Nữ Hầu Của Hoàng Đế

Chương 15



Mọi người lần lượt trở về, những con thú được săn cũng ngày một nhiều lên, mặt trời dần xuống núi, không khí trở nên lạnh dần, Tiểu Tiểu thầm cảm thán trong lòng : đây có được coi như buổi cấm trại đêm hay không? có điều nó lớn hơn rất nhiều lần, được bảo vệ rất nghiêm ngặt, lúc còn ở hiện đại cô cũng chỉ được đi cấm trại vài lần do các thầy cô tổ chức không thể so sánh với lần đi săn bắn này của hoàng đế.

Ở bên này Tiểu An Tử (là người hầu bên cạnh hoàng thượng giống như Tiểu Thuận Tử), cũng bận ghi tên lên bảng, hiện tại là nhị vương gia đang dẫn đầu bảng, đứng cạnh cô là Thanh Thanh cái miệng huyên thuyên khen ngợi nhị vương gia không ngớt lời, trong các vị vương gia ngài ấy là xuất chúng nhất, Tiểu Tiểu nghe xong chỉ nhẹ nói nhỏ một câu mà Thanh Thanh hai má đỏ ửng ú ớ không nói nên lời:

- Ngài ấy xuất chúng như vậy ta xin hoàng thượng cho ngươi hầu hạ bên người nhị vương gia đồng ý không?

Hai mắt Tiểu Tiểu chớp chớp nhìn cô hầu Thanh Thanh cười hề... hề.... hề.... rồi lí nhí nói:

- Ta không thể bỏ công chúa a!

- Không thể bỏ công chúa hay không biết nhị vương gia có đồng ý để ngươi hầu hạ bên người hay không hửm?



Thanh Thanh hai má càng đỏ lên, không nói nên lời, gặp công chúa cùng Thành tướng quân vừa về đến đã chạy ra đón để tránh đi ánh mắt dò xét của Tiểu Tiểu, thấy vậy cô cũng không trêu Thanh Thanh nữa, từ xa cô đã thấy đoàn người của hoàng thượng trở về, cô nhanh chân chạy đến chuẩn bị một khay trà nước mang đến liều của hoàng thượng, vừa hay đúng lúc Ái Mỹ Nhân đang cùng hoàng thượng chuẩn bị tắm uyên ương, không khí trong liều lúc này mờ mờ ảo ảo một mùi hương nhè nhẹ phảng phất trong không khí, Tiểu Tiểu hít phải mê dược, nó làm đầu óc của cô hơi chao đảo, khay trà trên tay dao động một giọng nói âm trầm cắt lên:

- Để lên bàn, ....cút....!

Tiểu Tiểu hốt hoảng đặt khay trà lên bàn rồi ba chân bốn cẳn chạy mất, cô chạy một mạch ra đến bờ suối gần đó, lao nhanh xuống dòng suối, nước suối lạnh lẽo làm giảm đi phần nào hương mê dược lúc nãy, cô hít cũng khá nhiều, trong đầu lúc này toàn hình ảnh của hoàng thượng và Ái Mỹ Nhân, bọn họ cứ lẩn quẩn trong đầu, Tiểu Tiểu cảm thán... haiza nhức đầu thật .... cô dùng hai tay tát thật mạnh vào hai bên má của bản thân nhằm giữ đầu óc tỉnh táo lại, cô đánh đến khi hai má đỏ rát lên, mới dừng lại. Tam vương gia, tình cờ đi qua nhìn thấy được cảnh này, cũng muốn giúp cô một tay, y lật nhẹ lòng bàn tay vận nội lực kéo Tiểu Tiểu từ dưới nước bay lên không trung rơi vào vòng tay quen thuộc của hoàng thượng, tam vương gia cũng đã thu tay về, chiếc áo choàng của hoàng thượng đã bao trùm lấy cơ thể của Tiểu Tiểu, tam vương gia khẽ cười nói:

- Đệ chỉ tiện tay muốn giúp tiểu cung nữ của huynh thôi! Nếu huynh đã ở đây rồi đệ đi trước!

Hoàng thượng lúc này cũng đã ôm Tiểu Tiểu về liều của mình, mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ, nhìn hai má đỏ ửng của cô mà hắn không khỏi xót xa.

Chuyện phải nói từ 2 canh giờ trước, khi vừa về tới liều của mình hắn đã ngửi được mê hương ngay lập tức Vu công công đã cho hắn uống giải dược, lát sau Ái Mỹ Nhân cũng dần lộ diện, hắn chỉ vờ mình bị trúng mê hương để thuận theo mà cho nàng ta uống mê tình dược được bỏ vào rượu, nó là loại độc làm cho người ta bị ảo giác nghĩ rằng mình đang abc với đối phương, nhưng thực chất chỉ có bản thân họ đang tưởng tượng ra, giờ này bên căn liều của nàng ta chắc vẫn còn đang tự luyến một mình. Và đây cũng là loại độc mà hắn đã dùng mấy năm qua nhằm đánh lừa các phi tần, đó là bí mật của hoàng thượng. Lúc Tiểu Tiểu xông vào đã trúng mê hương của Ái Mỹ Nhân vì lo cho cô nên hắn mới lớn tiếng đuổi cô đi, vừa giải quyết xong Ái Mỹ Nhân hắn lập tức chạy đi tìm cô cũng may là hắn đến kịp, nhưng cô vẫn tự làm mình bị thương để giữ cho đầu óc tỉnh táo chỉ có ngốc như cô mới nghĩ ra chuyện thế này thôi.