Nữ Bang Chủ

Chương 2



_Tối ba Nó đạp chiếc xích lô cũ về nhà, Nó không thấy mẹ lo lắng chạy ra hỏi ba….

- -Ba ơi mẹ lại phải nằm viện hả ba? Mẹ có sao không ba?- Nó ngây ngô hỏi mà không nhìn vào đôi mắt dơm dớm nước mắt của ba Nó…

- -Uhm, mẹ không sao đâu con. Rồi mai mốt mẹ lại về với ba con ta thôi mà..-Ba Nó xoa đầu Nó nghẹn ngào, "Cái sự thật phũ phàng mà ba Nó đang dấu Nó là nếu không có tiền mổ gấp thì mẹ Nó sẽ ra đi mãi mãi, đã bao lần bác sĩ kêu mổ nhưng mẹ Nó không nghe, vì hoàn cảnh nhà Nó không cho phép, thế là mẹ Nó cứ phải cắn răng chịu đựng cái khối u quái ác đang di căn đến từng bộ phận cơ thể mình. Mỗi lần xạ trị lại tốn một số tiền không nhỏ, ba Nó cứ thế bán dần những vật dụng nhỏ trong nhà để chữa bệnh cho mẹ Nó…

_Ba ăn gì chưa ba? Con nấu cơm phần ba mẹ đó, ba vào nhà tắm rồi ăn đi- Nó kéo kéo tay ba Nó.

- -Uhm, con ăn chưa?

- -Con ăn rồi, học bài luôn rồi ạ.

- -Uhm, con ngoan lắm. Cứ để cơm đấy lát ba ăn, giờ ba phải đi có việc, con ở nhà đi ngủ sớm nha con.- Ba Nó ân cần nói

- -Không, không ba đừng để con ở nhà một mình con sợ lắm, ba cho con đi với ba. Con hứa là sẽ ngoan mà, nha ba…- Nó luống cuống

- -Uhm, thôi cũng được. Chờ ba khóa cửa rồi đi nghen…[Khóa cho có lệ vậy thôi chứ trong nhà Nó có cái gì đáng giá đâu chứ ]

………………………………………………

_Ba Nó chở Nó đến một khu phố tuyệt đẹp, nhà to ơi là to(Đấy là trong suy nghĩ của Nó), Nó thích lắm…:" BA ơi chúng ta đi đâu vậy ạ?"

- -Uhm, đi đến nhà ông nội con ạ…



- -Ơ, con có ông nội hả ba?- Nó ngây thơ hỏi mà không biết lòng ba Nó đau nhói, cách đây 11 năm ông Nó xỉ vả ba mẹ Nó thậm tệ…………

- -Tao không có loại con như mày mày cút ra khỏi nhà tao, mày ngu thì mày ráng chịu. Tao sẽ không cho mày một cắc nào xem mày có sống nổi không…- Ông nội Nó chủ tịch Phạm

- -Con xin ba, ba đừng mắng anh ấy tất cả là nỗi của con, con sẽ đi ba à. Xin ba đừng từ bỏ anh ấy nha ba- Mẹ Nó quỳ xuống van xin ông Nó…

- -Cô im ngay, ở nhà này cô được phép nói sao. Còn nữa tôi không phải ba cô, nghèo nàn có khác cô suốt ngày chỉ biết bám lấy con trai tôi để lấy tiền thôi. Cô là loại người gì thế hả? Vô liêm sỉ, đây tôi cho cô tiền, số tiền này đủ để gđ cô sống sung sướng trong một thời gian đấy, cô đi đi " để thằng con trai ngu ngốc này lại cho tôi….- Ông Nó ném cho mẹ Nó 1 tập tiền rồi đuổi đi….

- -Xin lỗi ông, tôi nghèo thật nhưng tôi chưa từng lừa dối con trai ông, tôi cũng không cần những đồng tiền bẩn thỉu này của ông đâu. Không có nó từ trước đến giờ gđ tôi vẫn sống rất tốt, chúng tôi lao động để có tiền chứ không ngửa tay xin ai bao giờ…- Mẹ Nó nhặt xấp tiền dưới đất để lại trên mặt bàn…

- -Mày nói cái gì hả? Mày giám nói với ba tao như thế sao? Tao cho mày chết đồ rách rưới…- bà cô em gái của ba Nó mang một chậu nước dơ bẩn đổ ụp nên người mẹ Nó…

- -Chát…-Ba Nó tát cho cô Nó một cái rồi dắt mẹ Nó đi…

- -Từ nay tôi sẽ không quay về cái nhà này nữa " ông cứ coi tôi như chưa hề tồn tại…-Ba Nó quay đầu lại nói…

- -Đúng là một thằng anh ngu xuẩn, sống sung sướng không muốn lại đi theo cái con nhà nghèo rớt mùng tơi- Cô Nó nguýt dài một tiếng mỉa mai ba Nó……………..

(Chú thích: chuyện này Nó không hề biết, hồi đó Nó chưa ra đời. Đây chỉ là ba Nó đang nghĩ….)