Công chúa đến cũng vừa đúng lúc Tiểu Tiểu đang quét dọn thư phòng, cô bước vào nắm tay tiểu cung nữ thúc thích nói:
- Ta xin lỗi ngươi, ta không bảo vệ được ngươi để hoàng huynh bắt nạt ngươi! Nhanh theo ta về, ta cho ngươi trở về cùng gia đình ngươi.
- Ai cho muội đưa người đi?
Một đám thái giám, cung nữ vội quì rạp xuống đất, chỉ có Thái Ninh vẫn mạnh miệng:
- Huynh ỷ thế hiếp người, muội ấy là người của Thái Ninh, huynh ngang nhiên bắt người! Muội.... muội sẽ nói mẫu hậu!
Miệng khẽ cong lên một đường tuyệt mỹ, y nói:
- Thái Ninh, muội biết giờ này là giờ nào chưa? không lo học ở chỗ lão sư gia và các huynh đệ khác mà đến đây đôi co với ta? Về cung chép 100 lần bài học hôm nay trình lão sư, nếu không đừng trách hoàng huynh không nương tay!
Thái Ninh đứng giằn co, nước mắt chỉ chực rơi xuống, cô cầm tay Tiểu Tiểu nói:
- Đợi ta! Ta sẽ đến đưa muội đi!
Hoàng thượng lúc này coi như không có kiên nhẫn nữa, hắn nói:
- Vu công công đưa công chúa đến chỗ lão sư gia!
- Được rồi.... được rồi.... muội đi đây!
Công chúa và Thanh Thanh vừa rời đi, hoàng thượng quay sang Tiểu Tiểu, giọng không mặn không nhạt nói:
- Ngươi cũng khá đấy, có thể khiến Thái Ninh cãi lời ta, muốn đưa ngươi rời khỏi đây ư! Ta chưa đủ tốt với ngươi hay sao?
Hắn thấy chua chua trong lòng khi nghe Thái Ninh muốn đưa cô trở về với gia đình. Tiểu Tiểu nghe y nói mà lạnh cả sống. Đầu óc bắt đầu nhảy số, vừa hay Tiểu Thuận Tử đến báo có Tuyết Phi và Ái Mỹ Nhân cầu kiến! Tiểu Tiểu nhanh chân chạy vào bên trong, nhưng sau mà nhanh bằng hoàng thượng chân Tiểu Tiểu chưa đặt được ở ngạch cửa đã bị túm cổ áo kéo lại, cô chỉ biết thở dài như con cún con đứng khúm núm bên cạnh hoàng thượng.
Một Tuyết Phi thì cô đã được thọ giáo rồi, còn Ái Mỹ Nhân thì cô mới được diện kiến, người như tên gọi đúng là mỹ nhân, hoàng thượng ơi là hoàng thượng, gái đẹp trong thiên hạ này chắc hắn đã chọn hết rồi! Cả hai vị này đều đánh ánh mắt không mấy thiện cảm khi gặp Tiểu Tiểu, nếu không có hoàng thượng ở đây chắc có lẽ họ đã lôi cô ra mà xẻ thịt! Hoàng thượng nhìn hai mỹ nhân rồi nhẹ giọng nói:
- Hai nàng đến đây tìm ta có chuyện gì?
Như đợi câu hỏi này của hoàng thượng, Tuyết Phi nhanh nhẹn mở lời:
- Thiếp định ngày mai sẽ làm sinh thần cho Ái muội!
Ái Mỹ Nhân cũng phụ họa theo:
- Hoàng thượng, thiếp chỉ muốn ăn bữa cơm đơn giản cùng hoàng thượng và các tỷ muội, nhưng Tuyết tỷ không đồng ý, nên mới phiền đến ngài như vậy!
Hoàng thượng như đã hiểu, đi đến nắm tay hai người bọn họ rồi thâm tình nói:
- Vậy sinh thần của Ái Mỹ Nhân, trẫm giao hết cho nàng, nếu cần gì thì nói với trẫm!
Hai người bọn họ ý cười trong mắt, nhưng vẫn chưa chịu lui xuống, hoàng thượng mới nhẹ hỏi thêm:
- Còn chuyện gì nữa sao? Hai nàng vẫn còn đứng đây?
Tuyết Phi ấp úng nói:xe
- Thời gian có hơi gấp rút, thiếp sợ không chuẩn bị kịp vì thiếu người, thiếp có thể mượn cung nữ Tiểu Tiểu qua phụ 1 ngày được không hoàng thượng?
- Cả hoàng cung này mà hai nàng chỉ mượn có 1 cung nữ bên người ta?
Ái Mỹ Nhân nhẹ nhàng nói:
- Tiểu Tiểu là cung nữ thông minh, hoạt bát rất khéo tay nên thiếp định nhờ Tiểu Tiểu sang phụ, có thêm 1 người giỏi như Tiểu Tiểu sẽ nhanh hơn!
Ai mà không biết ý đồ của 2 nàng ta, Tiểu Tiểu đứng một bên tâm không loạn, bình tĩnh chờ kết quả, vì sao ư? Bởi vì cô tin tưởng hoàng thượng sẽ không để cô bị 2 nàng ta đưa đi vì lí do lãng xẹt đó! Hai đứa về nghiên cứu thêm đi nhé! Tuổi gì mà đòi bắt chụy hầu 2 đứa! Cô đang mắng chửi hứng thú trong đầu thì nghe hoàng thượng nói, lôi cô trở về thực tại:
- Vu công công, tìm cho nương nương một cung nữ nhanh nhẹn tay chân chút đưa qua phụ việc chỗ Ái Mỹ Nhân! Lần sau các nàng đừng tìm ta để xử lý mấy chuyện vô bổ này! Có thể gặp Vu công công phân phó! còn ngươi, không làm việc à!
Dứt lời hoàng thượng cũng phủi áo rời đi, Tiểu Tiểu cũng nhanh chóng vừa đi vừa chạy theo phía sau đuôi!