Cuối bữa tiệc, nó ngỏ ý muốn gặp riêng ngài bộ trưởng. Thật may là ông ấy đồng ý dành cho nó 15p ….
Tại một căn phòng kín…
- - Xin lỗi, có lẽ tôi hơi bất lịch sự. Nhưng chuyện này tôi bắt buộc phải nói, nếu có gì sai xót mong ngài lượng thứ cho…!!!
_ Đừng xưng hô khách sáo như vậy, cháu cứ nói tự nhiên đi. Giúp được gì ta sẽ giúp…đằng nào thì con trai ta cũng nợ cháu 1 cái ơn cứu mạng.
- - Dạ, cháu muốn bộ trưởng giải quyết dùm cháu chuyến hàng 20 triệu usd đang bị giữ tại cảng phía Tây. Cháu sẽ chi gấp đôi số tiền người trước…!!!
_ Sao cô dám ngã giá với một bộ trưởng như ta? Cô có biết ta có thể cho cô ngồi tù ngay lập tức vì tội hối lộ cán bộ cấp cao không? Thật không biết phải trái, đúng sai gì hết!!!- ông lộ rõ vẻ tức giận, khuôn mặt hiền hòa hồi nãy trỏ nên đáng sợ, khác thường.
- - Dạ, cháu xin lỗi. Nhưng chuyến hàng đối với cháu là cả sinh mạng, cháu chỉ còn hai lựa chọn. Một là chịu để người ta giết, hai là tự tìm cách cứu mình…Nếu cách thứ hai thất bại thì cháu yên lòng chờ đợi cách thứ nhất diễn ra…
Ngài bộ trưởng đánh giá khá cao về cách nói chuyện thẳng thừng của của nó…
_ Chuyện giá cả cô cứ bàn với trợ lý của tôi, còn riêng tôi có một điều kiện…!
- - Dạ, xin ngài cứ nói.
_ Tôi biết con trai tôi thích cô từ lâu lắm rồi, vì cô mà nó không chịu lập gia đình. Nên tôi muốn cô phải quan tâm nó như cách nó quan tâm đến cô.
- - Dạ…chuyện này…nhưng cháu là người đã có gia đình rồi thưa ngài.
_ Tôi không muốn nói lời thứ hai, nếu đồng ý. Ngay đêm nay tôi sẽ ký quyết định trả hàng không cần lí do…(Chuyện là hư cấu nhá, chứ thật ra tớ cũng chả biết bộ trưởng là như nào đâu).
Ông ta ép nó vào thế đã rồi, không thể chọn cách nào khác…nó đâu có tình cảm với Ken. Tính mạng là một chuyện nhỏ, còn mối thù với lão Kim mới là chuyện lớn…Thôi thì đành nhắm mắt đưa chân vậy, dù rằng lòng có áy náy khi nghĩ về hắn…nhưng thật không còn cách thứ hai!!!
- - Cháu đồng ý.!!!
_ Được, con trai ta đang ở ngoài kia. Cô hãy chứng minh cho ta thấy tình cảm của cô dành cho nó như thế nào đi.!!!
Một câu nói "đồng ý" xoay chuyển hàng loạt vấn đề, nó ái ngại nhìn về phía Ken. Thật không lỡ kéo anh ấy vào chuyện rắc rối này…xin lỗi nhé, đành phải lợi dụng anh thôi.
- - Anh Ken…!!
_ Hả, gì em?
- - Đi bar giải khuây cùng em đi, em đang có chuyện buồn..!
_ Ừ, cũng được. Nhưng không ngại chồng em chứ.!?
- - Nói ra thì thật là ngại…chúng em ly hôn rồi anh ạ, em đang buồn chuyện đó đây.!
_ Thật sao? Xin lỗi nhé, anh không biết.
- - Không sao, mình đi nhé!
_ Ok, đi thôi…
Nó khoác tay Ken như đôi tình nhân hạnh phúc, Ken thì bị nó đưa từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Lần đầu gặp, ấn tượng của Ken về nó là một cô gái quyến rũ nhưng rất lạnh lùng…Chỉ qua hơn một năm không gặp mà nó thay đổi nhiều quá…Hay đây mới chính là con người thật của nó, Ken lắc đầu gạt những ý nghĩ vớ vẩn qua một bên…nở nụ cười tươi để đón nhận niềm vui hiện tại mà anh đang có.
Ông bộ trưởng nhìn cậu con trai cưng vui vẻ thì rất hài lòng…ông ta rút điện thoại gọi cho ai đó…
…
* * *
Còn Bin…đang rơi vào một tình huống rất khó xử, vừa xấu hổ với bạn bè…lại không biết đối mặt với cô vợ bé bỏng của hắn ra sao đây. Hắn phóng xe thẳng đến chỗ Hera…
Cô ả miệng sặc mùi rượu ra mở cửa…_ Oh, anh yêu…anh đến sớm hơn em tưởng đấy!
Đẩy mạnh cách cửa, hắn bước vào trong. Lòng đầy tức giận…- Cô đang giở trò gì vậy hả? Lên mạng gỡ ngay mấy tấm hình đó xuống cho tôi.!- Hắn gắt.
_Anh làm gì mà nóng thế, ngồi xuống đây uống với em 1 ly đã nào…- Ả kéo hắn ngồi xuống ghế, bắt đầu lả lướt.
- Buông ra, đồ ghê tởm.!!!
_ Hưm, anh nói ai là đồ ghê tởm? Anh thì khác gì tôi mà dám nói tôi như vậy!!! Anh cứ mở to mắt ra mà nhìn, tôi sẽ còn làm nhiều trò hay hơn nữa đấy….Còn nếu như anh trở về bên tôi thì….biết đâu tôi sẽ nghĩ lại….- Ả ve vãn thì thầm bên tai hắn.
- Đê tiện, cô câm ngay đi. Có lẽ cô nghĩ tôi sẽ phải van nài, lạy lục thôi làm mấy trò này….Nhưng cô lầm to rồi, tôi đã buông xuôi tất cả…cô muốn làm gì thì cứ làm thoải mái đi, quá khứ nhơ nhuốc như vậy nếu muốn phanh phui thì cứ việc, tôi chấp nhận mất tất cả để đổi lại có một cuộc sống bình yên, hạnh phúc bên cạnh Băng Băng thôi…Loại đàn bà như cô thật không biết xấu hổ là gì, cô càng làm thì mọi người càng khinh bỉ cô…Tôi khuyên cô nên giữ một chút thể diện để làm phước cho đời sau, đừng dấn vào quá sâu để rồi hối không kịp!!!
_ Anh à, em xin lỗi….Trở về bên em đi anh, em sẽ làm tất cả vì anh mà. Đừng đi, đừng bỏ em một mình…em cô đơn lắm.- Ả níu cánh tay hắn.
- Vợ tôi đang đợi tôi ở nhà, cô nghỉ sớm đi. Từ giờ trở đi tôi không muốn gặp cô nữa.
_Anh à…đừng đi…đừng đi mà…em xin anh đấy….
Mặc cho ả van nài…hắn vẫn cương quyết bước đi không ngoảnh lại.
_AAAAAAAAAAA, tôi phải giết anh…giết cả con bé khốn kiếp đã cướp anh khỏi tôi…một lũ khốn…tại sao??? Tại sao lại đối xử với em như thế….!!!Tất cả là vì con hồ ly tinh đó, em phải giết nó…phải giết nó…- Ả gào thét trong cơn say điên loạn.
Hắn đến chỗ Jimmy uống rượu giải sầu…" qua đêm luôn tại đây.
……….
Sáng sớm hôm sau…Mary gọi điện cho nó, giọng vui mừng.
- - Tôi nghe đây.
_ Báo cáo sếp, tôi vừa nhận được điện thoại của bên an ninh hàng hải. Họ kêu chúng ta đến làm thủ tục nhận lại hàng.
- - Thật sao?- giọng nó buồn. Chuyện này không làm nó bất ngờ.
_ Dạ, thật 100%. Sếp về ngay ký quyết định nhận hàng giùm tôi đi ạ.!!!
- - Được rồi, tôi đến ngay đây.
Buổi chiều, sau khi nhận lại hàng. Nó thấy nhẹ bẫng đi gánh nặng trả thù…Lần này coi như lão Kim chết chắc trong tay nó…
Về phần lão Kim…khi nghe được tin nó đã lấy được chuyến hàng thì rất tức giận, lão lo lắng đứng ngồi không yên…trong đầu lão lại đang nhen nhóm một vài thủ đoạn đê tiện….
Nó đang mừng vì đạt được chiến lợi phẩm trong tay thì Ken gọi đến…
- -Em nghe đây.
_ Tối nay bạn anh mở party, em đi cùng anh nhé.!!!