- À, cô ấy còn có nói là hãy chăm sóc người thân mà cô ấy chưa thể bảo vệ, đúng thật là một người lương thiện còn nói là không cần phải trả thù giùm đâu, dù có chuyện gì thì hãy tha thứ cho họ, cuối cùng điều cô ấy muốn nói nhất là cô ấy rất yêu các anh (ý là nam chính)..... mặc dù là bị các người ruồng bỏ, tra tấn thậm chí còn làm nhục cả nhân phẩm của cô ấy nữa, một người ngoài như tôi còn thấy tức giùm nữa mà, có khi chết cũng là sự giải thoát ấy chứ- lời cô chẳng khác nào nhát dao trí mạng đâm vào tim bọn họ.
- Xin lỗi em nhiều Tiểu Thiên, vì đã che dấu cả Tề gia nhưng thực sự là chị của em đã không còn nữa rồi- cô có chút hơi bối rối khi nói với Tiểu Thiên bởi vì chính cô đã lừa dối thằng bé mà.
- Chuyện này em cũng biết lâu rồi, từ cái ngày chị dắt em rồi khỏi Bạch Gia, lúc đầu em tự hỏi mục đích của chị là gì, nhưng em biết chắc chắn rằng chị sẽ không làm hại em, em tin tưởng mắt nhìn người của chị Ngôn, có một chút đau nhưng tới bây giờ em vẫn coi chị như là một người thân trong gia đình- Tiểu Thiên cúi gầm mặt xuống, không dám ngước nhìn cô.
- Thực sự cám ơn em rất nhiều vì đã luôn coi chị như là một người thân, chị sẽ không quên đâu, cả các cậu nữa, cám ơn rất nhiều vì đã cho mình biết được cái được gọi là tình bạn, ở đây thực sự rất vui- cô nói với một giọng rất chân thành.
Chỉ riêng chúng nam chính vẫn còn ngồi thất thần khi biết được sự thật đáng sợ này, là do họ ngu ngốc đã làm hại đến người vô tội, làm cho một sinh mệnh đã ra đi, và cái họ nhận được đó chính là sự hối hận, giá như thời gian có thể quay lại họ sẽ có thể thay đổi định mệnh nhưng tiếc rằng không có gì có thể thực hiện được ước nguyện của họ.
- Dù sao mọi chuyện cũng đã kết thúc, nơi đây cũng đã yên bình không còn bất cứ nguy hiểm nào nữa rồi, chắc cũng đến lúc mình sẽ rời khỏi nơi đây- cô vừa nói xong thì mọi người đều đứng hình.
- Nè....cậu nói gì vậy, rốt cuộc cậu muốn đi đâu- Kyo hốt hoảng đến nỗi đứng bật dậy.
- Chúng ta không phải là......vì sao chứ?- Hyo cũng sững sờ không kém gì mọi người của lớp E.
Cô không nói gì chỉ ngước nhìn lên trần nhà, trong đầu nghĩ đến những thứ mà kiếp trước mình chưa thực hiện được, dù sao cô cũng hoàn thành tốt việc mà chủ của thân thể này giao cho cô mà, bây giờ đâu còn gì để làm cho cô vấn vương nơi này nữa chứ.
Ước mơ của cô là đi du lịch khắp nơi trên thế giới, chỉ là vì lúc kia chưa kip thực hiện thì đã phải xuyên không qua đây.
- Anh cũng đi với em, chúng ta sẽ đi du ngoạn khắp nơi anh cũng sẽ bù đắp lại những sai lầm mà anh đã làm, cho anh một cơ hội nha- Devil ngồi xích lại gần cô hơn.
- Mơ đi đừng có hòng mà đụng vào thiên thần của tui, có không biết giữ mất đừng mong lấy lại, người thích hợp với cô ấy chỉ có tui- Kan đẩy mặt của Devil ra, nếu không phải cô ngăn thì chắc hai người này đánh lộn luôn rồi, chắc cũng nên cho họ cơ hội thôi.
- Đừng lo, lâu lâu tui cũng về thăm mọi người mà, chỉ là đi chơi cho khuây khỏa tâm trạng thôi- cô trấn an nhưng nhìn mặt đứa nào cũng không muốn cho cô đi.
Nhưng cô đã quyết tâm rồi, không ngăn được cô đâu, nói đi nói lại thì bọn họ cũng không còn thấy mấy nam chính đâu nữa.
Ngày hôm sau cô cùng tất cả mọi người đi chơi từ sáng cho đến tối khuya mới về, dù sau cũng phải tận hưởng một chút thời gian bên bạn bè gia đình trước khi ra đi nữa chứ, tối hôm đó cô nhận được rất nhiều cuộc điện thoại khủng bố từ các đứa bạn của mình.
Đứa thì khóc lóc xin cô đừng đi, đứa thì như muốn đi theo cô luôn vậy may là có mấy đứa con trai trấn an tụi nó, cô đâu phải là đi luôn đâu chỉ là đi lâu thôi mà.
- Alo, ngày mai khoảng 9h máy bay cất cánh đó anh chuẩn bị đồ chưa- cô lấy điện thoại ra gọi cho Kan với Devil cả hai người cô đều nói câu này, đáp lại là ''anh chưa chuẩn bị xong hay là em qua nhà anh làm giúp anh được không?'', có cần mặt dày vậy không.
__________________
Vào một buổi sáng đẹp trời, rất thích hợp để cho máy bay cất cánh, sau khi tạm biệt ông của cô cùng Tiểu Thiên, cô được một đống người hộ tống ra sân bay.
- Huhu....có thể không đi được không?- Min ôm cô mà khóc rât thương tâm, kể cả những cô gái mạnh mẽ như Kyo, Ice cũng như Min vậy.
- Mấy đứa cứ như vậy sao mà Tử Nhi dám ra đi đây- Kan xách hành lý đi tới, mặt nở nụ cười rạng rỡ.
- Hừ, đừng tưởng chỉ có mình ngươi là được đi với cô ấy- Devil cũng mặt tươi rói, người vẻn vẹn có cái balo.
- Sao có nhiêu đây vậy, định đi một ngày một đêm rồi về à- Kan thắc mắc.
- Tất nhiên là do vợ yêu của tôi chuẩn bị cho rồi, đâu phải như ai đó tự làm- Devil cười tự hào, sát người vào cô làm cho Kan tức muốn xì khói, rồi mặt làm ra vẻ cún con đến làm nũng với cô.
Sau một hồi nói qua nói lại thì cô cũng bình yên lên máy bay, với hai cái đuôi phía sau, nhưng sao trong lòng cô thấy hai thiếu thiếu gì đó......
Đúng rồi, thiếu vắng họ nhưng sự thật đã tiết lộ rồi, người họ yêu thực sự là 'cô ấy' không phải là cô, thì không có lý do gì để họ đến tiễn cô chứ đừng mơ mộng hảo huyền nữa, Devil và Kan cũng phát hiện ra sự bất thường của cô lòng thực sự khó chịu nhưng nếu cô muốn họ sẵn sàng làm cho cô vui.
Trên toa máy bay hoàn toàn không có mọt ai, họ còn tự hỏi có lên nhầm hay không nữa chứ, bất ngờ bên trong có 3 bóng người bước ra......
- Cả đêm anh đã không ngủ, để suy nghĩ và anh nhận ra rằng người anh thực sự thích là em chứ không phải 'cô ấy' nên cho anh một cơ hội được chứ- Hoắc Dạ giọng có chít dịu dàng.
- Những thứ anh đã làm với em, anh cảm thấy rất có lỗi nhưng anh không thể quên được hình bóng của em trong anh, nên anh muốn chuộc lỗi với em, dù em có ghét bỏ như thế nào anh củng sẽ không bỏ cuộc đâu- Đình Khang nhìn thẳng vào mắt cô, bên trong chứa đựng sự mong chờ.
- Lời của anh bị bọn họ nói hết rồi, nên ngắn gọn lại thì anh muốn theo đuổi em lại từ đầu không được từ chối đâu đấy- Tử Trạch xoa xoa đầu mình, máy bay cũng đã cất cánh.
Thấy không gian im lặng cả ba nam chình cảm thấy bồn chồn lo lắng sợ cô không đồng ý rồi đá họ văng xuống máy bay......
- Em.....mong rằng các anh sẽ không làm em thất vọng đâu đấy.....- cô nói xong liền cất hành lý sau đó ngồi xuống ghế luôn, mặc kệ khuôn mặt ngơ ngác của những ai đó.
Thế là mọi chuyện kết thúc trong hạnh phúc, ai cũng tìm được tình yêu của riêng mình, cô thì thực hiện được ước mơ là đi du lịch khắp nơi cùng với những người mình yêu thương nhất.
____ The end ____