Sau khi Malakar rời khỏi phòng chỉ huy, Aurelia ngồi lại bàn làm việc, nét mặt nghiêm nghị không đổi.
Cô bắt đầu soạn thảo một loạt thông báo mới nhằm thay đổi cơ cấu quản lý và chỉnh đốn lại nội bộ doanh trại.
Những biện pháp này không chỉ nhằm loại bỏ những kẻ t·ham n·hũng như Malakar mà còn để tăng cường hiệu quả và tinh thần làm việc của toàn q·uân đ·ội.
Aurelia cẩn thận viết từng dòng, lên kế hoạch chi tiết về việc thay thế các vị trí quản lý bị ảnh hưởng, thiết lập hệ thống kiểm soát mới để ngăn chặn t·ham n·hũng, và đề ra các biện pháp để đảm bảo rằng những người lính trung thực sẽ được bảo vệ và khen thưởng xứng đáng.
Cô đặt bút ký vào bản thông báo cuối cùng, quyết tâm rằng từ bây giờ, mọi thứ sẽ thay đổi theo hướng tốt đẹp hơn.
Trong khi đó, tại xưởng của Vương Cường, không khí làm việc vẫn sôi động và hăng say. Vương Cường, Dorig, và Brutus đang tiếp tục quá trình chế tác những mẻ xà phòng khác.
Mùi hương của dầu và tro gỗ vẫn tràn ngập không gian, hòa cùng những âm thanh lách cách của các dụng cụ.
Đã vài tiếng trôi qua kể từ khi họ bắt đầu công việc.
Vương Cường quay lại kiểm tra tấm vải được phết chất nhờn từ xác slime.
Chất nhờn đã khô lại, tạo thành một lớp màng mỏng, mềm dẻo nhưng rất bền, giống như cao su hoặc nhựa dẻo.
Hắn nhẹ nhàng nhấc tấm vải lên, cảm nhận loại vật liệu mới này.
"Các ngươi nhìn xem," Vương Cường nói, giọng đầy tự hào. "Chúng ta đã tạo ra một vật liệu từ xác slime. Thứ này nó có thể được dùng trong nhiều ứng dụng khác nhau, từ quần áo, giày dép cho đến các vật dụng trong doanh trại."
Dorig và Brutus sờ tay lên tấm vải, ánh mắt ngạc nhiên và hào hứng. "Đại ca, sự mềm mại này thật sự rất tuyệt vời!" Dorig nói.
Brutus hai tay thử nắm kéo tấm vải, bất ngờ thay thứ này không chỉ mềm dẻo dai hơn, mà còn rất bền.
"Đại ca, anh nhìn này, cái thứ này nó còn bền hơn tất cả những loại vải mà em từng thấy."
Vương Cường cầm tấm vải trên tay như có điều suy nghĩ.
Một ý tưởng bỗng lóe lên trong đầu hắn.
“Vải Chống Cắt”một loại vải được thiết kế để chống lại các vết cắt và rách từ dao, lưỡi sắc hoặc các vật dụng sắc nhọn khác.
Nguyên lý cơ bản của vải chống cắt dựa trên việc sử dụng độ đàn hồi, độ bền, các loại sợi đặc biệt và kỹ thuật dệt may nhằm tạo ra một bề mặt có khả năng chống lại lực cắt.
Vải chống cắt thường được sử dụng trong các ứng dụng bảo vệ cá nhân như găng tay chống cắt, quần áo bảo hộ, và thiết bị bảo vệ công nghiệp.
Các sản phẩm này giúp bảo vệ người sử dụng khỏi các v·ết t·hương do các vật sắc nhọn gây ra trong môi trường làm việc nguy hiểm.
Nếu nó được chế tác thành quần áo bảo vệ cho bính lính thì sẽ như thế nào.
Những bộ áo giáp không còn thô kệch nữa. Chi phí sản xuất cũng sẽ giảm, tốc độ sản xuất cũng sẽ nhanh.
Không còn trường hợp binh lính không có áo giáp vì kích thước cơ thể không đồng đều nữa.
Hàng loạt công dụng của thứ này hiện ra trong đầu Vương Cường. Hắn không khỏi nở một nụ cười hào hứng.
“Thứ này sẽ thay đổi cả một trận chiến, không thậm chí nó có thể thay đổi cả thế giới này.”
“...” Dorig và Brutus lần đầu thấy đại ca trông có vẻ điên cuồng đến như vậy.
Vương Cường mỉm cười, kêu hai tên đàn em tiếp tục công việc, đồng thời nghĩ về những ứng dụng tiềm năng của vật liệu mới này. Trong lòng, hắn cảm thấy hưng phấn trước những ý tưởng trong đầu.
Nhưng vấn đề là làm cách nào để hắn có thể biến những ý tưởng thành sự thật.
Việc này không đơn giản để một cá nhân hay một nhóm nhỏ có thể thực hiện.
Bỗng hình dáng của một người con gái uy nghi và kiên nghị, với ánh mắt xanh ngọc lục bảo đầy quyết đoán hiện lên trong tâm trí của Vương Cường.
Hắn mừng rỡ nhớ tới.
‘Đúng ha, gia tộc Marbas rất giỏi trong việc chế tác ma cụ cũng như nắm giữ trong tay nhiều ngành nghề liên quan, mình có thể hợp tác với chỉ huy.’
Vương Cường nhìn ra phía ngoài xưởng, nhận ra rằng mặt trời đã sắp lặn, sắc trời nhuộm một màu cam rực rỡ.
Thấy đã khá muộn để đến gặp Chỉ huy.
Hắn quyết định sẽ để việc đó lại cho ngày mai, Vương Cường thu dọn công việc trong xưởng và rời khỏi, hướng về phía khu chợ trong doanh trại.
Khu chợ nhộn nhịp tiếng các binh lính qua lại, tiếng rao hàng và mùi thơm của các loại thức ăn.
Hắn tiến vào chợ, mắt tìm kiếm những quầy hàng cần thiết cho bữa tối. Vương Cường dự định sẽ làm món bò kho và bánh mì bơ tỏi, một món ăn mà hắn luôn yêu thích từ thế giới cũ.
Đầu tiên, hắn ghé vào một quầy bán thịt quen. " Tezos Cho ta một ít thịt bò," Vương Cường nói, nhưng tên bán hàng lắc đầu.
"Thịt bò? Ở chỗ ta không có thứ đó nhưng ta có thịt của loài nai một sừng. Rất ngon và nó vừa được săn sáng nay xong," Tezos giới thiệu, chỉ vào những miếng thịt đỏ tươi trên quầy.
Vương Cường cân nhắc một chút rồi gật đầu, "Được rồi, cho ta một ít thịt nai một sừng."
Sau khi mua thịt, Vương Cường hỏi tiếp.
“Ngươi có biết ở đâu bán sữa dê không.”
“Cách đây bốn quầy, quầy của Vuzix có bán sữa”
“Cảm ơn.”
“Không có gì
Hắn dừng lại ở một quầy hàng bán sữa và sản phẩm từ sữa. "Ta cần một ít sữa dê," hắn nói với người bán hàng, nhận lại một bình sữa tươi thơm phức.
Với các nguyên liệu cần thiết trong tay, Vương Cường quay trở lại khu xưởng.
Ánh hoàng hôn dần tắt, nhường chỗ cho màn đêm buông xuống. Hắn cảm nhận được không khí mát mẻ của buổi tối, tâm trạng cũng trở nên thư thái hơn.
Trở về xưởng, Vương Cường bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Hắn hăng say chế biến món ăn cho bữa tối, chuẩn bị những nguyên liệu thay thế từ thế giới này.
Veloria, một loại thảo mộc có mùi thơm như tỏi, được hắn cẩn thận băm nhuyễn.
Thalorin, một loại củ có vị cay nồng như gừng, được hắn gọt vỏ và thái lát mỏng.
Cuối cùng, Seraphicus, loại cây có hương vị tương tự sả, được hắn đập dập và cắt khúc.
Trong khu xưởng, Vương Cường bắt đầu quá trình nấu nướng.
Hắn làm nóng chảo và phi thơm Veloria, Thalorin, và Seraphicus trong dầu. Hương thơm nhanh chóng lan tỏa khắp căn lều, làm cho không khí trở nên ấm cúng và mời gọi. Thịt nai một sừng được thêm vào, nấu chín và kho kỹ trong gia vị và nước dùng.
Đang ngồi làm, Dorig và Brutus ngửi thấy mùi thơm phức từ bên trong. Biết đại ca đang nấu ăn, cả hai không thể che giấu sự mong chờ của mình.
"Đại ca thật tài giỏi," Dorig nói với Brutus, giọng đầy ngưỡng mộ. "Không chỉ là một chiến binh, một ma thuật sư, một con quỷ tài giỏi và thông thái mà còn biết nấu ăn nữa chứ. Cuộc đời thật bất công."
Brutus gật đầu đồng ý, "Phải, mỗi lần đại ca nấu ăn, ta đều cảm thấy đó là bữa ăn ngon nhất ta từng có."
Trong khi đó, tại doanh trại, Chỉ huy Aurelia hoàn thành xong công việc.
Cô vươn vai đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh sáng hoàng hôn dần tắt, nhường chỗ cho những ánh lửa bếp từ các căn lều bắt đầu hiện lên.
Aurelia thầm nghĩ, "Có lẽ Vương Cường cũng đang chuẩn bị nấu ăn."
Chợt nhận ra mình đang nghĩ về việc gặp Vương Cường để ăn trực, Aurelia giật mình, chỉnh đốn lại bản thân.
Cô biện minh với mình rằng cô chỉ đang chuẩn bị đi gặp hắn để bàn công việc.
Quyết định xong, cô bước ra khỏi phòng và hướng ra ngoài, bảo các hộ vệ chuẩn bị.
"Chúng ta sẽ đến khu xưởng chỗ hậu cần," cô ra lệnh, và cả đoàn nhanh chóng chuẩn bị lên đường.
Vương Cường, hoàn toàn không hay biết về cuộc viếng thăm sắp tới, hắn tiếp tục chế biến bữa ăn.
Khi món bò à không món nai một sừng kho đã chín mềm và thấm đều gia vị, hắn bắt đầu làm bánh mì bơ tỏi.
Vương Cường lấy sữa dê đã mua, đánh thành bơ và trộn cùng tỏi băm nhuyễn, sau đó phết đều lên bánh mì và nướng lên cho đến khi vàng giòn.
Khi mọi thứ đã hoàn tất, Vương Cường kêu Dorig và Brutus dừng tay rồi lại ăn. "Nào, đến lúc thưởng thức bữa tối rồi," hắn nói, giọng đầy hào hứng.
Vì Brutus ăn khá nhiều nên Vương Cường làm hẳn một nồi to.
Cả ba ngồi xuống, trước mặt họ là những món ăn thơm ngon, bữa tối được chuẩn bị kỹ lưỡng bởi Vương Cường.
…
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi ạ.