái đáp lại, "Đã rõ, đại ca!"
Vương Cường cũng nhanh chóng đi lấy vôi, đất sét, và quặng sắt nghiền mịn thành bột nguyên liệu.
Sau đó các phần bột nguyên liệu được trộn theo tỷ lệ 7 phần bột vôi, 2 phần đất sét, và 1 phần bột quặng sắt dư thừa.
Hắn cẩn thận trộn đều chúng lại với nhau, đảm bảo tỷ lệ chính xác để xi măng đạt chất lượng tốt nhất.
Cả ba người cùng nhau làm việc, mỗi người một nhiệm vụ, tạo nên một quy trình làm việc nhịp nhàng và hiệu quả. Brutus và Dorig sau khi xong việc cũng tham gia vào, cùng nhau trộn bột nguyên liệu.
Trong lúc làm việc, Vương Cường không ngừng kiểm tra và hướng dẫn, đảm bảo mọi thứ diễn ra suôn sẻ.
"Hãy chắc chắn rằng mọi thứ được trộn đều. Đây là bước quan trọng để xi măng có độ bền cao."
Brutus và Dorig gật đầu, tập trung vào công việc trước mặt. Họ làm việc một cách cẩn thận và tỉ mỉ, không để xảy ra bất kỳ sai sót nào.
Khi mọi thứ đã được trộn xong, Vương Cường hài lòng nhìn thành phẩm.
"Tốt lắm, giờ tới bước tiếp theo, đem thứ này đi nung thứ rồi để nguội là được."
Quá trình nung hỗn hợp bột nguyên liệu ở nhiệt độ cao (khoảng 1400-1600°C) đã biến đổi chúng thành clinker xi măng, một loại vật liệu màu xám, rắn và có cấu trúc như đá.
Khi clinker đã nguội, Vương Cường vui mừng kiểm tra thử nghiệm và thấy thành phẩm đạt yêu cầu.
Hắn nhờ Brutus lấy dụng cụ nghiền đống clinker này ra còn hắn thì đi chuẩn bị một ít cát, đá và nước để bắt đầu trộn xi măng.
"Dorig, ta cần ngươi trông chừng mẻ xi măng tiếp theo. Đừng để ý đến việc bên ngoài," Vương Cường nhắc nhở khi thấy Dorig có vẻ tò mò muốn ra ngoài.
Dorig gật đầu, đôi mắt vẫn dõi theo Vương Cường với vẻ tò mò.
"Đại ca, ta hiểu rồi," hắn hơi buồn chán đáp, rồi cố gắng tập trung vào công việc.
Brutus sau khi nghiền nát đống clinker thành xi măng xong thì cũng nhanh chóng vận chuyển qua cho Vương Cường.
"Đại ca, mọi thứ đã sẵn sàng," hắn hứng khởi nói.
Cả hai bắt đầu trộn xi măng theo công thức đã định. Vương Cường tỉ mỉ làm, từng động tác đều rất thành thục cứ như hắn đã từng làm rồi.
Đúng vậy, Vương Cường đã từng có thời gian phải đi làm thợ xây ở các công trường xây dựng, kiến thức về xi măng và chế tác xi măng cũng từ đó mà ra.
Sau khi hoàn thành việc trộn, họ thử xây một bức tường nhỏ ở phía bên ngoài xưởng. Brutus phụ giúp nhiệt tình, tay không ngừng đổ xi măng và đặt các viên đá lại với nhau.
Nhìn thứ mềm mềm này khiến hắn hơi hoài nghi về khả năng của xi măng.
Còn Vương Cường thì khác, nhìn bức tường nhỏ dần hình thành, hắn gật đầu hài lòng nói.
"Giờ chỉ cần chờ cho xi măng khô là có thể biết được kết quả."
Đối với xác slime, Vương Cường dự định là sẽ ngâm qua đêm để sáng mai kiểm tra lại. Sau đó, hắn và Brutus cùng vào hỗ trợ Dorig hoàn thành nốt mẻ xi măng cuối.
"Dorig, thế nào rồi?"
Dorig cười đáp.
"Mọi thứ ổn cả, đại ca. Chỉ cần thêm chút nữa là xong."
“Ừ tốt, nhanh hoàn thành rồi về nghỉ nào.”
Sau đó cả ba cùng nhau làm để tranh thủ về nghỉ ngơi, vì giờ cũng đã là khá trễ.
…
Về đến phòng. Từ khi được chấp nhận cho gia nhập đội, Brutus đã được sắp xếp ở cùng Vương Cường và Dorig.
Căn phòng giờ đây có vẻ chật hơn một chút do kích thước to con của Brutus, nhưng vẫn đủ cho cả ba.
Vương Cường lấy lọ thuốc ra, chuẩn bị tập luyện tiếp.
"Dorig, Brutus, các ngươi có muốn dùng thứ này không," hắn dơ lọ thuốc lên cao hỏi.
"Thứ này rất tốt cho các ngươi, nhưng nếu dùng thì trước hết, ta phải trói cả hai lại để phòng ngừa việc các ngươi trở nên phá phách sau khi dùng."
Brutus nhìn lọ thuốc với sự tò mò nhưng rồi cũng gật đầu.
"Đại ca, ngươi luôn cho ta ăn rất no và rất ngon. Ta tin ngươi. Nếu ngươi nói nó tốt, ta sẽ thử," hắn cười nhẹ nói.
Thế là cả ba cùng dùng thuốc. Dorig và Brutus nhanh chóng chìm vào ảo giác rồi lịm đi, còn Vương Cường thì ngồi thiền để tập luyện. Sau ba giờ đồng hồ, hắn cũng bắt đầu yên giấc.
…
Sáng sớm ở doanh trại, từng cơn mưa phùn rơi nhẹ xuống, tạo nên một không khí trong lành và mát mẻ. Tiếng chuông đánh thức vang lên, lan tỏa khắp các khu trại, đánh thức mọi người khỏi giấc ngủ.
Vương Cường mở mắt, cảm nhận những giọt mưa phùn nhỏ lẻ rơi trên mái nhà.
Hắn quay sang nhìn Dorig và Brutus, cả hai vẫn đang ngủ say sau đêm dài. Hắn nhẹ nhàng cởi trói cho cả hai, để họ không bị bất ngờ khi tỉnh dậy.
"Dorig, Brutus, dậy thôi," Vương Cường nói, giọng điềm đạm nhưng đầy năng lượng. Hắn vỗ nhẹ vào vai Dorig để đánh thức hắn dậy.
Dorig khẽ rên rỉ, mở mắt nhìn quanh rồi ngồi dậy.
"Chào buổi sáng, đại ca," hắn còn hơi lờ đờ nói.
Brutus cũng từ từ tỉnh dậy, rồi vươn vai một cách mạnh mẽ.
"Hôm nay trời mưa nhẹ, rất tốt cho việc tập luyện."
"Chúng ta sẽ tranh thủ tập luyện rồi đi xác nhận các quả Darkleaf."
Dorig và Brutus gật đầu, họ nhanh chóng chuẩn bị và theo Vương Cường ra ngoài.
Không khí trong lành và mát mẻ, tiếng mưa phùn rơi trên lá cây tạo nên một âm thanh dịu nhẹ. Họ bắt đầu bài tập buổi sáng bằng những động tác căng cơ và khởi động.
"Đại ca, bài tập hôm nay là gì?" Brutus hỏi, trong khi thực hiện các động tác khởi động.
Vương Cường cười, giơ tay lên cao và hít một hơi thật sâu.
"Chúng ta sẽ bắt đầu với một bài tập chạy bền quanh doanh trại, sau đó là tập luyện đối kháng. Đừng lo về mấy cơn mưa nhẹ này, nó sẽ giúp làm dịu cơ bắp." hắn nói, rồi bắt đầu chạy.
Dorig và Brutus theo sau, bước chân đều đặn, hòa mình vào tiếng mưa phùn. Họ chạy qua các khu lều trại, nơi các binh lính khác cũng đã bắt đầu tỉnh giấc và chuẩn bị cho ngày mới.
Sau một vòng chạy, cả ba trở lại khu tập luyện, thở dốc nhưng đầy hứng khởi.
"Tốt lắm cả hai, giờ chúng ta chuyển sang tập đối kháng."
Dưới sự chỉ dẫn của Vương Cường, Dorig và Brutus bắt đầu chăm chỉ tập luyện. Mưa phùn nhẹ nhàng rơi xuống, làm ướt những giọt mồ hôi trên trán họ, nhưng không làm giảm đi tinh thần quyết tâm của cả ba.
Khi buổi tập luyện kết thúc, Vương Cường nhìn hai người bạn đồng hành của mình, cảm thấy hài lòng.
"Dừng tại đây thôi, nghỉ ngơi một chút rồi chúng ta sẽ đi kiểm tra các quả Darkleaf," hắn lấy lại nhịp thở đều đặn, nói.
"Vâng thưa đại ca," Dorig và Brutus đồng thanh, họ nghỉ ngơi rồi nhanh chóng theo Vương Cường rời khỏi khu tập luyện, hướng tới khu vực nơi các quả Darkleaf đã được chuyển đến.
....
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi ạ.