Nữ Phụ Hào Môn Không Muốn Phá Sản

Chương 36



Lục Triết vội kéo Phó Lê rời khỏi đây, mặt hai người đều hơi đỏ. Cặp đôi yêu nhau mới hẹn hò mà nghe thấy loại âm thanh không thể miêu tả kia thì đúng là hơi xấu hổ.

Lục Triết ho khan hai tiếng, nói: "Chúng ta đi dạo tiếp thôi."

Chắc không đến nỗi rời đi rồi mà vẫn nghe thấy loại âm thanh kia nữa đâu nhỉ. Nếu như vẫn nghe thấy... vậy chỉ có thể nói là do xui xẻo thôi!

Phó Lê gật đầu, muốn tìm chủ đề nói chuyện, nhưng trong đầu cô chỉ toàn là những âm thanh vừa nghe được, nhất thời không nghĩ ra được chủ đề để nói.

Thấm thoát hai người đã đi một vòng quanh ký túc xá nữ, Lục Triết nhìn thời gian, đã hơn chín giờ nhưng vẫn không nỡ để Phó Lê đi lên, nói: "Chúng ta lại đi dạo một vòng nữa được không?"

“Chân em sắp gãy rồi.” Phó Lê rầu rĩ nói.

Tuy chỉ đi chậm nhưng cô đã đi rất lâu rồi.

Từ sau khi lên đại học, Phó Lê không thường xuyên tập thể dục, lười đi rất nhiều, thời gian vận động hàng ngày của cô là đi từ ký túc xá đến khu dạy học và đoạn đường đổi phòng học trong khu dạy học, thêm vào đó là một tiết thể chất mỗi tuần.

Lục Triết cũng nhận ra bọn họ đã đi rất lâu rồi. Vì trước đây bận việc, anh thường đi giao hàng giúp, vừa giao là cả một ngày, đứng lâu nhiều nên bây giờ anh cũng không cảm thấy mệt. Anh suy nghĩ một lát rồi nói: "Vậy em lên trước đi, chúng ta sẽ nói chuyện qua video được không?"

"Ok. Em lên tẩy trang, tắm rửa trước đây." Phó Lê uyển chuyển nhắc nhở, để lúc anh về thì đợi một lát, đừng nhìn app nuôi bé con, cho dù có làm mờ cũng không được nhìn.

Lục Triết gật đầu, nhìn cô đi lên tầng, mở app nuôi bé con, sau khi xác định cô đã đi lên cầu thang, an toàn về phòng ngủ, lúc này anh mới chuẩn bị quay về.

Trong điện thoại, bé yêu Phó Lê vừa về phòng ngủ đã cởi ngay áo khoác, mở điều hoà, sau đó chuẩn bị tẩy trang. Lục Triết nhìn cô tháo trang sức đắp mặt nạ dưỡng da, lúc thấy cô cầm quần áo chuẩn bị vào phòng tắm, anh lập tức rời khỏi app nuôi bé con. Anh tăng tốc về nhà, cũng nhanh chóng tắm rửa.

Hai người tắm xong cùng lúc, sau đó bắt đầu gọi video nói chuyện phiếm.

Phó Lê ngồi trước máy tính, mặc bộ đồ ngủ hình con thỏ đáng yêu, mái tóc xoăn thả xõa, nhìn Lục Triết qua màn hình máy tính, nói: "Bé con nài, vừa nãy mẹ nghĩ không biết con có nhìn lén mẹ tắm không cho nên lúc tắm mẹ đã đặc biệt để điện thoại vào trong túi chống nước rồi nhìn con, phát hiện con rất ngoan, con cũng đang tắm nên không nhìn lén."

Lục Triết: "...Em bảo anh không được nhìn lén nhưng em lại nhìn lén anh??"

Phó Lê cười hì hì: "Em chỉ mở ra xem anh có nghe lời hay không thôi mà. Nhưng mà có phải anh không giống trước kia không? Em phát hiện hình như chibi của anh không mũm mĩm như trước nữa."

Mặt Lục Triết hơi đỏ lên, nói: "Có lẽ là do dáng người hơi thay đổi. Không phải lúc trước em nói thích nam sinh có cơ ngực và cơ bụng à, sau đó anh bảo em sắp xếp lớp học này… nên không giống trước nữa. Có lẽ hệ thống đã điều chỉnh lại phong cách vẽ."

"Wow ~ vậy anh mau cho em xem anh có bao nhiêu khối cơ bụng rồi? Bây giờ cơ ngực của anh to cỡ nào?" Hai mắt Phó Lê sáng lên đầy tò mò, phấn khởi nhìn Lục Triết.

Tai Lục Triết hơi đỏ lên, nói: "Sau này đi, sau này em sẽ có cơ hội nhìn thấy."

Phó Lê ủ rũ bĩu môi: "Được rồi."

Lục Triết lúng túng vội chuyển đề tài, nói: "Ngày mai em nhớ đem chăn ra phơi nắng nhé, sau đó có muốn đến chỗ anh không?"

Vừa rồi trong lúc tắm Lục Triết đã nghĩ, đi dạo cũng rất mệt, ngồi nghỉ cũng có thể gặp phải tình huống khó xử như hồi nãy, không bằng để Phó Lê trực tiếp đến nhà anh, bọn họ có thể cùng xem phim hay trò chuyện gì đó đều được.

Phó Lê lại hiểu sai, nghi ngờ nhìn anh: “Em chỉ nói muốn xem bây giờ anh có mấy khối cơ bụng thôi chứ không phải muốn phát triển quan hệ với anh nhanh như thế, anh định mời em đến chỗ anh làm gì?”

“Anh không có ý đó.” Mặt Lục Triết nóng đến nỗi khó có thể hạ nhiệt, sốt ruột giải thích: “Chỉ là đến nhà anh… sẽ không xuất hiện loại tình huống hồi nãy, cũng không làm em đi lại mệt mỏi nữa. Hơn nữa chúng ta có thể cùng xem phim điện ảnh, còn có thể xem phim truyền hình khác nữa.”

Phó Lê cảm thấy anh nói cũng có lý nhưng vẫn phải nói rõ trước: "Anh trai em nói, ngày nào em cũng phải trở về phòng ngủ đúng giờ, không thể ngủ ở bên ngoài. Anh hiểu ý em không?"

Lục Triết vội vàng gật đầu, ý tứ chính là bây giờ bọn họ không thể phát triển quá nhanh, anh hoàn toàn không có ý kiến gì với chuyện này.

Bây giờ Phó Lê còn chưa đủ 20 tuổi nên anh cũng không vội.

"Vậy ngày mai chúng ta cùng đi ăn sáng, sau đó sẽ đến nhà anh."

Sáng hôm sau, vì ăn sáng chung nên sau khi dậy Phó Lê cũng không trang điểm, chỉ rửa mặt, thay quần áo rồi đi xuống tầng.

Lục Triết đang đợi cô ở dưới tầng ký túc xá, sau khi hai người cùng đi ăn sáng trong canteen trường, Phó Lê đến nhà Lục Triết, hai người ngồi trên ghế sô pha, chọn phim xem.

Hôm nay có rất nhiều thời gian, kế hoạch của Lục Triết là có thể xem một bộ phim trước, sau đó nghĩ xem ăn trưa ở đâu, buổi chiều nếu buồn ngủ thì ngủ một giấc, không thì có thể xem mấy gameshow linh tinh, sau đó đi ra ngoài ăn cơm tối, lại đi dạo ở bên ngoài một lúc, cuối cùng anh sẽ đưa Phó Lê về.

Phó Lê rất thích thể loại phim kinh dị nên đã chọn phim mà nhân vật chính phiêu lưu trong ngôi nhà ma. Mặc dù là ban ngày nhưng kỹ xảo và hiệu ứng của bộ phim rất tốt, làm cô có hơi sợ nên phải vừa xem vừa ôm Lục Triết.

Lục Triết ôm cô, mặt hơi đỏ, anh không biết phim đang chiếu gì, cả đầu chỉ toàn Phó Lê.

Trong phòng có bật máy sưởi nên lúc vào nhà hai người đã cởϊ áσ khoác vừa dày vừa nặng ra, trên người chỉ mặc áo giữ nhiệt và áo len. Lúc Lục Triết ôm cô, anh chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng thỏa mãn, thấy cô đang trầm mê trong nội dung phim, không nhịn được hôn một cái lên trán cô.

Phó Lê cảm nhận được trên trán truyền đến xúc cảm, nhưng cũng không để trong lòng, bởi vì lực chú ý của cô đều tập trung vào bộ phim.

Mãi đến khi phim kết thúc, lúc này Phó Lê mới nhìn về phía anh, bắt đầu tính sổ: "Vừa nãy anh hôn em một cái phải không?"

Thì ra không phải cô không chú ý, cô có chú ý nhưng lúc đó xem phim quan trọng hơn nên mới không nói.

Lục Triết thấy hơi tủi thân: "Sao đến tận lúc hết phim em mới nói chuyện này?”

"Còn không phải vì hồi nãy phải nghiêm túc xem phim à? Anh thừa dịp em không chú ý trộm hôn em, anh “dê” em!" Phó Lê đưa tay sờ trán mình, mặt hơi đỏ, trong lúc lơ đãng cô liếc mắt qua môi mỏng của Lục Triết, không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng.

Hôn trán làm gì, không thể trực tiếp hôn môi à???

Lục Triết hơi xấu hổ sờ mũi, nói: "Em ôm anh suốt nên anh nghĩ em muốn anh hôn an ủi em cơ."

“Hừ!” Phó Lê nghe vậy lại ôm chặt lấy anh: “Vậy anh an ủi em lại đi?"

Lục Triết nhanh chóng hôn lên trán cô một cái, tiếp đó hôn hai má cô, hôn lên chóp mũi, sau đó ánh mắt rơi xuống bờ môi cô nhưng lại xấu hổ đỏ cả tai, không dám xuống tay.

Phó Lê cảm thấy lá gan của anh thật là nhỏ, nhưng cô cũng không muốn chủ động hôn anh, cô nhìn thời gian rồi nói: "Bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta xem gameshow nào đó đi, tiện thể nghĩ xem trưa nay ăn gì?"

“Em muốn ăn gì? Anh nghe theo em.” Lục Triết nói.

"Muốn ăn anh!" Mắt Phó Lê nhìn quanh, định trêu ghẹo bạn trai nhà mình một chút.

Lục Triết: "...Cũng không phải là không được, nhưng chúng ta mới hẹn hò, làm vậy có sớm quá không? Anh còn chưa chuẩn bị xong tâm lý..."

Nhìn thấy dáng vẻ đỏ mặt của anh, Phó Lê hơi kinh ngạc, không ngờ anh lại tưởng thật, lập tức cười nhạo anh: "Anh nghiêm túc đó hả? Em chỉ nói đùa thôi."

Lục Triết: "..." Sao có thể tùy tiện lấy chuyện này ra nói đùa chứ?

Lục Triết bị trêu đùa nên thấy hơi mất mặt, lập tức quay mặt đi, nói: "Em mà nói đùa như vậy thì sau này lúc em nói chuyện, anh sẽ không phân biệt được đó là đùa hay thật.”

"Cũng đúng ha. Về sau em sẽ ít nói những việc này." Phó Lê tìm kiếm trên máy tính, chọn bừa một gameshow để xem, sau đó nói: "Nhưng mà em không nghĩ ra trưa nay muốn ăn món gì, hay là chúng ta ăn KFC đi? Có thể gọi thức ăn bên ngoài đến."

"Ok." Hai người vừa xem gameshow vừa chọn thức ăn, chọn không ít thứ vào giỏ rồi mới đặt hàng.

Gameshow Phó Lê chọn khá buồn cười, lúc xem, cô cười đến đau cả cơ mặt: "Trời ạ, cười đến độ nếp nhăn hai bên miệng của em sắp hiện ra luôn rồi!"

“Không sao, buổi tối đắp mặt nạ dưỡng da là biến mất ấy mà.” Lục Triết nói.

Phó Lê nắm tay anh, bắt đầu nghịch ngón tay anh. Chưa đến nửa tiếng, KFC đã được giao đến.

Bây giờ mới mười một giờ, lúc đầu Phó Lê không thấy đói nhưng khi ngửi thấy mùi thơm, không chịu được nữa nên cô dứt khoát ngồi luôn trên sô pha, vừa ăn cánh gà xem gameshow.

Sau khi xem xong một tập của gameshow, cả hai lại xem lại một bộ phim truyền hình dài tập, chọn một bộ phim hiện đại đang hot hiện nay.

Bộ phim này có tiết tấu rất nhanh, đã đăng hết đến tận tập cuối cùng.

Mở đầu là cảnh nam nữ chính vô tình chạm môi. Sau khi nhìn thấy cảnh này, Phó Lê có hơi xấu hổ, cũng không dám cười thảo luận với Lục Triết giống như trước đó, hai người đều im lặng.

Sau đó ở cuối tập 1, nam nữ chính ấy vậy mà lại uống say, phát sinh quan hệ…

Hmm... hình như hai người họ xem loại phim truyền hình này với nhau có vẻ không ổn lắm? Luôn có cảm giác như đang ám chỉ cái gì đó.

Phó Lê hơi xấu hổ đỏ mặt, nói: "Hay là chúng ta xem phim khác đi?"

"Khá hay mà." Lục Triết bình luận: "Em không thích à?"

“Thì là cũng được đó nhưng quan hệ của nam nữ chính phát triển hơi nhanh quá?"

"Hình như là có chút." Lục Triết nhìn về phía Phó Lê, nói: "Nhưng chắc là do kịch bản yêu cầu."

"Ồ..." Phó Lê bị anh nhìn, khuôn mặt hơi đỏ lên sau đó cô cúi đầu xem tiếp.

Sau khi ăn xong, Lục Triết nghĩ ra gì đó, trở về phòng, lấy một hộp sữa dưỡng thể đưa cho cô, nói: "Đây là sản phẩm mới của app nuôi bé con. Là sữa dưỡng thể có nhiều thành phần dưỡng ẩm hơn. Em cầm về dùng thử xem."

Phó Lê nhận lấy, nhìn thành phần giới thiệu, thấy toàn là thứ cô xem không hiểu, đột nhiên cảm thấy thứ này rất đỉnh.

“Cảm ơn anh trai chăm sóc khách hàng độc quyền thân mến của em.” Phó Lê cười nói.

Lục Triết vốn đang cười, nghe cô nói vậy, ghé vào tai cô nói: "Mấy ngày trước anh đã nói với em, nếu em còn gọi anh là “thân mến”, anh sẽ hôn em thật đấy."

Phó Lê ngẩn người, lúc này mới nhớ tới chuyện đó, lập tức nói: "Anh có bản lĩnh thì hôn đi!"

Đôi mắt Lục Triết nguy hiểm nheo lại, nhắm ngay môi cô, hôn mạnh một cái!