Hai người có muốn hợp tác lâu dài với tôi không? Chúng ta...
Ông ta còn chưa nói hết câu đã bị ánh mắt của hắn ta doạ tới nỗi cả khuôn mặt sợ hãi, ôm tiền lùi xa tới mấy bước.
Muốn hắn ta đứng trên đó làm ma nơ canh? Nực cười.
Cô nhìn vẻ mặt hắn ta hiện tại mà không khỏi buồn cười. Ai bảo hắn từ đầu cứ muốn tham gia làm gì, bây giờ lại mắt to mắt nhỏ trừng người ta.
Ông chú kia chạy một mạch đi cất tiền vào nơi an toàn rồi mới quay lại chỗ cô.
Ông ta đứng lệch sang phía cô đang đứng, vừa nói ánh mắt vừa thăm dò nhìn vẻ mặt Vương Hàn Phong. Để xem nếu hắn ta có một chút động tĩnh gì thì sẽ nhanh chóng chạy đi ngay để bảo toàn tính mạng.
- Cô gái, nhìn cô biết ngay là người hiểu chuyện. Cô và bạn trai có muốn tham gia lâu dài với chương trình của chúng tôi không?
Cô không khỏi cạn lời mà nở một nụ cười trừ nhìn ông ta. Ông ấy là đang chê mình sống dài quá rồi sao?
Đáng ra Vương Hàn Phong - hắn đã định một cước đá ông ta sang một bên rồi. Nhưng nghe tới đoạn ông ta kêu hắn là bạn trai của Mạc Dung Vi, hắn ta liền ngừng lại. Cũng coi như là ông ta biết điều. Hắn ta sẽ làm người tốt một bữa, kiềm chế không đánh người nữa vậy.
Nhưng chưa được mấy giây sau hắn ta liền dẹp ngay cái ý nghĩ làm người tốt đó của mình.
- Cô gái nếu bạn trai cô không tham gia cũng không sao. Ở đây có rất nhiều hình mẫu lí tưởng, cô có thể tha hồ chọn ghép đôi...
Vừa nói xong, ông ta nhận thấy ý định muốn đánh người của hắn liền nhanh chóng chạy thục mạng.
Trước khi chạy đi ông ấy vẫn không quên đưa cho cô một tấm card màu đen in chữ nổi. Trên tấm card đó không có thông tin về nơi làm việc cũng như là chức vụ, chỉ có tên ông ấy và số điện thoại.
Ông ta tên Lâm Hựu Niên.
Cô mân mê tấm card đó một lúc lâu.
Chỉ là một người kinh doanh nhỏ mà danh thiếp lại đắt tiền tới như vậy?
Ông ta thích tiền tới như vậy, chắc chắn không phải người chịu chi một số tiền lớn chỉ để làm những tấm danh thiếp không hữu dụng.
Chậc.
Hắn ta từ đằng sau khoác áo cho cô. Lúc này cô cũng mới giật mình quay lại.
Nãy giờ chỉ lo mải mê chìm đắm vào trong mớ suy nghĩ lung tung mà cô quên mất cái lạnh hiện giờ.
Hiện tại đã là nửa đêm, thời tiết có phần se se lạnh một chút. Đây thật sự là một điều kiện tốt để các cặp đôi có lí do trao cho nhau những cái ôm ấm áp. Sưởi ấm trái tim nhau và reo rắc những cái lạnh xuyên thấu vào mặt dân FA.
Cô vừa quay qua liền đập ngay vào mắt là những hình ảnh trên, liền nhanh chóng quay qua chỗ khác.
Cô vừa kéo áo cao lên trên một chút vừa không quên cảm ơn hắn ta.
- Cảm ơn.
- Cô thích card?
- À, không.
Cô vừa nói vừa khẽ lắc đầu.
Hmm, nếu tấm card này được làm bằng vàng thì cô cũng hơi thích đấy.
Bất chợt có tiếng la hét của những cặp đôi xung quanh. Cô và hắn đều nhìn qua.
Cảnh tượng được chờ đợi nhất đêm nay cuối cùng cũng xuất hiện.
Các vệt sao băng sáng lung linh lần lượt lướt qua. Trên nền trời màu đen huyền bí không một chút gợn mây, cũng không có những ngôi sao và mặt trăng như thường ngày, những vệt sao băng đó càng trở nên nổi bật hơn, rực rỡ bội phần.
Cô nhìn những vệt sao băng đó tới mức lơ đễnh, trong mắt hoàn toàn chỉ có cảnh tượng những vệt sao băng đó lướt qua, hoàn toàn không chú ý cử chỉ của mọi người xung quanh.
- Đẹp lắm sao?
- Có thứ gì đẹp hơn sao băng sao?
Hắn ta nhỏ giọng, nói bằng âm lượng chỉ đủ cho hắn ta nghe.