Khu xưởng của Vương Cường là một không gian rộng rãi và bận rộn, nằm ở phía cuối doanh trại. Nơi này tràn ngập mùi hương đặc trưng của dầu và tro gỗ, pha lẫn với một chút hương thảo mộc từ các loại nguyên liệu dùng để chế tác xà phòng.
Ánh sáng tự nhiên từ các cửa sổ lớn chiếu vào, làm sáng bừng không gian làm việc, nơi Vương Cường, Dorig và Brutus đang cặm cụi tiếp tục công việc sau bữa trưa.
Gần một dãy bàn làm việc, các nguyên liệu để chế tác xà phòng được sắp xếp gọn gàng. Các thùng chứa dầu từ quả Darkleaf đặt cạnh nhau, mỗi thùng đều có dấu hiệu nhận biết rõ ràng. Những sọt chứa tro gỗ từ các loại gỗ cũng được xếp ngay ngắn, sẵn sàng cho quá trình chế tác.
Trong lúc cả nhóm nghỉ ngơi sau bữa trưa, Vương Cường nhìn quanh xưởng và hỏi Dorig.
"Dorig, ngươi đã thu gom đủ tro gỗ như ta dặn chưa?"
Dorig gật đầu, nhưng nét mặt lộ rõ vẻ tò mò.
"Dạ, thưa đại ca, em đã thu gom đầy đủ. Nhưng mà, tại sao đại ca lại cần nhiều tro gỗ như vậy? Tro gỗ có giá trị gì sao?"
Vương Cường chỉ mỉm cười bí ẩn, không nói gì thêm. Hắn gật đầu ra hiệu cho Brutus.
"Brutus, ngươi đi lấy các sọt tro gỗ lại đây. Chúng ta sẽ bắt đầu quá trình chế tác."
Brutus nhanh chóng đi lấy các sọt tro gỗ, trong khi Vương Cường chuẩn bị một cái vạc lớn để đun tro gỗ.
Hắn cẩn thận kiểm tra vạc, đảm bảo mọi thứ đều sẵn sàng cho quá trình đun sôi.
Khi tro gỗ đã được mang đến, Vương Cường và Dorig bắt đầu đổ tro vào vạc, thêm nước vào và thổi lửa đun sôi.
Lúc Dorig đang chuẩn bị dùng dụng cụ đánh lửa thì Vương Cường ngăn hắn lại.
“Hỡi ngọn lửa vĩnh cửu, hãy nghe lời triệu hồi của ta. Trong ánh sáng rực rỡ, hãy biến thành quả cầu cháy bỏng, thiêu đốt mọi vật cản trên con đường của ta. Hỏa cầu lửa.”
Hắn nhanh chóng tập trung rồi niệm phép.
Một tiểu q·uả c·ầu l·ửa phựt lên rồi phóng thẳng vào bếp lò. Trước con mắt tròn xoe đầy ngạc nhiên của cả hai.
“Đại ca là ma thuật sư ???” Dorig ngạc nhiên thốt lên.
“Đại ca anh là ma thuật sư à ?” Brutus cũng bất ngờ khi Vương Cường dùng ma thuật.
Trong tâm trí suy nghĩ của bọn hắn, mấy tên ma thuật sư không khác gì mấy kẻ vô dụng, mọt sách.
Còn đại ca lại là một chiến binh mạnh mẽ, nhất là với kỹ thuật dùng kiếm ấy.
"Ta vẫn luôn là một ma thuật sư,"giọng điềm đạm nhưng rõ ràng.
Dorig tròn mắt, giọng đầy ngạc nhiên và không tin nổi.
"Đùa một ma thuật sư lại có thể chất mạnh mẽ và linh hoạt như một chiến binh ?"
Brutus đứng bên cạnh cũng gật đầu lia lịa, đồng tình nói.
"Đúng đúng đúng, thật khó tin!"
“Thôi được rồi tập trung vào công việc đi.”
Hắn có hơi ngại khi nghe người khác khen nhiều về mình.
Trong quá trình đun, hắn giải thích ngắn gọn quy trình cũng như các phản ứng hóa học cơ bản đang diễn ra cho Dorig và Brutus.
"Khi tro gỗ được đun với nước, nó tạo ra một dung dịch kiềm tự nhiên, gọi là potassium hydroxide (KOH). Đây là chất kiềm mà chúng ta cần để xà phòng hóa dầu và mỡ, biến chúng thành xà phòng."
Còn phương trình hóa học cơ bản cho quá trình là.
2KOH + Dầu mỡ → Xà phòng + Glycero
Đến đây thì Vương Cường mới cảm thấy những kiến thức thời còn đi học cũng không vô dụng lắm. Nhất là bộ môn công nghệ hắn từng tự hỏi tại sao phải học, học xong thì làm gì.
Những kiến thức như trồng trọt, chăn nuôi, cơ khí,.. trong môn đó, giờ đây không khác gì là bảo vật đối với hắn.
Tiếc là hắn không có quá nhiều để ý đến môn sinh học.
Nhưng chỉ vài kiến thức ít ỏi đó, thì với một kẻ tài năng như Vương Cường thì cũng đủ rồi.
Dorig và Brutus đứng kề bên cố gắng chăm chú lắng nghe, nhưng vẻ mặt ngơ ngác như mấy đứa học sinh làm rớt bút trong giờ hóa đã làm lộ tất cả.
Vương Cường nhìn vậy thì chỉ vui vẻ cười nói.
“Các ngươi không cần hiểu làm gì đâu, chỉ cần nhớ quy trình làm là được rồi.”
Trong lúc chờ đợi dung dịch kiềm, cả ba bắt tay vào chuẩn bị một vạc khác để đun dầu từ hạt Darkleaf.
Vương Cường cẩn thận cho dầu vào vạc rồi đun nóng nó đến khoảng 40-50°C.
Sau 30 phút, khi dung dịch kiềm đã đạt chuẩn, Vương Cường đổ từ từ nó vào một vạc khác chứa dầu đã được đun nóng.
Hắn khuấy đều, cẩn thận để hỗn hợp không bị tràn ra ngoài. Quá trình này kéo dài khoảng 1-2 giờ, trong khi đó, ba người thay phiên nhau khuấy hỗn hợp cho đến khi nó đặc lại, tạo thành một hỗn hợp xà phòng mịn màng.
Nhìn vào trong vạc, thấy sản phẩm đã sệt lại.
"Được rồi, đã đạt độ đặc mong muốn," Vương Cường nói, giọng đầy hài lòng.
Hắn cho một vài loại dược liệu có mùi thơm vào rồi ra hiệu cho Dorig và Brutus chuẩn bị khuôn.
Họ nhanh chóng đổ hỗn hợp xà phòng vào các khuôn đã được bôi trơn, rồi dùng dụng cụ để làm phẳng bề mặt.
Sau khi hoàn tất, các khuôn xà phòng được xếp ngay ngắn trên giá để khô trong 12-24 giờ.
Trong thời gian này, xà phòng sẽ cứng lại và bắt đầu quá trình xà phòng hóa. Sau đó, họ sẽ gỡ xà phòng khỏi khuôn, cắt thành từng bánh nhỏ và tiếp tục phơi khô để đạt độ cứng và bền nhất định.
“Như vầy là xong rồi hả đại ca?”
“Ừ, xong rồi.” Hắn nói tiếp “Ngươi với Brutus đi đem thau ngâm xác mấy con slime ra đây.”
“Vâng thưa đại ca.”
Dorig và Brutus nhanh chóng đi lấy các chậu nước vôi ngâm xác mấy con slime ra.
Những con slime bây giờ trông không khác gì mấy con sứa, nhưng khi cầm lên thì lại rất mềm và dai, giống như cao su hoặc nhựa dẻo.
Dorig nhấc một con slime lên, cảm nhận sự đàn hồi và độ dẻo của nó, rồi tò mò hỏi.
"Đại ca, những thứ này anh tính dùng để làm gì?"
Vương Cường mỉm cười, trả lời.
"Chúng có thể trở thành nguyên liệu quý giá nếu biết cách chế biến."
Dorig nhướng mày, tò mò hỏi thêm.
"Nguyên liệu quý giá? Anh nói rõ hơn được không, đại ca?"
Vương Cường gật đầu, chỉ vào những con slime và giải thích.
"Xác của slime sau khi xử lý có thể dùng như cao su hoặc nhựa dẻo, những vật liệu này cực kỳ hữu ích. Chúng ta có thể dùng chúng để làm nhiều thứ."
Brutus, người đang bận rộn với việc xếp các chậu nước vôi, cũng dừng lại nghe Vương Cường giải thích.
"Đại ca, anh có thể nói rõ hơn không? Chúng có thể dùng làm gì?"
Brutus hỏi, giọng đầy tò mò.
"Chất liệu từ cao su và nhựa có rất nhiều ứng dụng," Vương Cường nói.
"Nó có thể dùng trong sản xuất các loại dụng cụ, bao bì, và các sản phẩm chống thấm nước. Ngoài ra, chúng ta có thể làm ra những vật liệu đàn hồi như dây chun, hoặc thậm chí là quần áo."
Và còn một công dụng khác mà Vương Cường chưa đề cập tới, đó là dùng để bịt kín, tăng áp suất của nồi hơi nước.
Từ đầu kế hoạch của Vương Cường vẫn là thúc đẩy ngành công nghiệp ở thế giới này và máy hơi nước sẽ là nền móng cho việc đó.
Cả Dorig và Brutus đều tròn xoe mắt, không ngờ rằng những con slime mà họ coi thường lại có nhiều công dụng đến vậy.
Vương Cường tiếp tục, "Bây giờ, chúng ta sẽ tiến hành thí nghiệm.”
Hắn cẩn thận hướng dẫn Dorig và Brutus cắt Slime thành từng mảnh nhỏ.
Họ dùng dao nhỏ để cắt thái thành dạng sợi, sau đó dùng tay vắt để chất nhờn từ từ chảy ra. Họ tiếp tục quá trình này cho đến khi tất cả các con slime đã được tách hết chất nhờn.
"Được rồi," Vương Cường nói, giọng hài lòng. "Bây giờ, chúng ta sẽ thử xử lý xác của slime. Ta dự định sẽ nấu chảy chúng ra rồi đổ vào khuôn hoặc kéo sợi để tạo thành dây."
Dorig và Brutus nghe theo chỉ dẫn, bắt tay vào công việc chuẩn bị.
Vương Cường lấy một vạc lớn rồi bỏ tất cả xác Slime vào nung.
Khi nồi đã nóng, hắn cẩn thận đặt những miếng xác slime vào vạc.
Các miếng slime từ từ tan chảy, tạo thành một hỗn hợp nhớt và dẻo.
"Giờ chỉ khuấy đều hỗn hợp này để đảm bảo nó tan chảy hoàn toàn là được.”
Cả ba thay phiên nhau khuấy hỗn hợp trong vạc, cho đến khi không còn miếng slime nào chưa tan.
Sau khi hỗn hợp đã đạt độ nhớt mong muốn, Vương Cường ra hiệu cho Dorig và Brutus chuẩn bị khung và một tấm vải.
Hắn dự đinh phết chất nhờn này lên bề mặt của tấm vải để tạo thành một vật liệu chống thấm nước.
"Cẩn thận Brutus, thứ này rất nóng," Vương Cường nhắc nhở. "Nếu làm đúng, chúng ta sẽ tạo ra được những vật liệu có giá trị từ xác slime này."
…
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi ạ.