Nữ Phụ Lãnh Huyết

Chương 26: Thời gian còn dài



Khi vào lớp cô bị cả đám kéo cuống bàn cuối rồi tụi nó ngồi xung quanh cô, từng đứa lên tiếng.

- Từ lúc bà đi tụi tui khổ lắm luôn đó Ngôn nhi à, cái con ả hồ ly cùng cái đám đàn ông đó cứ chèn ép tụi này quài-Ice lên tiếng trước lớp gật đầu phụ họa theo.

- Phải đó thật là mỗi lần có nó là tụi này lại mang thêm tiếng xấu, giờ là cả trường đi đâu cũng đều nói xấu tụi này- Kyo tức giận đập bàn.

- Bà Min thì bị gắn cái mắc lẳng lơ, bà có biết Lục Bách Thần không? Tính ra bà Min là con của Hạ gia có hôn ước với Lục gia, với lại Min với Thần đã chơi thân với nhau, hai người đều có tình cảm vậy mà mới gặp cái con hồ ly đó liền trở mặt làm bả đau khổ suốt mấy ngày đêm- Dan.

- Mày câm cái miệng mày lại đi Dan, tao đã nói là đừng nhắc tới chuyện này nữa mà tao không muốn Min khóc, tên đó không mang lại hạnh phúc cho Min thì tao sẽ là người làm chuyện đó- Kin ôm Min vào lòng vỗ về.

- Kin....nói vậy là....Kin thích Min hả?- Min đỏ mặt.

- Trời trên mặt tên đó hiện lên chữ thích to quá trời kìa, mau tìm cách hốt vợ về nhanh đi chứ nếu cái tên kia mà đổi ý là mất vợ như chơi đó- Ken.

- Mong hai người hạnh phúc mà còn chuyện của Gun với Dan sao rồi có tiến triển gì không?- cô hỏi Gun đang uống nước liền phun vào mặt Ken, lớp cười sặc sụa.

- Khụ....khụ đừng có nhắc tới chuyện này nữa bà Ngôn, nhờ chuyện đó mà tui bị bà Hyo tim cho 3 ống xuân dược vào người còn thảy vào phòng cho 3 ả đàn bà, may mà tui thoát được rồi van xin, lạy bả dữ lắm mới cho tui thuốc giải- Gun xanh mặt nghĩ tới chuyện đó.

- Vậy là bà ghen hả Hyo, đừng nói bà thích Gun từ hồi nhỏ mà không dám nói ra nha- Ice đùa.

- Ừ thì sao, tui thích ổng đó có ý kiến hừ, may mắn là ổng không quen với con nào nếu không tui cho ổng đoạn tử tuyệt tôn, triệt để giống nòi ổng luôn- Hyo nói lớp trợn tròn mắt.

- Ê Dan tao nghĩ mày nên từ bỏ ý định với Gun đi nó không hợp với mày đâu, coi chừng bà Hyo bả tạt axit màu luôn đó- Ken liếc nhìn Dan

(T/g: ta viết tới đây sao thấy tội ông Gun quá, mai mốt cưới bà Hyo về không biết ổng còn sống sót không nữa -_-)

- Từ khi tui đi lớp trưởng có xuất hiện không? Với lại vì sao bọn người đó lại chuyển xuống đây, không phải lúc đi tui nói mọi người cẩn thận rồi sao- cô mặc kệ nam nữ chính đứng trước cửa mà hỏi.

- Cái đó thì lúc bà đi lớp trưởng cũng không liên lạc gì nữa, mà tại sao bọn người đó ở đây tui cũng không biết, với lại tụi này....- Ice ấp úng

- Hiểu rồi đừng lo giờ có tớ ở đây, không ai có thể làm hại tới các cậu nữa- cô khẳng định.

- Vậy cô định chống đối tụi tôi bằng cách nào? Bạch Hân Ngôn- cái tiếng này chỉ có tên Hoắc Dạ mới dám nói cô như thế.

- Dám thử không Hoắc thiếu gia, tôi sẵn sàng tiếp đón, với lại nếu đã vào lớp E thì mọi người đều như nhau, nhưng cách nhìn của hai người như đang xem thường chúng tôi thì phải- cô khoanh tay đứng đó.

- Ai lại xem thường các người chỉ là tự nhiên Nhu Nhi muốn học ở đây nên tụi tôi chiều cô ấy thôi, lớp E này là lớp bị ruồng bỏ học dốt nhất trường, gia thế thì không bằng ai- Sở Ly.

- Wow thật sự là vậy sao tôi không biết ấy, nhưng đối với tôi lớp E là lớp giỏi nhất trường này, à có người nhờ tôi đưa cho ba người thứ này- cô chợt nhớ rồi nhanh chóng lục cặp đem ra 3 lá thư mà đen.

Khi nữ chính cùng hai nam chính cầm lá thư, Hoắc Dạ trừng mắt nhìn cô, Hiên Nhu cô ta sắc mặt đen lại, nói chung ba người đó trên mặt hiện lên đủ sắc thái.

- Cái này ở đâu cô có là ai đưa nói nhanh cô có thân phận gì?- Hoắc Dạ giơ bao thư lên ở trên đó có chữ Tề gia, cô cười lạnh.

- Muốn biết tôi là ai hả? Anh không đủ tư cách để biết chuyện gì đến nó cũng sẽ đến, chúng ta còn thời gian lắm đụng đến người của tôi đừng tưởng sẽ được sống yên- cô cất giọng băng lãnh của mình, lớp như được một chuyến đi du lịch sang Bắc cực.

- Ê mấy đứa nay trốn học một bữa đi ăn chơi đi, nay má có tiền muốn ăn gì thì ăn mọi chuyện để má lo- cô nhanh chóng quay lại vẻ thường ngày rồi xách cặp cũng lớp E ra khỏi lớp.

Mọi thứ chìm vào im lặng chỉ là trong lòng ba người lại có một cảm xúc khó tả, Hiên Nhu thì tức giận vừa sợ hàn khí lúc bẫy của cô, Hoắc Dạ kinh ngạc còn Sở Ly sững sờ.

Hết chương 26