Yên ổn được một thời gian, nàng lại nhận được bức thiệp mới, nội dung bức thiệp là đi săn bắn với hoàng thất. Nàng trên danh nghĩa là vị hôn thê của Khang vương, đương nhiên phải đi. Nhưng lần này Hề Như Tình không được nhận thiệp mời, đương nhiên phải ở nhà. Có cách nào để Hề Như Tình đi cùng không nhỉ ? Nàng đi cùng với Khang Vương để trừng mắt nhìn nhau? Một tia sáng xoài qua trong đầu nàng, nàng chợt nghĩ ra một cách ! Chẳng phải Hề Như Tình có thể hóa trang thành nha hoàn hầu bên cạnh nàng sao? Dung nhan của Hề Như Tình thì không có vấn đề, hóa trang chút là được rồi. Chỉ cần Hề Như Tình đồng ý, nàng liền giúp đỡ hết lòng, mau mau thúc đẩy nội dung và mau chóng đổi lại thân phận.
Nghĩ thế nào là làm vậy, nàng chạy sang sương phòng của Hề Như Tình.
"Nhị tiểu thư đến đây có việc gì ạ ? "
Người chặn cửa là Đường Nhi, nô tì bên cạnh Hề Như Tình đang nhìn nàng với ánh mắt đề phòng, nhị tiểu thư hay đến đây với mục đích không tốt đẹp gì, đương nhiên phải đề phòng. Hề Như Quỳnh không để ý, nghé vào trong
" Tỷ tỷ có trong đấy không ?Ta muốn gặp tỷ tỷ, phiền ngươi thông báo một tiếng."
" Vậy Nhị tiểu thư chờ chút. "
Ngay sau đó nàng được dẫn vào phòng, Hề Như Tình đang ngồi khâu khâu vá vá gì đấy, đến gần xem, là một đôi Hồ Điệp, tay nghề của Hề Như Tình thật khéo léo, người đẹp giỏi giang khéo léo, mười phân vẹn mười.
" Tỷ tỷ, thật đẹp, tay nghề của tỷ thật khéo léo. "
Nàng chỉ vào đôi Hồ Điệp còn đang khâu dở thật lòng khen ngợi.
" Muội muội quá khen rồi, ta chỉ biết chút khâu vá thôi.... Muội đến đây có chuyện gì vậy ? "
Nàng không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề nói ra suy nghĩ của mình. Hề Như Tình ngạc nhiên
" Thật có thể như vậy sao ?"
Hề Như Tình lo lắng
"Sẽ không sợ bị phát hiện chứ ? "
Nàng thành khẩn
"Chỉ cần tỷ đồng ý thì không thành vấn đề, ta có thể hóa trang giúp tỷ ! Nhưng chỉ ủy khuất cho tỷ phải đứng vai thị nữ bên người muội... "
Nàng kéo dài giọng
" Nếu tỷ không muốn... "
Hề Như Tình vội vàng ngắt lời nàng.
" Sao có thể không muốn..."
Hề Như Tình đỏ mặt cúi đầu
" Lại làm phiền muội rồi... "
Vậy là thành công mỹ mãn, nàng biết Hề Như Tình sẽ đồng ý, phải dành thời gian vun đắp tình cảm cho đôi nam nữ này, rồi ôm cây đại thụ to, góp tiền về nông thôn sống ! Giữ được mạng sống an ổn cả đời người. Sau này nàng mới là người nhờ cậy Hề Như Tình.
" Không việc gì, không việc gì ! Chuyện nhỏ thôi mà ! "
Hề Như Tình cảm động mắt lại rướm nước mắt
"Muội muội... Cảm ơn muội đã thanh toàn cho ta."
Nàng thở dài, nữ nhân này làm bằng nước hay sao? Dễ ra nước mắt thật đấy ! Nàng xua tay mấy lần
"Không việc gì, không việc gì. Vốn là việc ta nên làm ! "
Sau đó nàng dặn dò
" Tỷ tỷ chuẩn bị y phục của nha hoàn và đồ dùng đi, hai ngày sau chúng ta xuất phát ! Giờ muội phải đi có việc ."
Nói rồi nàng nhanh chóng đi về viện của mình. Hắc hắc, nàng cần chạy ra ngoài thành mua một số phấn son cần thiết phục vụ cho việc hóa trang, tiện tay nàng đem luôn Tam đi mua mấy bộ đồ mới. Những bộ đồ kia của nàng rộng thùng thình hết rồi. Nàng lười quá, không muốn sửa nữa liền đem tiền đi mua. Đằng nào Thân chủ cũng có khá nhiều tiền tích cóp !
Nàng vui vẻ thử qua thử lại mấy bộ y phục khiến nàng yêu thích không thôi. Thật vui mà, nàng có làn da trắng, làn da trắng là kết quả của dậy thì trong hai năm kia, da dẻ tốt hơn, nhẵn hơn, không còn vẻ xám xịt như lúc nàng mới xuyên qua. Khuôn người nhỏ nhắn mặc bộ nào liền ưa luôn bộ ấy, không hề kén màu, nhìn nàng thập phần đáng yêu. Chỉ có điều người nàng hơi nhỏ, vẫn phải để cửa hàng làm cắt ngắn đi một chút mới vừa vặn.
Tiếp đến là đi mua phấn son, nàng đều chọn loại tốt nhất. Ăn mặc có thể xoàng xĩnh, nhưng bôi lên mặt thì nhất định không thể xoàng xĩnh, vì đồ rẻ tiền có thể làm hại da mặt.
Ôm đống đồ trở về, nhìn thấy hàng kẹo hồ lô, nàng liền chạy qua mua hai chiếc. Lâu lắm rồi mới lại được thưởng thức kẹo hồ lô nha. Hôm nay Tam chạy lòng vòng theo nàng chắc cũng mệt rồi. Nàng đưa Tam một xiên hồ lô
" Hôm nay vất vả cho ngươi, của ngươi này. Ăn đi "
Tam không khách khí cầm lấy đồ ăn, được đồ ăn nên vui vẻ cười híp mắt, thật lòng nói
" Tiểu thư, người gầy đi, nhìn xinh hơn rất nhiều ! " Mắt to long lanh hơn này. Khi cười mắt híp lại thành một vầng trăng khuyết . Khuôn mặt mặt ít thịt hơn này, nhưng nhìn vẫn tròn tròn phúng phính . Chiếc mũi nhỏ nhắn vừa vặn. Đôi môi cũng nhỏ nhắn hồng nhuận, đã thế đôi má lúc nào cũng hồng hào đầy sức sống. Đã thế bây giờ tiểu thư nàng còn dễ tính dễ ở hay cười hơn trước kia. Không nhìn ra tiểu thư ục ịch xấu xí khó tính nữa. Làn da của tiểu thư nhìn trắng trẻo, non mềm hơn nhiều. Nhìn khuôn mặt tiểu thư có nét của trẻ con,tiểu thư của nàng bây giờ tuy không được tính là xinh đẹp nhưng nhìn hết sức đáng yêu, càng nhìn càng thuận mắt !
Hề Như Tình nghe vậy liền đưa tay lên mặt vuốt vuốt mấy cái, ra vẻ như các công tử trêu ghẹo Tam
" Vậy sao..."
Nàng đi đến gần Tam, tỏ vẻ vô lại
" Vậy ngươi có động tâm không ? "
Tam đỏ mặt tránh đi
"Tiểu thư ! Chúng ta đều là nữ nhân đó ! Đang ở ngoài đường đó ! "
Nàng cười nham nhở
" Vậy không ở ngoài đường thì ngươi sẽ động tâm ? "
Tam đỏ mặt dậm chân quay đi. Tiểu thư biết rõ ràng nàng không có ý đó ! Nàng sai rồi, tiểu thư thay đổi ! Tiểu thư càng ngày càng xấu xa !
Nàng cười hăng hắc, trước đây sao nàng không biết trêu ghẹo Tam thật vui vẻ chứ ? Thật đáng tiếc mà .
Về đến phủ đã đến tối, tắm rửa xong xuôi bụng nàng bắt đầu kêu gào đòi đồ ăn. Chắc Tam đã chuẩn bị bữa rồi, mùi đồ ăn vởn vản bên chóp mũi, khiến bụng nàng càng biểu tình. Nàng liền đi nhanh ra ngoài, nhìn đồ ăn, nàng cứng đờ người...
"Tam ! Ngươi lại đây ! Đây là thứ gì ? Sao toàn dầu mỡ thế này ! Quên lời ta nói rồi sao ! "
Tam không sợ sệt trước khí thế của nàng, vênh mặt lên
" Tiểu thư dạo này gầy nhiều hơn rồi, cần phải tẩm bổ ! "
Khóe miệng nàng giật giật, con bé này càng ngày càng không sợ nàng. Có phải nàng chiều chuộng thị nữ quá rồi phải không ! Chắc đang trả thù vụ lúc chiều nàng trêu ghẹo đây mà, nàng thở hổn hển
" Mau đem tất cả chỗ này xuống, chuyển thành như cũ ! Không thì ra góc quỳ cho ta ! "
Ngẫm nghĩ thế nào, nàng lại thêm một câu
" Trước khi quỳ nhớ kê thêm gối ! "
Tam bĩu môi. Tiểu thư đúng là con hổ giấy ! Phạt quỳ mà còn kê thêm gối thì phạt làm gì. Nàng nhanh chóng đi thay đồ ăn cho tiểu thư. Hắc hắc, thực ra nàng chỉ muốn trả thù tiểu thư vụ lúc chiều thôi, trước khi dọn bữa này lên nàng còn chuẩn bị cho tiểu thư một bữa cơm thanh đạm khác, vậy nên thức ăn rất nhanh chóng được đưa lên. Thỏa mãn cơn đói của Hề Như Quỳnh.